TÁI GIÁ VỚI PHÀM PHU - 1
Cập nhật lúc: 2025-07-08 23:28:14
GIỚI THIỆU:
Phu quân thu nhận thê tử của bằng hữu—mỹ nhân nhất Đại Lương.
Chẳng bao lâu , hai nảy sinh tư tình.
Ngày quân phản loạn công thành, phu quân đem giao nộp, còn dối rằng:
"Nàng chính là Tần Phương Hảo. Dung mạo , chẳng thể giả ."
Ta rơi tay phản quân, trong lòng chỉ tự vẫn để giữ gìn thanh danh.
Ngay lúc đó, mắt bỗng hiện mấy dòng chữ:
【Nữ chính, đừng dại dột! Tra nam gì ? Thủ lĩnh phản quân – kẻ xuất bùn lầy – mới là tuyệt phẩm!】
【Hắn nàng Tần Phương Hảo thật, vẫn luôn sai lén vẽ nàng, đêm đêm ôm họa mà tương tư…】
【A a a, vì chặn bình luận của chứ?】
【Nữ chính, nàng quên tiểu mã nô bên hồ Đại Minh năm ?】
【Chỉ cần nữ chính dịu giọng một câu, mã nô xuất hào kiệt sẽ lập tức quy phục váy! Mạng là của nàng, cơ bụng là của nàng, thận… cũng là của nàng!】
01
Tống Khanh từng chút từng chút một bẻ từng ngón tay .
Trong mắt lộ vài phần nỡ, nhưng cuối cùng vẫn nhẫn tâm, dứt khoát.
“Vân Họa, bằng hữu ủy thác, nhất định chăm sóc thật thê tử của . Nay phản quân áp sát chân thành, Tần Phương Hảo nếu rơi tay chúng, tất sẽ còn đường sống.”
Phu quân của Tần Phương Hảo, cũng là một phương hào kiệt.
Phản quân vì thế mới gọi thẳng tên nàng , ép Tống Khanh giao .
Chúng dùng Tần Phương Hảo con tin, uy h.i.ế.p Diệp Đại tướng quân đang nắm giữ binh mã Tây Bắc.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
Ta thể tin nổi mà chằm chằm Tống Khanh.
“Vậy nên... suốt một năm qua, ánh mắt đưa tình giữa ngươi l và Tần Phương Hảo, giả vờ, cũng suy nghĩ nhiều. Ngươi bảo vệ thê tử của bằng hữu, còn thì ? Ngươi dám việc bảo Tần Phương Hảo, hề mang chút tư tâm nào?”
Tống Khanh đáp, gỡ tay .
Hắn lui về một bước, rõ ràng là đang do dự, nhưng ngay giây quả quyết đưa lựa chọn.
“Nàng và nàng , đều là nhất mỹ nhân Đại Lương. Chỉ nàng nàng , phản quân mới tin tưởng. Ta là tướng thủ thành, nàng là thê tử của , chỉ thể ủy khuất cho nàng. Đây là đại nghĩa!”
Ta bật , chua xót đến mức c.h.ế.t lặng.
Khoảnh khắc , suy đoán đều chứng thực.
Tống Khanh và Tần Phương Hảo, sớm tương thông tâm ý.
Ta phẫn nộ Tống Khanh: “Ngươi , rơi tay phản quân, sẽ kết cục thế nào ? Tống Khanh, và ngươi là thanh mai trúc mã, từng phụ ngươi. Cái gọi là đại nghĩa của ngươi, chính là lấy vật hy sinh? Dựa ?”
Dưới chân thành, phản quân tới sát.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tai-gia-voi-pham-phu/1.html.]
Chúng phái thám báo truyền lời, bảo Tống Khanh lập tức giao Tần Phương Hảo.
Tống Khanh phất tay, như nỡ , nghiêng đầu sang một bên.
Ta trói chặt hai tay, áp giải xuống thành lâu, lưng, giọng Tống Khanh khàn khàn:
“Vân Họa, nhất định sẽ tìm cơ hội cứu nàng về. Dù nàng xảy chuyện gì... cũng sẽ chê nàng.”
Hắn tuyệt tình, giả vờ si tình, chỉ khiến căm ghét đến tận xương.
Ta thất vọng đến tuyệt vọng.
Đây chính là thầm mến bao năm ư?
Dưới chân thành, phản quân vây chặt.
Ta khép mắt , chuẩn lao đầu tường, tự kết liễu.
Bằng , một khi rơi tay phản quân, chỉ sợ đến c.h.ế.t cũng dễ.
lúc , mắt đột nhiên hiện lên mấy hàng chữ:
【Nữ chính của truyện ngược sắp c.h.ế.t ! Nàng tuyệt đối , nàng là bạch nguyệt quang đoản mệnh của cả nam chính lẫn nam phụ.】
【Tên tra nam thật sự ghê tởm! Sau khi nữ chính chết, thủ lĩnh bùn đất sẽ hắc hóa , phát cuồng tàn sát cả thành!】
【Nữ chính đừng chết! Thủ lĩnh phản quân chính là tiểu mã nô năm xưa, vẫn luôn thầm yêu nàng!】
【Mỗi năm mã nô đều phái lén vẽ nàng, mỗi đêm ngắm tranh nàng ...】
【Bình luận của chặn !】
【Chỉ cần nữ chính một câu, mã nô lập tức thành kẻ váy nàng! Mạng là của nàng, cơ bụng là của nàng, thận cũng là của nàng!】
Động tác định lao đầu tường khựng .
Chờ xong hết những dòng chữ mắt, đưa xuống thành lâu.
Ta ngẩng đầu, đối diện một đôi mắt sâu thẳm thấy đáy.
Nam tử cưỡi lưng một con tuấn mã, mặc giáp bạc, bên hông đeo kiếm Thanh Phong, đang chăm chú .
Xét về dung mạo, cương nghị tuấn mỹ, thần sắc lạnh lùng.
Nếu vì những dòng chữ , còn tưởng sẽ g.i.ế.c để tế cờ.
【Ha ha ha, tai nam chính đỏ bừng ! Hắn căng thẳng đến mức siết chặt dây cương!】
Ta kỹ, quả nhiên thấy đang nắm chặt dây cương đến trắng cả đốt tay.
Ký ức chợt trỗi dậy—mười năm , phủ Vân gia quả một tiểu mã nô đáng thương, từng di nương vu hãm trộm cắp, roi đánh đến da tróc thịt bong, chính lén thả .
【Môi nam chính sắp nhịn nữa . Hắn ngờ Tống Khanh dễ dàng dâng trong lòng cho như thế.】