TA NUÔI CON RIÊNG CỦA PHU QUÂN - Chương 8
Cập nhật lúc: 2025-07-08 21:41:38
11
Có lẽ vì lời cầu nguyện của quá thành tâm, nên khi tin tức hoàng thượng lâm bệnh giường, sống bao lâu nữa truyền , thực sự ăn miếng thịt nào suốt một tháng.
Cứ thế, sống dai hơn cả hoàng thượng.
Hoàng thượng con trai, cận nhất chính là em trai ông - Nhiếp chính vương.
Dưới sự ủng hộ của các thế gia họ Thôi, họ Vương, họ Triệu…, A Dạ đăng cơ hoàng đế.
Mẹ con nhà họ Thẩm trong ngục liền gào lên, họ là bà và cha ruột của tân đế.
💌Bạn đang đọc truyện của nhà: Cần 1 ly cafe mỗi ngày 💌
💓Hãy vào trang mình để thưởng thức thêm nhiều truyện khác nữa nhé!💓
Sau bao năm xa cách, gặp đứa trẻ . Ngũ quan của nó vẫn giống hệt Thẩm Thư Lăng.
Ta tưởng nó sẽ nổi giận khi thấy , sẽ tức giận, nhưng ngờ nó chỉ chăm chăm chiếc vòng tay của .
“Chiếc vòng thật.”
A Dạ thở dài, đứa trẻ từ Đại Tề trở về thì trở nên ngây ngốc.
Ta đứa bé chỉ ngắm vòng tay, thêm lời nào, trực tiếp đưa nó đến nhà giam.
Thẩm Thư Lăng đang la hét, thấy Thành Chi lết thết lưng thì viền mắt đỏ lên.
Ngũ quan giống như đúc, cần thêm gì nữa. Thế nhưng vẫn kéo tay áo hai bên của Thành Chi lên, giơ khuỷu tay nốt ruồi của nó mặt Thẩm Thư Lăng.
“Thẩm Thư Lăng, rõ , đây mới là đứa con m.á.u mủ ruột già của ngươi.”
Đôi mắt Thẩm Thư Lăng đỏ hoe, run rẩy, tin nổi Thành Chi ngơ ngác. Một giây , mắt trắng dã ngất .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-nuoi-con-rieng-cua-phu-quan/chuong-8.html.]
Mẹ chồng mềm nhũn đất từ lâu, chẳng nổi một lời.
Ta sai lấy nước lạnh dội tỉnh Thẩm Thư Lăng: “Ngươi dùng hàn độc hại tuyệt đường con cái, hủy hoại con trai ngươi, công bằng quá còn gì.”
Thẩm Thư Lăng kinh hoàng tin nổi: “ lúc nó chỉ là một đứa bé sơ sinh…”
“Ta năm đó cũng chỉ mới mười bảy tuổi, lên núi cầu duyên, ngươi kéo ngôi miếu hoang.”
Thẩm Thư Lăng quỳ rạp xuống, dập đầu thật mạnh: “Ta và ba ngày nữa sẽ xử trảm. Nếu chúng c.h.ế.t , đứa trẻ sẽ thành cô nhi, đáng thương lắm. Xin ngươi đối xử với nó…”
Ta chồng mới hồi tỉnh , lớn tiếng tuyên bố mặt hai : “Ta sẽ hành hạ nó ngày đêm, khiến nó sống bằng chết. Đây là nghiệt chướng mà hai các ngươi tạo . Muốn trách thì trách nó mang dòng m.á.u của các ngươi!”
Trong cơn giãy giụa điên cuồng của chồng và Thẩm Thư Lăng, dắt đứa trẻ rời khỏi nhà lao.
Một loạt kim bạc bay tới, Thành Chi thấy định chạy, liền đẩy ngã xuống đất. vì chân què, trọng tâm vững, nên cũng ngã theo.
Ta lăn một vòng đất, nơi chúng ngã xuống đầy kim bạc.
Trên Thành Chi lập tức chuyển sang màu đen tím.
“Kim bạc tẩm độc ?”
Thành Chi đầu , trả lời câu hỏi của .
“Giả vờ mất trí nhớ, lừa ngườii bao lâu nay, chỉ để g.i.ế.c ?”
Ta bàn tay nó âm thầm siết chặt thành nắm đấm, lập tức dập tắt ý nghĩ tìm đại phu cứu chữa.
Cả nhà họ Thẩm đều thâm độc gian trá, cứ để bọn họ xuống địa ngục mà đoàn tụ với .
-HẾT-