Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Ta Thay Đích Tỷ Gả Cho Trúc Mã - Chương 3

Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:46:29

Ta còn nhớ rõ chuyện ba tuổi.

Từ khi trí nhớ, dưỡng phụ thường mắng là tai tinh, là kẻ chỉ hao tiền tốn của. Hễ tức giận liền đánh .

Dưỡng mẫu vì giống nữ nhi yểu mệnh của bà, ban đầu còn che chở, về như phát cuồng, bảo con bà, bắt trả nữ nhi , thậm chí tay tàn nhẫn.

Lần đầu thấy bà phát bệnh, mới : con ruột họ.

Ta là đứa trẻ dưỡng mẫu mua về bằng bạc trộm .

Sau bà hạ sinh đứa con thứ hai, bệnh tình thuyên giảm, còn ... thì ngày càng khốn khổ.

Chỉ con ch.ó nhỏ là thật lòng đối với . Nó bảo vệ .

Rồi nó cũng lũ trẻ từng bắt nạt , lén bóp chết.

Dưỡng phụ mang về nồi canh nóng, bảo ăn nhiều một chút – khi lấy tiền xong.

Khi hồi Tống phủ, phụ mẫu đối với như trân châu bảo ngọc.

Mấy tháng , là quãng thời gian yên hiếm hoi trong đời .

Không ai mắng chửi, ngày ngày còn nữ y riêng xoa thuốc cho .

Sau đó, tỷ tỷ bỏ trốn, nàng xuất giá, gả cho Giang Chiêu.

Giang Chiêu thích chó. Hắn .

Hắn dạy sách, dạy cầm kỳ thư họa, dạy cách quản gia.

Hắn ... Hắn chỉ là... thương .

Hắn chỉ thương tỷ tỷ.

Ngày xuất giá, lòng hướng về ai.

Khi , thấy đau.

nay thấy ánh mắt dành cho tỷ tỷ, từng chút, từng chút một, thấy nghẹn đến tận đáy lòng.

Bởi vì yêu mất .

Ta chăm chú gương mặt Giang Chiêu, đến nỗi khiến chút yên. Hắn vươn tay, chạm lên trán :

“Phát sốt ?”

Hốc mắt bất giác đỏ lên, lắc đầu, nhẹ giọng:

“Không, chỉ cần ngủ một giấc là .”

Ta vốn chỉ mong sống một đời yên .

Hắn thương , vẫn sống .

Ánh mắt Giang Chiêu dần trở nên nghiêm túc, lập tức bế lên, sải bước khỏi từ đường, phân phó hạ nhân mời đại phu.

Ta dựa đầu vai , chợt nghĩ, trừ đêm tân hôn, đây là đầu tiên ôm mật như .

Đại phu kê đơn trị phong hàn. Giang Chiêu bên giường, trầm giọng dặn dò:

“Mấy ngày tới nàng cứ nghỉ ngơi cho , việc trong phủ giao cho mẫu . Ta sẽ ở nhà với nàng.”

Khi đại phu rời , theo bản năng kéo tay áo, nhưng vẫn chậm một chút, để lộ vết sẹo nơi cổ tay.

Những vết sẹo như , còn nhiều lắm.

Giang Chiêu lặng lẽ, ánh mắt thoáng trầm xuống. Ta vội vàng kéo tay áo , nhẹ nhàng , giọng phần khàn:

“Không , để tâm.”

Hắn từng , đêm tân hôn.

Khi , thấy những vết thương , hỏi về quá khứ, bận tâm.

Ta cảm động vô cùng. Hắn dịu dàng như con ch.ó nhỏ năm xưa, nhẹ nhàng chạm thương tích lòng .

Nay bận tâm, nhưng bỗng hiểu .

Không để tâm, tức là... cũng chẳng đau lòng.

Sau một hồi , đầu óc cũng dần minh mẫn.

Ta bỗng thấy nực , bật thật khẽ.

Giang Chiêu đầy nghi hoặc. Ta gì, chỉ gật đầu:

“Tốt.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-thay-dich-ty-ga-cho-truc-ma/chuong-3.html.]

Ánh mắt thoáng nhu hòa. Không nghĩ gì, đỡ xuống, kéo chăn đắp kỹ, giọng bao giờ nhẹ nhàng đến thế:

“Thuốc giúp an thần, uống xong ngủ một giấc, tỉnh dậy sẽ cả.”

Ta nhắm mắt, lòng thầm nhủ:

Tỉnh , sẽ thích Giang Chiêu nữa.

Bệnh tình vốn dĩ nặng, sang ngày thứ hai đỡ quá nửa.

Ấy mà Giang Chiêu vẫn căn dặn an dưỡng thêm vài ngày, việc lớn nhỏ trong phủ đều giao cho bà bà xử lý.

Hắn hiếm khi lưu bên lâu đến , cùng gảy cầm vẽ họa, đánh cờ tiêu dao.

Một ván cờ kết thúc, , ánh mắt nhu hòa như nước, khẽ bảo: “Cờ nghệ của nàng, tiến bộ ít.”

Ánh , ôn nhu như sương khói đầu thu, tựa hồ đang dần trở thành dáng hình thê tử lý tưởng trong lòng .

chính sự nhận thức đó, càng khiến lòng lạnh nhạt.

Giờ đây ở Giang phủ, cơm no áo ấm, ngày lành yên tĩnh, nếu thể đoạn tuyệt vọng tưởng tình cảm với Giang Chiêu, hẳn cũng thể sống an yên qua ngày.

Ngày thứ ba tĩnh dưỡng, Giang Chiêu vì mà họa dung.

Mẫu đến thăm, mang theo vô lễ vật, trân bảo châu ngọc, dược liệu quý hiếm – những thứ từng dám mơ đến.

Giang Chiêu định lui để con trò chuyện riêng, song cản : “Người một nhà cả, né tránh.”

Người nắm tay , ánh mắt đượm chút áy náy, giọng nhẹ như gió:

“Lần mẫu lời nặng nề, con chớ để tâm. Tâm tư buộc chặt quá, thể cũng khó mà yên. Mẫu chỉ mong con và tỷ tỷ đều thể vui vẻ.”

Ta mở lời, thêm nghiêm giọng:

“Con và Dao nhi là tỷ , thể sinh lòng xa cách? Giang Chiêu và Dao nhi tuy lớn lên cùng , tình nghĩa tất , nhưng cũng thể sánh với con. Hai đứa là phu thê, học cách bao dung, nhường nhịn mới thể lâu bền.”

Ta lặng lẽ nghiền ngẫm từng lời, ngước mẫu , nhã nhặn hỏi:

“Ý mẫu là, con lòng hẹp hòi, thể dung tỷ tỷ qua cùng trượng phu?”

Sắc mặt khẽ cứng , ánh mắt chút mất tự nhiên.

Còn Giang Chiêu bên, thần sắc cũng lạnh mấy phần.

✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Sunscribe Mèo Kam Mập tại kênh youtube 'Mèo Kam Mập Audio' để nghe audio nhé~

Ta cảm nhận rõ ràng thở băng lãnh của , liền mỉm dịu dàng, thong thả :

“Mẫu nghĩ nhiều . Lời dạy của , con đều khắc ghi trong tâm. Mẫu đúng, tỷ tỷ vốn rộng rãi, tâm tà, con nghĩ thông suốt. Lẽ nào chỉ vì một cuộc hôn nhân, đoạn tuyệt thâm tình mười mấy năm thanh mai trúc mã giữa họ?”

“Sơ Ngọc!”

Thanh âm Giang Chiêu trầm thấp, chất chứa bất mãn.

Ta ngước , ánh mắt ngơ ngác – chỉ thuận theo những gì họ vốn , vì phản ứng như ?

Mẫu gượng gạo nở nụ , dịu giọng dỗ dành: “Ngoan, con hiểu như .”

Người chần chừ giây lát, sắc mặt hiện rõ vẻ khó xử: “Thật hôm nay đến đây, ngoài thăm con, còn một việc nhờ Giang Chiêu.”

Cả đều đưa mắt .

Người khẽ thở dài:

“Các con cũng , Dao nhi mang về một vị thiếu hiệp, hai từ khi hồi kinh luôn như bóng với hình. mấy hôm chẳng rõ vì cớ gì mà cãi , thiếu hiệp giận dữ bỏ , Dao nhi giam trong phòng, chẳng ăn chẳng uống, khuyên cũng .”

Người Giang Chiêu, ánh mắt tràn đầy kỳ vọng:

“Dao nhi từ nhỏ lời con. Mẫu mong con đến khuyên nàng một tiếng, chứ cứ nhịn ăn thế , thể chịu nổi?”

Ta cúi đầu, nhấp một ngụm , lời nào.

Giang Chiêu cũng trầm mặc hồi lâu.

Ta ngẩng đầu, bắt gặp ánh mắt đang chờ tỏ thái độ.

Ta khựng trong thoáng chốc, nhẹ giọng :

“Phu quân mau , chậm trễ chỉ sợ tỷ tỷ khổ thêm một hồi.”

Ta quả thực là một thê tử rộng lượng, đại độ bao dung.

Dưới ánh mắt chờ đợi của mẫu , sắc mặt Giang Chiêu trầm xuống, một lời, xoay rời .

Mẫu vội vàng theo .

Ta nơi cửa, theo bóng dáng hai , khóe môi khẽ nhếch lên một nụ lạnh.

Xem Giang Chiêu vì tỷ tỷ mà đến cả phép tắc chào hỏi trưởng bối cũng chẳng màng.

Quả nhiên, chỉ cần liên quan đến tỷ tỷ, quy củ, lễ nghi thường giữ, đều hóa thành mây khói.

Loading...