Ta Nhận Nhiệm Vụ Hắc Hóa Nam Chính - Chương 9: Ta Nhận Nhiệm Vụ Hắc Hóa Nam Chính
Cập nhật lúc: 2025-07-26 21:41:59
Không ngờ ngay giường, bình an vô sự, đưa khăn ấm cho ; bên cạnh là nước súc miệng; bàn là bữa sáng chuẩn sẵn.
"Tỉnh ?"
Hắn mỉm .
Ánh nắng ban mai ấm áp chiếu lên trần trụi, đường nét cơ bắp rõ ràng; miếng băng n.g.ự.c tựa vật trang trí.
Bắt gặp ánh mắt , nhướng mày, tự tay lau mặt, hầu hạ súc miệng.
Như thường lệ.
Ta tức giận bóp cổ : "Chơi đùa thật vui ?"
Mộ Nghiệp ngoan ngoãn cúi đầu, bất đắc dĩ : "Ta chơi đùa nàng... thật sự đau."
"Chỉ là, điều gì đó cho nàng hơn."
Cổ thon dài, yết hầu chuyển động, ánh mắt nóng bỏng.
Ta rốt cuộc đang chi phối đang thuận theo .
Dây dưa bấy lâu, vận mệnh của chúng thể tách rời.
Ta chợt ngẩn ngơ, gì.
"Ngươi nên tìm , ngươi vận mệnh của ngươi."
Ta khổ, lặp câu thất vọng đó.
Vẻ mặt Mộ Nghiệp phức tạp, nắm c.h.ặ.t t.a.y , mười ngón đan .
" nàng là vận mệnh của ."
"Chúng vốn nên quấn quyện, si mê ."
Thấy phản kháng, thuận thế tiến tới, dã tâm lộ rõ.
Cuối cùng cũng lộ nanh vuốt, đè xuống giường, mê hoặc mà nguy hiểm: "Nàng đừng hòng thoát khỏi ."
Ta thích đè như .
Thiên huyền địa chuyển, lên bụng .
Bên là ánh mắt si mê, lồng n.g.ự.c nóng bỏng, bắp thịt rắn chắc...
"Chủ nhân, chút nữa..."
Giọng khàn đặc, vô cùng khát khao.
Ta tưởng chạm vết thương , liền dịch chuyển xuống .
Hắn thở hổn hển, khóe mắt ửng đỏ, đôi mắt long lanh sắc xuân.
Ta trúng kế , định rời thì siết chặt eo, .
... Quá vô liêm sỉ.
Ta bèn chuyển khách thành chủ, hung hăng cắn lên xương quai xanh , mắt đầy khiêu khích chịu thua.
Hắn khẽ, nắm tay hôn lên.
Ta thích tự điều khiển tiết tấu, nhưng thắng nổi cơn thèm khát như điên cuồng của .
Mãi đến khi mệt, dịu dàng đặt lên tấm gấm, chải tóc rối bời.
chải, tay theo sống lưng vuốt ve xuống .
Hắn đúng.
Vận mệnh chúng quấn chặt .
Ta thể đổi, cũng thể thoát .
Chỉ thể thuận theo, lượt lặp .
Cho đến khi kiệt sức.
Ngủ với Mộ Nghiệp là điều điên rồ cuối cùng trong thế giới .
Độ hắc hóa của trở về đêm hoảng hốt xé cổ áo .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-nhan-nhiem-vu-hac-hoa-nam-chinh/chuong-9-ta-nhan-nhiem-vu-hac-hoa-nam-chinh.html.]
Ta ngờ hệ thống liệu thể đo lường chính xác tình yêu dành cho .
Hắn chỉ hắc hóa vì bỏ rơi, còn sự mắng chửi, sỉ nhục, đều xem là sự chú ý và gần gũi của .
Một gã ngốc tận tâm tận lực như , thể nhẫn tâm?
Ta nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt đang ngủ say của , thời gian đếm ngược cho nhiệm vụ bắt đầu.
Ba mươi phút cuối cùng.
Ba mươi phút nữa, sẽ vĩnh viễn biến mất khỏi thế giới , hồn phi phách tán.
mấy tháng cuối sống đủ.
Đã cảm nhận một thế giới khác, trải nghiệm tình yêu thuần khiết nhất.
Không còn tiếc nuối.
Mộ Nghiệp tỉnh dậy.
Ánh mắt thoáng sững , nắm lấy tay , hoảng hốt: "Sao ? Ta gì ... Tại như thế?"
Ta khẽ, trách yêu: "Chàng nghĩ ? Đêm qua mạnh tay , phạt mua bánh nhũ lạc viên của Mính Lâu cho ."
"Bây giờ ngay."
Mính Lâu ở huyện bên cạnh, nhanh cũng hết một giờ về.
Ta thấy dáng vẻ biến mất.
"Vậy thì đợi , sẽ ngay."
Trước khi , dường như chút lo lắng: "Nàng nhất định đợi ."
Ta mỉm : "Được."
Hắn rời , dọn phòng, lấy hết vật dụng của , sạch sẽ, lưu dấu vết nào.
Ta "biến mất" là sét đánh c.h.ế.t rút hồn phách.
Ta cũng dính líu ai thu dọn xác nên dắt ngựa đến vách núi mà yêu thích nhất.
Dưới vách núi là biển cả rì rào sóng vỗ, trời trong xanh, mây trắng.
Thời khắc cuối cùng đến.
Ta dang rộng vòng tay, chuẩn đón nhận kết cục.
"Đừng!!"
Tiếng gào thét xé lòng vang lên phía .
Ta , bánh nhũ lạc viên trong tay Mộ Nghiệp rơi vãi khắp mặt đất, còn tên thích khách dẫn tìm thì bệt đất, thở hổn hển.
Ta cảm thấy nhẹ tênh, như đang trôi nổi.
"Chàng vận mệnh của ..."
Đừng đến đây nữa.
Mộ Nghiệp.
Nhìn , lòng đau đớn.
Ta .
Thấy hai mắt đỏ ngầu, đau đớn tột cùng, lao về phía như phát điên.
như là đám mây, thể chạm, thể giữ.
Hệ thống còn gì đó, nhưng chẳng rõ nữa.
Dường như mơ một giấc mơ dài.
Tỉnh , thấy giường thế giới thực.
Mùa đông nơi đây, tuyết phủ trắng, sương mù giăng kín lối.
Ở thế giới , vẫn cô đơn một , bươn chải nơi phố thị xa lạ.