Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Ta Và Hoàng Đế Hoán Đổi Thân Xác - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-07-14 21:42:38

Sắc mặt Dạ Vô Cực cứng đờ.

Còn thì vui đến thầm trong bụng.

Ha, mới chỉ là khúc dạo đầu thôi, còn nhiều trò để nếm trải.

Ta che ý nơi khoé miệng, khom lưng đỡ Tô Miểu Miểu dậy, quan tâm hỏi nàng thương chỗ nào .

Nàng nhào lòng , viền mắt đỏ hoe, nhỏ nhẹ:

“Hoàng thượng, đừng trách tỷ tỷ… tỷ cố ý .”

Dạ Vô Cực sầm mặt, lạnh lùng trừng mắt cảnh cáo :

“Ta đẩy…”

Ta liền học theo dáng vẻ thường ngắt lời , lạnh giọng cắt ngang:

“Đủ , trẫm ngươi ngụy biện.”

Sắc mặt Dạ Vô Cực khó coi đến cực điểm.

thì đến điên cuồng trong lòng.

Gió xoay chiều, thật khiến lòng khoan khoái!

Ta cúi đầu, vô tình bắt gặp nụ mang đầy vẻ khiêu khích mà Tô Miểu Miểu hướng về phía Dạ Vô Cực, trong lòng càng vui sướng thôi, hận thể tại chỗ xoay vòng hai cái để giải toả hứng khởi.

Ta cố gắng hết sức áp chế nét hớn hở nơi khóe miệng, vung tay hiệu cho Dạ Vô Cực lui .

Dạ Vô Cực tựa hồ đả kích nhẹ, lập tức , bước nhanh rời .

6

Thấy dáng vẻ khi , tâm tình của thể là khoan khoái từng .

Nếu vì thời gian và địa điểm thích hợp, chỉ sợ phá lên ngay tại chỗ.

Tô Miểu Miểu khẽ giơ tay chạm nhẹ lên n.g.ự.c , giọng đầy mê hoặc:

“Hoàng thượng, đêm nay thể nán , để Miểu nhi bồi tiếp ?”

Ta cụp mắt liếc nàng một cái, chút do dự liền đẩy tay nàng :

“Đêm nay tiện, trẫm còn tấu chương cần phê.”

Tô Miểu Miểu ngờ sẽ thẳng thừng từ chối, thoáng sững sờ, nhưng nhanh vẻ độ lượng, khẽ gật đầu:

“Vậy... cũng . Hoàng thượng giữ gìn long thể.”

Ta khẽ gật đầu, hàn huyên vài câu mới rời khỏi tẩm điện.

Vừa bước khỏi cửa cung, trong đầu liền vang lên tiếng hệ thống:

【Ký chủ, đêm nay ngươi bắt buộc sủng hạnh một vị phi tần. 】

Ta cự tuyệt:

“Bản cung đêm nay hứng.”

Hệ thống: 【Tiến hành điện kích ngay lập tức. 】

Còn kịp nuốt lời, một luồng điện giáng xuống.

Cả run rẩy dữ dội, suýt nữa thì quỳ rạp xuống nền gạch.

Chu công công thấy thế, lo lắng bước tới hỏi:

“Hoàng thượng, ? Long thể chỗ nào khó chịu ?”

Ta gắng gượng xua tay, giọng run rẩy như sắp đứt :

“Không... ... ... cả...”

Chu công công vẫn yên tâm:

“Hoàng thượng thật sự chứ?”

May điện kích ngừng, lập tức khôi phục bình thường, lạnh nhạt đáp rằng .

Lời dứt, hệ thống nhảy hỏi:

【Ngươi thực hiện nhiệm vụ ? 】

Lần , chút do dự:

“Làm!”

Nói liền xoay bước thẳng về phía Nghi Hoa Cung.

Hoa tần và vốn quan hệ tệ, lợi lộc đầu tiên, cũng ngại ban cho nàng.

Chu công công thấy sai hướng, liền nghi hoặc hỏi:

“Hoàng thượng, ?”

“Truyền giá đến Nghi Hoa Cung.”

“Hoàng … Hoàng thượng… đêm nay… định lưu Nghi Hoa Cung?”

Ta khẽ gật đầu, ừ một tiếng.

Chu công công trừng mắt kinh ngạc.

Cũng khó trách lão kinh ngạc đến thế.

Bởi Dạ Vô Cực là vị quân vương vốn ưa sắc dục, ngoài việc thỉnh thoảng đến cung của và Tô Miểu Miểu nghỉ , xưa nay từng đặt chân đến tẩm điện của bất kỳ phi tử nào khác.

từ đêm nay trở .

Chuyện … sẽ đổi.

 

7

Nàng đích dâng rót nước, nhu mì dịu dàng, chuyện với như nước chảy êm đềm.

Dưới sự thôi thúc dồn dập của hệ thống, cắt ngang lời nàng:

“Ái phi, canh giờ còn sớm, nghỉ ngơi thôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ta-va-hoang-de-hoan-doi-than-xac/chuong-2.html.]

Hoa tần đỏ mặt, e lệ đáp khẽ:

“Dạ...”

Ta ôm lấy nàng ngã xuống giường… nhưng còn đó nữa.

Ta bật dậy, mặt đầy khó hiểu, lẩm bẩm với hệ thống:

“Dạ Vô Cực... chẳng lẽ thể khoẻ?”

Hệ thống dường như cũng ngờ sẽ phát sinh tình huống như , do dự đáp:

【Ký chủ, là... thử với phi tử khác xem ? 】

“Được thôi, đành thử tiếp .”

Ta mặc kệ lời giữ chân của Hoa tần, tiếp tục đến cung của phi tần khác.

Kết quả là, ai hết!

Ta tiu nghỉu về tẩm cung, khép cửa Dạ Vô Cực túm lấy cổ.

“Lục Tri Dao, ngươi đang giở trò quỷ gì đó?!”

Biết rõ chuyện đêm nay thể giấu , hì hì:

“Hoàng thượng, thần đang ... nối dõi tông đường mà!”

Dạ Vô Cực đăng cơ năm năm, đến nay lấy một hoàng tử công chúa.

Đừng Thái hậu lo lắng, đến đám đại thần trong triều cũng sầu bạc tóc.

Gương mặt Dạ Vô Cực càng lạnh hơn, nghiến răng gằn từng chữ:

“Lục Tri Dao, ngươi đừng đằng chân lân đằng đầu, bằng ... trẫm sẽ g.i.ế.c ngươi!”

Ta nhướng mày, cố tình trêu chọc:

“Giết . Dù cũng chẳng xác của .”

Dạ Vô Cực tức đến nghẹn lời, nhưng rốt cuộc cũng chẳng gì.

Ta còn đang định chọc tức thêm vài câu, thì cái hệ thống c.h.ế.t tiệt hiện .

【Ký chủ, ngươi thể thử cùng Dạ Vô Cực. Biết ... sẽ thành. 】

Ta suýt thì sặc nước bọt:

“Khoan ! Đó là thể của đấy!”

Nói cách khác… chẳng khác nào tự … với ?!

Cái ... kinh Hoàng đến mức chẳng lời nào tả xiết!

Hệ thống lạnh lùng đáp:

“Giờ là thể của Dạ Vô Cực.”

Ta yếu ớt phản bác:

“Ta ...”

Hệ thống: 【Điện kích... chuẩn . 】

“Khoan! Khoan !” Ta vội giơ tay đầu hàng.

“Ta ! Ta chứ gì!”

8

Ta quả thực nếm trải cái gọi là “lôi hình” nữa, đành liều mạng mà xông tới.

Sắc mặt Dạ Vô Cực tức thì đen kịt, giận dữ đẩy , mắng đầu óc bệnh .

Hệ thống như tên hề sân khấu, hưng phấn hô lớn trong đầu :

【Ký chủ! Ít lời thôi, trực tiếp dùng vũ lực trấn áp ! 】

“...Được thôi.”

Ta lao tới, vác Dạ Vô Cực lên như khiêng bao tải, sải bước hướng về phía long sàng.

Dạ Vô Cực nào ngờ ngày bản rơi tình thế như thế , thẹn giận, hai tay đ.ấ.m loạn lưng , gào lên đòi thả xuống.

Cái sức lực như mèo cào đó, chỉ xem như đang gãi ngứa mà thôi.

Đến bên giường, liền hất mạnh, ném thẳng lên giường, kịp phản ứng thì đè lên.

“Lục Tri Dao! Ngươi dám dậy, trẫm sẽ tru di cửu tộc nhà ngươi!” Dạ Vô Cực giãy giụa dữ dội nhưng vô phương thoát , chỉ còn dùng lời uy hiếp.

Hừ, nếu thành nhiệm vụ, cần tay diệt tộc, cũng hệ thống lôi điện đánh c.h.ế.t .

Ta lặng lẽ oán thầm trong lòng, ngoài miệng vẫn mềm mỏng trấn an:

✨ Theo dõi Mèo Kam Mập tại fanpage: 'Mèo Kam Mập '
✨ Sunscribe Mèo Kam Mập tại kênh youtube 'Mèo Kam Mập Audio' để nghe audio nhé~

“Hoàng thượng, yên tâm, thần … sẽ thật ôn nhu.”

“Lục Tri Dao! Ngươi chán sống !” Răng nghiến ken két, gằn giọng gọi to: “Ám Nhất, xuất hiện!”

Chớp mắt, một hắc y nhân xuất hiện bên mép giường, dọa giật cả .

Xong đời! Ta quên mất bên cạnh Dạ Vô Cực lúc nào chẳng ám vệ!

Ám Nhất hẳn hai hoán đổi thể, nếu cũng chẳng lệnh từ miệng “”.

Dạ Vô Cực lạnh lùng lệnh:

“Lôi nàng ngoài ném !”

 

Ta vác ngoài, quên cầu cứu hệ thống trong đầu:

“Không thành nhiệm vụ nhé! Là Dạ Vô Cực gọi trợ thủ tới, chẳng cả!”

Lần hệ thống cũng khá dễ chuyện, thở dài:

【Được , xem như miễn cho ngươi đêm nay. Mai thử. 】

Ta thở phào một , kịp để Dạ Vô Cực vội vàng dậy, vẫy tay cáo từ:

“Hoàng thượng, thần xin lui.”

“Đứng ! Trẫm cho ngươi lúc nào?”

Loading...