Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

TẠI SAO CÀNG BẮT NẠT, PHẢN DIỆN LẠI CÀNG HƯNG PHẤN VẬY - 6

Cập nhật lúc: 2025-07-17 21:41:30

gật đầu, qua loa đáp một tiếng.

 

Giả vờ như gì xảy .

 

kéo rèm cửa .

 

Nhanh chóng lên giường, nhắm mắt , ép bản ngủ.

 

Tiếng sấm và tiếng mưa hòa như một bản nhạc hỗn loạn, tia sét màu tím xé rách bầu trời, đánh thẳng trung ngoài cửa sổ.

 

Không qua bao lâu.

 

bỗng bật dậy, kéo tung rèm cửa .

 

Thẩm Sách vẫn đang ngây ngốc quỳ ở đó.

 

Mưa như con thú hoang gào thét, hung dữ quất xuống chút thương xót.

 

hoảng loạn đến mức chẳng kịp suy nghĩ gì nữa.

 

Chộp lấy một cái ô, lao ngoài màn mưa đêm lạnh buốt.

 

Dừng mặt Thẩm Sách, che ô cho .

 

Hắn ngẩng đầu, thấy , đôi môi trắng bệch vì lạnh khẽ nhếch lên thành một nụ .

 

“Tiểu thư, sai .”

 

“Đừng bỏ .”

 

“Đừng chuyện với nữa.”

 

nắm lấy tay .

 

Tay lạnh đến còn chút nhiệt.

 

hốt hoảng vỗ vỗ vai :

 

“Thẩm Sách, ngốc ?”

 

“Ngốc đến mức ai cũng trời mưa về nhà, còn thì ?!”

 

“Nếu đến, định quỳ ở đây đến bao giờ hả?!”

 

Hắn cong môi , dịu dàng đến lạ:

 

“Đợi đến khi tiểu thư đến.

 

“May là... tiểu thư cũng đến .”

 

giận lo, đỡ dậy.

 

Hắn như một tên lì lợm, chẳng nhúc nhích, trái còn chằm chằm, ngừng lặp những lời đó, cho một câu trả lời.

 

“Tiểu thư, đừng để ý đến nữa... đừng xem như khí nữa, ?”

 

Bị như khiến thấy khó chịu, đành gật đầu.

 

Hắn lúc mới chịu nở nụ , ngoan ngoãn để kéo dậy.

 

Vậy mà cả đổ sập trong khoảnh khắc đó.

 

gắng sức mới đỡ , thể cầm ô nổi nữa, cũng mưa ướt sũng.

 

chẳng còn tâm trí nào nghĩ đến thể diện nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tai-sao-cang-bat-nat-phan-dien-lai-cang-hung-phan-vay/6.html.]

 

Đầu vùi hõm cổ , giọng mềm yếu như nũng:

 

“Tiểu thư, chân đau…”

O Mai d.a.o Muoi

“Đừng bỏ .”

 

vội vã đáp: “Được , bỏ .”

 

Nhanh chóng dìu trở về biệt thự.

 

Người lạnh như băng, nếu tắm nước nóng ấm ngay, sợ sẽ cảm.

 

Mà sợ gì thì gặp đúng cái đó.

 

Hắn thực sự bệnh .

 

Sau khi tắm xong, gõ cửa cũng ai trả lời.

 

liền lấy chìa khóa dự phòng, trực tiếp xông phòng .

 

Thấy lăn sofa, sắc mặt đỏ bất thường.

 

vất vả lắm mới dìu lên giường.

 

Giữa chừng, mở mắt .

 

Nhìn thấy thì như một con thú nhỏ thương.

 

Nắm c.h.ặ.t t.a.y , ngoan vô hại.

 

Lúc đó, bảo gì cũng theo.

 

Đôi mắt mơ màng chỉ chằm chằm rời.

 

đút thuốc cho uống, dỗ dành cho ngủ.

 

Trong lòng thấy phiền.

 

“Vậy mà vẫn hắc hóa.”

 

“Thẩm Sách, rốt cuộc thế nào mới chịu hắc hóa?”

 

“Rốt cuộc thế nào... mới thể về nhà?”

 

úp bên mép giường, bỗng gọi hệ thống:

 

【Hệ thống, gì cả?】

 

Hệ thống vô tội đáp: 【 mà?】

 

ngẩn .

 

Hệ thống: 【 trả lời bằng... im lặng.】

 

hiểu nổi.

 

Hệ thống như xông cho :

 

【Là vì cô với quá đấy! Lần nhất định ngược thật thảm , mới đẩy tiến trình hắc hóa!】

 

mím môi.

 

Một lúc , gật đầu: 【Được , sẽ .】

 

Loading...