Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

TA NUÔI CON RIÊNG CỦA PHU QUÂN - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-07-08 21:41:34

6

Thẩm Thư Lăng khẩy, giọng đầy mỉa mai:

"Con của và Giao Nương, khuỷu tay một nốt ruồi, vị trí đặc biệt. Khi đứa bé mới sinh, còn đặc biệt nhờ thầy bói xem qua. Thành Chi chính là đứa ôm về phủ. Nó là con ruột của chúng , chắc ?"

Giữa lúc đang tranh cãi, lão phu nhân đang dưỡng bệnh trong Từ An Đường cũng chống gậy bước :

"Cúc Nam, đừng cố chống nữa. Nhân lúc Thành Chi vẫn còn nhớ đến chút tình cảm cũ, con hãy vui vẻ nhường vị trí chùa . Nhà họ Thẩm sẽ bạc đãi con."

Thấy cuối cùng cũng bức mặt, liền lấy khăn ngâm nước gừng chà mạnh lên mắt, nước mắt lập tức rơi như chuỗi ngọc đứt dây, từng giọt từng giọt rơi xuống.

"Mẫu , con dâu nhà họ Thẩm hơn hai mươi năm, quản gia xử lý việc nhà, dạy dỗ con cái, hiếu thuận với chồng, tự xét bản từng sai một điều gì. Nay dung túng cho tiểu tiến cửa, sợ ngự sử tâu lên triều rằng nhà họ Thẩm gia giáo bất nghiêm ?"

💌Bạn đang đọc truyện của nhà: Cần 1 ly cafe mỗi ngày 💌
💓Hãy vào trang mình để thưởng thức thêm nhiều truyện khác nữa nhé!💓

Lão phu nhân giả vờ lau khóe mắt như thể lệ:

"Giao Nương sinh nửa năm, thấy con con nối dõi, mới cứng rắn bảo nó đưa đứa trẻ phủ cho con nuôi.”

“Nay, em gái của Giao Nương phu nhân họ Thái nhận con gái, Thành Chi thể nương nhờ nhiều."

Khách khứa đến cái tên "Phu nhân họ Thái", ai nấy đều trao ánh mắt ngầm hiểu vội vàng tìm cớ cáo từ.

Cũng thôi, ai mà Thái tướng quân oai phong chiến trường, còn phu nhân của ông thì nuôi cả một dãy nữ nhi, lượt gả những nhà quyền quý.

Con gái nhà họ Thái ai nấy đều bá đạo, mà Thái trắc phi trong phủ Nhiếp chính vương càng kiêu căng ngạo mạn. Ngay cả con ruột của Nhiếp chính vương phi, đầy một tuổi Thái trắc phi giở trò đưa sang địch quốc con tin, sống khổ cực vô cùng.

Người trong kinh thành đều là tinh , đến hai chữ "Thái gia" là ai nấy đều tránh càng xa càng .

Thấy đám ai nấy đều tháo chạy như chim vỡ tổ, Giao Nương khẽ khinh:

"Xem như bọn họ thức thời, nếu bảo vài câu mặt Thái phu nhân, đưa con gái họ hòa xem, để xem còn dám đắc ý nữa ."

Thẩm Thư Lăng bĩu môi: "Có tôn quý đến thì ? Trưởng tử dòng chính của Nhiếp chính vương cũng đủ tôn quý chứ? Chỉ vì Nhiếp chính vương lỡ miệng chọc giận Thái gia, đứa bé vẫn đưa sang Đại Tề con tin. Ta còn mỗi ngày ngủ trong chuồng dê, đồ chơi cho quyền quý, chật chật chật."

Thành Chi siết chặt nắm tay, ánh mắt thất vọng Thẩm Thư Lăng: "Thái gia lấy nữ nhi mưu quyền, ỷ thế lực trong tay, coi ai gì. Phụ cho rằng những như thế là ?"

Thẩm Thư Lăng phất tay áo: "Phải, xu nịnh, còn con thì thanh cao. Nếu giỏi luồn cúi, con thành tựu như hôm nay?"

Giao Nương , tiến sát gần Thẩm Thành Chi:

"Con ngoan, , dì của con thế, con quan triều sẽ giúp đỡ nhiều."

Thẩm Thành Chi bất ngờ đẩy Giao Nương ngã xuống đất:

"Bà ! Mẹ từ nhỏ dạy sách, dạy , bà thì !"

Ta mỉm , nhẹ nhàng trấn an Thẩm Thành Chi:

"Con ngoan, con vốn là con của bọn họ. Nếu tin, tối nay hãy xem khuỷu tay , nốt ruồi ?"

Giao Nương câu đó, lập tức nhào lên định xắn tay áo Thành Chi kiểm tra, bé mạnh tay đẩy ngã lăn .

Lúc bà chồng và Thẩm Thư Lăng vội vàng đỡ Giao Nương dậy, dắt Thành Chi rời , đưa nó về thư phòng.

---

7

Đứa trẻ từ nhỏ sống thuận buồm xuôi gió, đầu tiên hiện rõ nét sợ hãi và hoang mang gương mặt.

"Mẹ ơi, con thật sự là con riêng của phụ ? Là bằng chứng cho sự phản bội của cha với ?"

Còn đợi gì, nó tự òa lên.

Ta thở dài, lấy khăn lau nước mắt cho nó, ai ngờ càng lau nước mắt càng tuôn nhiều hơn. Mãi mới nhận , lấy nhầm chiếc khăn ngâm nước gừng.

Cơn giận đang sôi sục trong lòng, nhưng gương mặt đỏ hoe như thỏ con của Thành Chi, nhịn bật .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-nuoi-con-rieng-cua-phu-quan/chuong-5.html.]

Thành Chi cũng theo: "Thì nãy thực sự đau lòng."

Ta giấu chiếc khăn lưng: "À cái giải thích."

"Con vui vì cam chịu. Nếu , cha tổn thương đến thế, con sợ sẽ gượng dậy nổi."

Ta bĩu môi, là thật sự .

Quả nhiên là đứa trẻ do nuôi dạy!

Ta kéo tay áo nó lên, lật khuỷu tay cho nó xem:

"Con thấy đó, tay con hề nốt ruồi."

Thành Chi đứa trẻ ngốc, nó chằm chằm : ", cha ôm về năm đó chính là con của Giao Nương, đúng ?"

Ta gật đầu:

"Con cũng lớn, nhiều chuyện thể giấu con mãi nữa. Vừa con thấy đó, đến họ Thái đều sợ tái mặt, đúng chứ?"

Thành Chi cúi đầu trầm ngâm:

"Thân thế của con liên quan đến nhà họ Thái ?"

Ta gật đầu, định tiếp thì Thẩm Thư Lăng khí thế hùng hổ xông tới.

"Thôi Cúc Nam, con dạy con cái ! Nó dám tay với ruột ! Giao Nương bây giờ khác xưa, nếu nhà họ Thái để mắt tới nhà họ Thôi, thì hãy hầu hạ Giao Nương cho !"

Ta lạnh: "Ta nhận nuôi một đứa trẻ bỏ rơi, ai là ruột ở đây? Họ Thái thì ? Ngươi tưởng chỉ vì một đứa con gái nhận nuôi mà họ Thái sẽ tay với Thôi gia quyền thế trăm năm của ? Bọn họ ngốc đến mức đó !"

Thẩm Thư Lăng cau mày, mất kiên nhẫn:

"Chúng tất cả chỉ vì cho Thành Chi. Giao Nương là ruột của nó, quan hệ với nhà họ Thái, thêm một yêu thương Thành Chi chẳng hơn ?"

Phải công nhận, Thẩm Thư Lăng miệng lưỡi giảo hoạt, thể trắng thành đen.

Thành Chi đó trầm ngâm, phất tay:

"Con tìm quản gia, bảo ông sắp xếp việc. Mẹ chăm sóc con, rảnh cãi vã với bọn họ."

Cuối cùng cũng đuổi Thẩm Thư Lăng , Thành Chi như bừng tỉnh khỏi giấc mộng: "Mẹ, con hiểu . Là Nhiếp chính vương, đúng ? Họ , con trai của Nhiếp chính vương đầy một tuổi đưa sang địch quốc con tin. Còn , lúc con đầy một tuổi, dẫn con ở ẩn trong chùa suốt nửa năm. Bà nội còn từng cảm thán, con càng lớn càng , da dẻ trắng trẻo, rằng nước suối núi dưỡng . Thì con thật sự là…"

Ta ánh mắt sáng rực của nó, gật đầu thật mạnh.

"Tẩu tử nhà , cũng chính là dì ruột của con, thấy con con chịu khổ, nhà họ Thẩm lạnh bạc vô tình, nên chúng âm thầm tay, đổi con với đứa trẻ ."

Tuổi trẻ vẫn còn mềm lòng, Thành Chi thốt lên:

"Vì con mà đứa trẻ chịu khổ, con thấy với nó."

Ta thở dài: "Con ngoan, con nhận nuôi đứa trẻ đó ? Thẩm Thư Lăng và lão phu nhân hạ độc bằng hàn độc, phá hủy khả năng của . Trước khi cưới, để lấy con gái nhà họ Thôi, họ còn bắt cóc , hủy hoại , giả vờ cứu rỗi mà xuất hiện mặt .”

“Tại nuôi con cho bọn họ? Tại thể vì , vì những thật lòng yêu thương mà tính toán?"

Thành Chi quá cố chấp:

"Mẫu phi của con, bà hiện giờ thế nào ?"

Ta gật đầu, lấy chiếc ngọc bội trong tay áo đưa cho nó:

"Đây là vật đính ước mà phụ vương con tặng mẫu phi. Khi con đưa sang Đại Tề, mẫu phi vì quá đau buồn mà đổ bệnh, sống ẩn dật trong chùa nhiều năm."

Đôi mắt Thành Chi sáng bừng lên:

"Lan di dạy con đan tre, Lý thúc khắc con dấu cho con, là họ!"

Ta đối diện ánh mắt mong chờ của nó, mỉm gật đầu:

"Những năm qua, họ luôn âm thầm dõi theo con, con lớn lên từng ngày. Giờ là lúc then chốt nhất. Con chỉ cần chuyên tâm vai trò của ở Hàn Lâm Viện, chờ đến ngày đó…"

Thành Chi ngoan ngoãn gật đầu:

"Mẫu yên tâm, con sẽ gây phiền cho lớn. Nếu cần con giúp gì, cứ thẳng."

Loading...