Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

TA VÀ ĐẠI NHÂN CHUNG MỘT GIẤC MƠ - Chương 6: Không tính là mạo phạm đâu. (HẾT)

Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:43:47

Ta hỏi:

“Vậy chúng …”

 

Y vội ngắt lời, nhanh như sợ phạt:

 

“Tất cả đều là do mạo phạm Tạ cô nương.

Ta dám biện bạch.

đem lòng yêu Tạ cô nương từ lâu.

Tình cảm dành cho nàng… từng dính chút tà tâm, chỉ là yêu thật lòng.”

 

Y giống như chờ phán tội – tự thú, run rẩy – dường như buông bỏ tất cả sĩ diện để chờ xử phạt.

 

Ta vẫn nắm c.h.ặ.t t.a.y áo y, hề buông .

 

Cảm thấy hai má bắt đầu nóng lên, run giọng :

 

“Nếu thật sự là Lý đại nhân…

Thì những điều đó…

Không tính là mạo phạm .”

 

“...Hả?”

 

Lần , đến lượt Lý Kỷ Từ kinh ngạc bật thốt lên.

 

Vừa ngạc nhiên, mừng rỡ.

 

Y thể tin nổi kìm mà nở nụ rực rỡ.

 

12

Hôm .

 

Huynh hớt hải chạy về nhà, vẻ mặt đầy chấn động.

 

“Muội , hôm nay như cây sắt nở hoa luôn đó! Lý Kỷ Từ mà cũng !!

Cười tươi luôn! Tinh thần phơi phới!

Ta còn hỏi thử y mà vui thế – y còn chịu giải thích đàng hoàng nữa kìa!”

 

“Y – hôm qua mộng , mộng thấy cùng một chuyện suốt đêm, vui vẻ.

Muội xem, mơ chuyện gì mà vui như chứ?!”

 

Ta mặt , giả bộ bình tĩnh.

 

Huynh

 

Đêm qua, Lý Kỷ Từ dành trọn cả đêm để trong giấc mộng, thủ thỉ kể cho từng chi tiết trong bản danh sách sính lễ mà y chuẩn suốt hai năm nay.

 

Một giấc mộng xuân.

Một tráp sính lễ đỏ rực mười dặm.

Cùng – trong những tháng ngày nhất đời .

(Hoàn)

....

 

Sau đây là phần Ngoại truyện HOA VÔ ƯU tự thêm :

Ngoại truyện 1:

Đêm tân hôn, hỷ phòng rực rỡ sắc đỏ.

 

Lý đại nhân một hỉ phục, mặt mày nghiêm nghị như thể đang chuẩn triều nghị chính sự, từng bước một tiến đến bên giường cưới, đối diện với tân nương đang... khoanh chân giường ăn hạt dưa.

 

“Phu nhân.” Hắn khẽ gọi, giọng trầm thấp.

 

“Ừ?” Mộng Giao ngẩng đầu, miệng vẫn đang nhai dưa giòn tan.

 

“Đêm nay là đêm động phòng.”

 

“Biết mà.” Nàng đáp nhẹ nhàng, chìa một nắm hạt dưa: “Chàng ăn ?”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-va-dai-nhan-chung-mot-giac-mo/chuong-6-khong-tinh-la-mao-pham-dau-het.html.]

Lý Kỷ Từ: “…”

 

Nàng vẫn thản nhiên: “Ta thấy mấy cuốn sách động phòng nhẹ nhàng, từ tốn, bắt đầu bằng trò chuyện... nên ăn lót bụng.”

 

“Phu nhân,” Lý đại nhân siết nhẹ tay áo, mặt nghiêm đến mức tưởng đang bắt phạm nhân, “phu quân đây chuẩn suốt ba tháng… để ăn hạt dưa.”

 

Mộng Giao liếc , đột nhiên tròn mắt hỏi: “Vậy chuẩn gì?”

 

Hắn khẽ , tiến đến thì thầm bên tai: “Trong mộng, nàng từng ... mấy thứ đắn.”

Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!

 

“!!!” Mộng Giao đỏ mặt, bật dậy: “Ta ! Đó là mộng mà!”

 

“Ừ, .” Lý Kỷ Từ nham hiểm, vén nhẹ màn trướng. “Vậy đêm nay, để từ mộng biến thành thật.”

 

“Không !” Nàng ôm chăn lùi . “Chàng… theo trình tự. Phải tắt nến, uống rượu giao bôi, ... khấn trời đất!”

 

“Ta khấn .” Hắn cởi áo ngoài.

 

“Uống rượu ?”

 

“Trên bàn đó. Một ngụm thôi, nàng uống ?”

 

Mộng Giao ngập ngừng: “Chưa...”

 

Chưa dứt lời, bế bổng lên, chăn rơi, hạt dưa tung toé.

 

“Nàng yên tâm,” khẽ bên tai, “nếu theo đúng sách, đêm mai chúng .”

 

“CÁI GÌ?!”

 

Ngoài phòng, pháo cưới còn tắt hẳn.

 

Trong phòng, Lý đại nhân dịu dàng nhẫn nại, còn tiểu nương tử của thì ngượng ngùng lắm miệng — nhưng đến lúc hôn đến lời, cũng chỉ còn trốn trong chăn lầm bầm:

 

là... giấc mơ thành sự thật… còn đáng sợ hơn cả trong mộng.”

 

“Ta thấy đấy.”

 

“CÂM MIỆNG!”

 

Ngoại truyện 2:

 

Sau khi thành , Lý Kỷ Từ quả thật là chồng mẫu mực — dậy sớm hơn gà, ngủ muộn hơn chó, cả ngày bận rộn với công vụ, tối về còn tranh thủ bồi tiếp nàng ăn cơm, kể chuyện triều.

 

Thế nhưng, Kiều Kiều vẫn cảm thấy bất mãn.

 

Không thương nàng, mà là vì... quá khác thương!

 

“Chàng hôm nay nhận mấy bức thư thêu hương ?” Nàng châm , nhẹ giọng hỏi, mắt vẫn cắm cúi ly.

 

Lý Kỷ Từ ngẩn : “Ừm... bốn bức.”

 

“… Hừ.”

 

Lý đại nhân lập tức thấy nguy hiểm bủa vây, vội : “Ta mở, một tờ cũng mở. Vừa nhận là ném lò thiêu.”

 

“Thế Hàn đại nhân còn bảo thêu hình tặng, còn thêu hơn vẽ nữa?”

 

Lý Kỷ Từ im bặt, nàng một lúc, nghiêm túc đáp:

 

“Bức tranh nào của nàng cũng giữ cả. Treo trong thư phòng, ngắm suốt đêm. Nếu ai dám bảo bằng mấy bức , là đó mắt như mù.”

 

Kiều Kiều trợn mắt: “Chàng đừng lời đường mật!”

 

Lý Kỷ Từ khẽ , tiến gần, ôm nàng lòng: “Không lời đường mật, là lời... thành khẩn của kẻ từng cùng nàng mộng mị suốt ba tháng trời.”

 

“… Chàng nhắc chuyện hổ đó gì!”

 

“Nếu nàng tin yêu nàng từ lâu, thì để kể chi tiết từng giấc mơ…”

 

“Không cần! Đồ lưu manh!”

 

Trong viện vang lên tiếng dịu dàng của hai . Phía rèm, gió xuân thổi qua, một cánh hoa đào rơi xuống, nhẹ nhàng đáp lên vai nàng…

 

Loading...