Ta Và Các Yêu Phi Họa Quốc Hợp Tác Công Lược Hoàng Đế - Phần 8
Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:02:49
"Hầy, thời tiết nóng quá, khẩu vị."
Hoàng đế đặt đũa xuống, định an ủi nàng .
Dương Ngọc Hoàn đột nhiên buột miệng:
"Hoàng thượng ~ thần ăn vải ~ Phụ thần từng với , đất Thục mùa loại quả gọi là vải, vỏ mỏng thịt dày, thịt giòn ngọt, trong veo nhiều nước. Đáng tiếc, vải khi rời khỏi cành, khó bảo quản, thần từng nếm thử hương vị ~"
Hoàng đế ha ha, ôm Dương Ngọc Hoàn lòng:
"Có gì khó! Trẫm lập tức sai đến đất Thục vận chuyển về cho nàng!"
Dương Ngọc Hoàn tức khắc vui mừng, e thẹn một tiếng.
nàng thầm than thở trong lòng với chúng .
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
Dương Ngọc Hoàn: [Chậc, mấy nam nhân thật dễ nắm bắt, chẳng chút thử thách nào. ]
Tô Đát Kỷ: [Ài, đúng , đời còn cố chấp gán tội danh lên đầu nữ tử chúng , cái gì mà hồng nhan họa thủy? Bọn họ tham lam ngu ngốc, gì tới lượt chúng xen ? ]
Võ Tắc Thiên: [Cho nên cô mới lên Hoàng đế. ]
. . .
Thời gian trôi qua, Lộc Đài cũng xây xong và vải thiều cũng đưa đến.
Hoàng đế ngày ngày chìm đắm trong hương mỹ nhân.
Ta đặc biệt liên hệ với nhà đẻ của xác nguyên chủ, phái đưa đến vài mỹ nhân xuất sắc cùng hầu hạ Hoàng đế.
Hoàng đế quên sạch giang sơn xã tắc.
Nghe cha của xác nguyên chủ , nhiều đại thần dâng tấu can gián đều Hoàng đế gán cho tội danh vô căn cứ c.h.é.m đầu thị chúng.
Dân chúng bên ngoài hoàng cung càng ngày càng oán thán Hoàng đế nhiều hơn.
Chúng , thời cơ sắp đến .
13
Đêm nay, Bao Tự tựa lên trường kỷ với vẻ mặt ưu sầu.
Hoàng đế bước vội vàng ôm Bao Tự lòng:
"Ái phi, là ? Có thể nàng khỏe chăng?"
Bao Tự thở dài: "Hoàng thượng, thần thấy n.g.ự.c khó chịu quá."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-va-cac-yeu-phi-hoa-quoc-hop-tac-cong-luoc-hoang-de/phan-8.html.]
"Chuyện gì ? Nhanh, mau gọi ngự y!"
Bao Tự ngăn Hoàng đế :
"Hoàng thượng! Thần tâm sự lên trong lòng khó chịu!"
Hoàng đế thở phào nhẹ nhõm, vẫy tay đuổi đám cung nhân đang chạy :
"Ái phi suýt trẫm sợ chết, tâm sự? Có chuyện gì ?"
Bao Tự tủi òa lên, Hoàng đế với đôi mắt ngấn lệ:
"Hoàng thượng, thần xem phong hỏa. Thần xem phong hỏa thì khó chịu lắm. Thuở nhỏ theo cha biên cương, thấy phong hỏa thắp sáng thành. Ngọn lửa sáng đến chói mắt, thật là bao. Hoàng thượng ~ Thần h.i.ế.p lâu thấy phong hỏa."
Hoàng đế đầy lo lắng lau nước mắt cho mỹ nhân:
"Trẫm cứ tưởng chuyện gì to tát! Chẳng chỉ là phong hỏa ? Đi, đêm nay chúng cùng thắp!"
Hoàng đế gọi chuẩn xe ngựa ngay trong đêm, đưa Bao Tự đến bên thành.
Hoàng đế lệnh thắp phong hỏa, trong chốc lát soi sáng cả thành.
"Ái phi~ thích ?"
Bao Tự định gật đầu thì một nhóm mặc giáp chạy đến.
Bao Tự giả vờ hoảng sợ, vội vàng nhào lòng Hoàng đế:
"Hoàng thượng~ Họ là ai ? Thần sợ quá!"
"Đừng sợ đừng sợ, trẫm đây."
Hoàng đế đám đến, cau mày:
"Ngự Lâm quân các ngươi đêm hôm khuya khoắt chạy đến đây gì?"
Người đầu chắp tay hành lễ: "Hoàng thượng, thần đang dẫn tuần tra, thấy phong hỏa thành bất ngờ bốc cháy, sợ điều bất thường nên đến xem."
Hoàng đế vui đá đó một cái:
"Không thấy trẫm và ái phi ở đây ? Chẳng qua ái phi của trẫm xem phong hỏa thôi! Các ngươi, đều xuống nhận phạt cho trẫm!"
Người đầu vô cùng kinh ngạc, cam lòng về phía Bao Tự trong lòng Hoàng đế.
Bao Tự cúi đầu : "Hoàng thượng, họ ngốc quá~ Có Hoàng thượng ở đây, còn thể xảy chuyện gì chứ?"
Hoàng đế cực kỳ thích thú với lời nịnh hót , kiên nhẫn vẫy tay: "Còn mau xuống! Thật là mất hứng!"
Người đầu tức giận trừng mắt Bao Tự dẫn .