Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Ta Sợ Nương Tử Khóc Lắm! - Chương 5

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:44:51

Phụ kinh ngạc tiếp lấy tờ kê, ngờ ba món trang sức trị giá hơn hai nghìn lượng.

 

Lặng một lúc, ông mới cố giữ thể diện mà sai đến khố phòng lấy bạc.

 

Sở phủ dù cũng chút gốc rễ, hai nghìn lượng bạc vẫn thể lấy .

 

nhiều hơn nữa… thì chẳng còn cách nào.

 

Sở phủ ăn buôn bán, mỗi tháng vẫn cần bạc xoay vòng.

 

Không tháng , mấy cửa hiệu của họ còn trụ nổi .

 

Trời sẩm tối, việc kiểm kê rốt cuộc cũng tất.

 

Ta chợt nhớ trong phòng còn một ngăn bí mật chứa đồ vẫn lấy .

 

Bèn để ở ngoài trông coi, một vội vã bước phòng.

 

Khi sắp bước tới giường, bỗng một kéo mạnh , hất va tường.

 

“Tiểu thư, ngươi cũng đừng trách kẻ hèn . Muốn trách thì trách ngươi tay quá độc. Vương di nương thể để ngươi mang theo hết đống đồ đó mà dễ dàng rời chứ?”

 

Hắn cầm d.a.o găm lướt mặt , như đang cân nhắc xem nên tay từ chỗ nào thì .

 

Toàn run rẩy tựa vách, tay áo rộng rũ xuống, che khuất cổ tay bên .

 

Từ chiếc vòng tay, lật một cây trâm ngắn.

 

Đây là lễ vật mà tháng ngoại tổ mẫu gửi theo thư tới, là chiếc vòng mà vị thiếu Tướng quân từng tặng , lẽ từng xem như tín vật. Giờ dẫu mất hiệu lực, nhưng ít nhất… vẫn đủ cho một cơ hội phản kháng.

 

Cửa phòng ngủ bất chợt khác đá văng.

 

Kẻ theo bản năng ngoảnh đầu , liền nắm lấy cơ hội, đ.â.m mạnh cây trâm cổ .

 

Hắn ngã xuống, ép sát .

 

Ta thở phào, sụp xuống đất, nước mắt rơi lã chã.

 

Phương Cảnh Hiên dỗ dành hồi lâu, mới dần lấy tinh thần.

 

Vừa gượng dậy nên vẫn vững, bắt gặp ánh mắt trợn trừng cam tâm của .

 

Ta dọa đến run rẩy, ngã xuống đất.

 

Phương Cảnh Hiên đưa tay đỡ. Dưới ánh trăng, như phát ánh sáng:

 

“Đừng sợ, đưa nàng về nhà.”

 

Ta đáp lời, chỉ cụp mắt t.h.i t.h.ể đó, hung hăng trừng một cái, run rẩy dậy, bước qua xác c.h.ế.t mà ngoài phòng.

 

Ánh trăng cũng chiếu lên .

 

Phần lớn khế ước bán của hạ nhân trong Sở phủ, thu về .

 

Có điều, vốn chẳng còn cần đến họ nữa.

 

Liền sai thắp đuốc, đem bộ một trăm hai mươi mốt tờ khế ước bán đốt sạch.

 

“Khế ước bán còn, các ngươi thì , ở thì ở. Muốn rời khỏi đây, Vọng Nguyệt sẽ chuẩn cho mỗi ba tháng tiền tiêu dùng, tùy các ngươi quyết định.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-so-nuong-tu-khoc-lam/chuong-5.html.]

 

Mấy đầu tiên thuận lợi rời , đám đông liền xôn xao.

 

Dù cho Vương thị và phụ tức giận đến , nhưng lợi ích bày mắt, ai dám tự khó bản ?

 

Phụ sắc mặt âm trầm, sải bước về phía .

 

Ta lập tức nép lưng Phương Cảnh Hiên, chớp mắt liền biến mất còn bóng.

 

Ông tiến lên, nhưng thấy hình cao lớn của Phương Cảnh Hiên thì đành chùn bước.

 

Ngón tay đang chỉ thẳng chúng đột nhiên đổi hướng, chỉ ngoài cửa, quát lớn:

 

“Cút! Ta đứa con gái như ngươi!”

 

Ta còn đang mong như thế!

 

Ai mà một cha sủng diệt thê chứ?

 

Ta kéo tay Phương Cảnh Hiên, cùng bước lên xe ngựa trở về nhà.

 

Vừa tránh khỏi ánh mắt , nước mắt tuôn trào kìm .

 

Phương Cảnh Hiên vội bảo Ỷ Mai đưa khăn tay thường dùng, vụng về lau mặt cho , chấm chấm quệt quệt chẳng .

 

“Ây da, , . Sao đến như thế? Vừa thấy nàng đ.â.m cũng tệ.”

 

Ta giận quá ngẩng đầu lên:

 

“Phản xạ theo bản năng thôi, ngươi hiểu ?”

 

“Dao kề bên cổ , nếu chậm nửa nhịp, c.h.ế.t chính là . Ta tay thì đợi động thủ ?”

 

Hắn liên tục gật đầu phụ họa:

 

đúng đúng, nàng đúng.”

 

Bị trêu chọc mấy câu, tâm tình quả thật dịu ít.

 

“Dừng ở Hội Duyên Lâu một lát , đói . Lấy chút đồ ăn mang về .”

 

Khi xưa phụ phong quang vô hạn, đối với bạc tiền bên từng keo kiệt.

 

Nay chi tiêu trong phủ đột ngột thu hẹp, lập tức khiến lòng xao động, bất mãn nổi lên.

 

Đám chưởng quỹ trong phủ cũng bắt đầu ngoài mặt cung kính, trong lòng chống đối.

 

Vương thị cùng hai đứa con từng khoác vàng đeo ngọc, dùng của hồi môn của mẫu mà phô trương khắp phố.

 

Nay mất nguồn bạc lớn, quen lối tiêu xài xa xỉ, mấy hôm nợ nần chồng chất.

 

Để bù lỗ hổng, đành âm thầm bán bớt gia sản.

 

Không ngờ đụng trúng phụ cũng đang lén lút điều tương tự.

 

Từ đó, hai cãi vã ngừng.

 

Một đôi phu thê ân ái hơn mười năm, rốt cuộc cũng sang trở mặt, chỉ trích lẫn .

 

Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia

Nghe Vọng Nguyệt báo , phụ gần đây cưới thêm một phòng mới—là nữ nhân nhà thương gia.

Loading...