Ta Sẽ Không Thành Thái Tử Phi - Chương 9: Ta Sẽ Không Thành Thái Tử Phi
Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:36:33
Hương long diên nồng nặc xộc thẳng mũi.
Là hoàng đế!
Hắn thở dốc từng hồi, ấm hừng hực phả tai:
“Đừng sợ. Ngay khi gặp đại điện hôm đó, trẫm ngươi Trưởng công chúa thật. Ngươi y hệt dung mạo dì ruột nàng — thứ mẫu của trẫm. Trẫm... từ lâu si mê nàng.”
Ta sững , đầu óc trống rỗng như sét đánh.
Những lời dối trá từ miệng hoàng đế, từng câu từng chữ ghép , hé lộ bộ sự thật.
Hóa hồi trẻ, hoàng đế từng si mê thứ mẫu . mỹ nhân bạc mệnh yểu tử, trở thành nỗi tiếc nuối sâu đậm trong lòng .
Sau đó, bà nhập cung phi, dung mạo giống chị gái, nhưng con bà — Phó Uyển Tâm, gương mặt y hệt dì ruột.
Đến nay mới hiểu lý do hoàng đế từng sủng ái Phó Uyển Tâm tàn nhẫn ruồng bỏ nàng giữa đại điện.
Không chỉ vì nàng mất thể diện hoàng gia.
Quan trọng hơn — dung mạo phá hủy, thanh danh cũng mất, chẳng thể tiếp tục mượn nàng để ôm ấp ký ức tình cũ.
Thậm chí, còn oán giận nàng vì điều đó.
Còn , chỉ giống hệt xưa, mà quan trọng hơn — quan hệ huyết thống với .
Hắn cần giả bộ luân thường đạo lý, cần ràng buộc danh nghĩa , chỉ dùng sự sủng ái che đậy dục vọng.
Ta, trong mắt , chính là kẻ thế hảo nhất — một “bóng hình” đủ khỏa lấp ám ảnh điên cuồng mang.
Ngay khi cúi xuống, đầu lưỡi chuẩn chạm cổ, trong tay áo , ngân châm sẵn sàng chờ giáng đòn chí mạng.
ngay lúc đó, thể hoàng đế bỗng mềm nhũn, ngã vật xuống đất.
Là Phó Húc.
Ngay khi phát hiện hoàng đế theo rời tiệc, cảnh giác, kịp đuổi theo và đòn khiến hoàng đế bất tỉnh.
Hắn đỡ , giọng lo lắng:
“Muội chứ?”
Làn da bỏng rát như lửa, chỉ cần thoáng hiểu, mày nhíu , vội xoay :
“Ta tìm thái y.”
Ta siết lấy ống tay áo , ánh mắt thoáng nhạt:
“Ngươi nghĩ... là ai? Tùy tiện tìm cũng ?”
Thấy định thêm, nghiến răng, mạnh tay đẩy xuống giường. Tiếng lụa rách vang lên, trường bào rơi lả tả sàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-se-khong-thanh-thai-tu-phi/chuong-9-ta-se-khong-thanh-thai-tu-phi.html.]
Trăng chiếu qua song, bóng đêm mênh mông.
Phó Húc vội bò dậy, hai má ửng đỏ, cuống quýt mặc y phục, giọng thầm thì gần như thấy:
“Đây... đây là đầu của ... Muội chịu trách nhiệm.”
Tai đỏ bừng, luống cuống bỏ ngọc bội lòng tay . Nhìn hoàng đế đang hôn mê, nhẹ giọng:
“Phụ hoàng bên , đừng lo, sẽ lo liệu. Cùng lắm, đẩy nhanh kế hoạch của chúng .”
Ta tránh mắt , nhẹ nhàng đặt ngọc bội tay, giọng lạnh lùng kiên quyết:
“Phó Húc, nhớ kỹ — hôm nay ngươi từng bước điện , cũng từng gặp .”
Dù tay nắm phần lớn triều đình, vẫn còn một bộ phận cựu thần trung thành với hoàng đế, gồm nhiều võ tướng nắm binh quyền.
Nếu giờ đối đầu trực diện với hoàng đế, một khi nội loạn bùng phát, khó đảm bảo đám rợ phương Bắc nhân cơ hội tấn công.
Khi đó, cảnh sinh linh lầm than, ai sẽ chịu trách nhiệm?
Phó Húc rời , dìu hoàng đế lên long sàng, lặng lẽ bỏ thêm lư hương một loại mê hương khiến sinh ảo giác.
Khi hoàng đế tỉnh , cảnh đầu tiên hiện mắt là với y phục rối bời, gò má hồng hây, dáng vẻ e ấp nhu tình.
Hắn ngỡ rằng cùng triền miên một đêm, toại nguyện bao năm, lòng rạng rỡ đầy mãn nguyện.
Một tháng , thường xuyên buồn nôn, nôn khan.
Hoàng đế bí mật truyền thái y khám mạch, kết quả là mang thai. Đồng thời, trong cung loan tin Trưởng công chúa đột ngột ốm nặng. Nửa tháng , nàng tình trạng nguy kịch, bách dược vô hiệu, qua đời khiến hoàng đế đau lòng vô cùng.
May mắn , lúc một mỹ nhân Giang Nam dịu dàng ôn nhu thường bên cạnh an ủi .
Người làn da cực kỳ nhạy cảm, chỉ cần chút gió lạnh là phát ban đỏ, vì thế mặt khác luôn dùng khăn lụa mỏng che mặt, tăng thêm vẻ kỳ bí.
Nàng hoàng đế sủng ái đến mức nhanh chóng mang thai, một mạch thăng chức lên quý phi.
Mười tháng , với phận quý phi thuận lợi sinh một hoàng tử.
Lúc , tác động của độc dược, thể hoàng đế suy yếu tới tận cùng.
Những đại thần trung thành nắm binh quyền cũng lượt cùng Phó Húc loại bỏ, cắt đứt từng gốc rễ.
Khi con tròn một tuổi, hoàng đế cuối cùng trút thở cuối.
Trước khi tạ thế, ông để di chiếu lập ấu tử kế vị, phong Hoàng Thái Hậu nhiếp chính, giao An vương Phó Húc giúp việc triều chính.
Khi ôm tiểu hoàng đế lên long ỷ, quần thần hô vang vạn tuế, lòng ngổn ngang trăm mối cảm xúc.
Những đau khổ, nhục nhã kiếp giờ như cơn ác mộng tan biến.
Hiện tại mới chính là cuộc đời xứng đáng hưởng.