Tái ngộ - Ngoại truyện 1 (tt)
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:42:45
Thổi xong, cô còn thoải mái vỗ lên lan can ban công:
"Gặp chuyện bất bình thì hét lớn một tiếng, lúc cần tay thì tay. Đã thì nuốt lời!"
cửa kính, sững sờ bóng lưng lông xù của cô khuất dần phòng, biến mất khỏi tầm mắt .
Sau , chúng ở bên .
vô tình nhắc chuyện hôm đó, cô ngượng ngùng liếc một cái:
"À... Chỉ là thổi nghịch thôi, em chỉ mấy bài thôi."
"Nếu thích , em thể thổi cho Thành Phố Trên Không nữa."
Bài thứ hai cô thổi vụng về, thực sự là quá .
Cuối cùng, cô đặt kèn xuống, nhào lòng , rúc rích :
"Chồng yêu~ em thổi nhạc cho , định thưởng gì cho em đây?"
Thật kỳ lạ, từ hôm đó, còn mơ thấy những bản nhạc harmonica vô danh thời thơ ấu nữa.
Những cơn ác mộng kéo dài suốt hơn mười năm trong căn tủ tối cũng dần tan biến.
cưới cô .
Ý nghĩ xuất hiện, khách sạn liền dỡ bỏ lệnh phong tỏa.
Chỉ một đêm, cô biến mất.
nhắn tin cho cô nhiều, mãi lâu cô mới trả lời một câu:
"Chia tay , Chu Duẫn."
sững sờ ngay tại chỗ.
Tất cả những lo lắng về lời cầu hôn, tất cả những mộng tưởng về một tương lai dài rộng bên cô , trong giây phút đó tan thành mây khói.
cố ép bình tĩnh, hỏi:
"Lý do là gì?"
Cô đưa hai cái cớ như tùy tiện bịa , ngay lập tức chặn .
nhờ điều tra, nhưng dù là cái tên "Tiết Dĩ Ninh", địa chỉ và công ty mà cô từng với , đều tồn tại.
hẹn gặp chị .
Chị thổi nhẹ lên bộ móng tay mới , nhạo :
"Người căn bản tin tưởng em. Chị cũng với mấy bạn trai nhỏ của chị thôi, chơi đùa mà thôi. Nếu đưa thông tin thật, dính chặt thì mà thoát ?"
Là như ?
tin. chị một cách cố chấp, :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tai-ngo/ngoai-truyen-1-tt.html.]
"Giữ viên kim cương đó cho em."
"Sẽ một ngày, em tìm cô ."
Chị bĩu môi, lườm một cái:
"Người già yêu muộn đúng là phiền phức. Đến một tấm ảnh của cô em còn chẳng , mà đòi tìm ? Mơ !"
Thời gian trôi qua từng ngày, ba năm trời, từng gặp cô .
Mãi đến dịp Tết.
Trong nhóm công ty, nhiều đăng ảnh bữa cơm đoàn viên.
trong xe, lướt qua vài bức hình, bỗng dưng thấy cô .
Cô ở một góc bàn, lưng khom xuống, chuyên tâm gặm sườn.
Trông vẻ ngoan ngoãn, nhưng từng bên cô hai tháng trời, chỉ cần liếc một cái là —đó là dáng vẻ của cô khi đang chán ghét cực độ.
Người đăng ảnh là Trình Dao, nhân viên mới công ty vài tháng .
Nếu nhớ lầm, thì bản lý lịch của cô vấn đề.
Thế nên hỏi địa điểm, giả vờ rằng cũng đang ăn ở gần đó.
Sau đó, lái xe đến ngay lập tức.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Vừa mở cửa bước , ánh mắt lập tức chạm đôi mắt kinh ngạc tột độ của cô .
Cô lập tức nắm lấy chiếc balo cũ kỹ đeo suốt ba năm qua, đầu bỏ chạy:
" chút việc đột xuất, ."
"Trình Ninh Ninh, đây cho , xuống!"
Người phụ nữ lạnh lùng quát mắng cô ngay bên cạnh, khuôn mặt vài nét giống cô , lẽ là cô.
ánh mắt bà cô hề tình yêu thương.
Chưa kể đến những xung quanh, ngang nhiên hạ thấp cô ngay mặt mà chẳng hề kiêng nể.
Ba năm , trực giác của sai.
Cô và , chính là cùng một kiểu .
Sau khi cô rời , chậm rãi xe.
Trên đầu ngón tay vẫn còn vương chút ấm áp từ cơ thể cô , ngay lập tức kéo trở về những đêm dài từng gắn bó.
Đêm đó, chỉ một ngọn đèn mờ mờ bên đầu giường.
Cô thở dốc, chống tay lên, kéo cà vạt của , bịt mắt .
Khi tầm tước đoạt, những giác quan khác trở nên nhạy bén hơn gấp bội.
Những lời lẽ thô tục, táo bạo, thậm chí phần bừa bãi bật từ đôi môi cô , giống như một dạng giải tỏa những dồn nén lâu ngày.