Tái Sinh, Gả Cho Người Đàn Ông Thô Kệch - 1
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:29:25
Kiếp , khi chồng đánh chết, một đàn ông thô kệch, bốc mùi phân bò, đạp cửa xông , dùng tiền bán bò để lo hậu sự cho .
Tái sinh trở ngày xem mắt, xé nát hôn ước với kẻ vũ phu ngay mặt , lao vòng tay của đàn ông thô kệch đó: "Hôm nay dám cưới em, em sẽ đến ở trong chuồng bò nhà !"
Về , tên vũ phu lóc cầu xin , lắc đôi giày da nhỏ mua từ Thượng Hải: "Anh còn bằng một sợi tóc của chồng ."
Giờ đây, tay trái trừng trị kẻ , tay dắt đàn ông thô kệch giàu, biến chuồng bò tồi tàn thành doanh nghiệp sữa lớn nhất cả nước.
Chỉ là, mỗi tối khi thổi tắt đèn dầu, đè đầu giường mà hỏi: "Vợ ơi, hôm nay sữa bò... ngọt ?"
__
c.h.ế.t một đêm tuyết rơi.
Khi cú đ.ấ.m của Chu Đại Dũng giáng xuống xương sườn , như thấy tiếng băng vỡ giòn tan.
"Con đàn bà thối tha, dám giấu tiền riêng !"
Người nồng nặc mùi rượu, túm tóc đập mạnh lên mép giường, men sực mùi phả thẳng mặt .
"Tao cưới mày về để thờ cúng chắc?"
Máu mờ đôi mắt , co rúm ở góc tường, đếm từng nhịp thở.
Một , hai ...cho đến khi mất ý thức.
"Mạn Linh, xin con đấy..."
Bên tai bỗng vang lên tiếng đầy đau đớn, bừng tỉnh mở mắt.
Chiếc cốc men sứ bạc màu, in hình chữ hỷ đỏ rực, nắm c.h.ặ.t t.a.y , đến run rẩy.
Đây là mùa đông năm 1975, là ngày thứ ba tuyệt thực để ép cha hủy hôn ước với nhà họ Lương.
Móng tay bấm mạnh lòng bàn tay, đau đến mức rùng một cái.
Lúc đó mới nhận , thật sự tái sinh.
"Chẳng chỉ là một chăn bò thôi ?"
Cha xổm ngưỡng cửa, hút điếu t.h.u.ố.c lá khô, : "Lương Chí Viễn tuy ít , nhưng đưa hết sữa mạch nha mà hợp tác xã thưởng cho nhà ..."
Những ký ức chôn vùi bỗng ùa về.
Kiếp , nhất quyết gả cho Chu Đại Dũng đầy lời đường mật, để phản bội khi lên thành phố, cuối cùng đánh đến chết.
Còn Lương Chí Viễn, mà từng xé nát hôn ước mặt bao , vội vã lái xe bò trong đêm để thu dọn hậu sự cho , dùng tiền bán bò để nuôi dưỡng cha đến cuối đời.
"Con đồng ý lấy ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tai-sinh-ga-cho-nguoi-dan-ong-tho-kech/1.html.]
Giọng khàn khàn, xong liền đánh rơi chiếc bánh ngô hũ dưa muối.
Lương Chí Viễn đến sớm hơn nửa ngày so với kiếp .
qua lớp giấy cửa sổ, thấy trong sân, mặc áo bông xanh quân đội, vai rộng eo thon, xương mày một vết sẹo kéo dài đến tóc mai, trong tay cẩn thận ôm một chiếc bát sứ.
"Nghe đồng chí Đinh tuyệt thực..."
Anh đặt bát xuống cối xay đá: "Đây là đường đỏ do hợp tác xã phát, pha nước uống để bồi bổ khí huyết."
Cha mở tấm vải phủ lên, kinh ngạc kêu lên: "Đây là thứ quý hiếm đấy!"
chằm chằm đôi tay nứt nẻ vì lạnh của , kiếp cũng là như .
Dù từng mắng là thằng chăn bò bốc mùi phân, vẫn lặng lẽ nhét phiếu lương thực khe cửa nhà mỗi tháng.
lúc , Chu Đại Dũng bất ngờ xông .
"Đinh Mạn Linh, cô còn hổ ?"
Hắn đạp đổ băng hàng rào, gương mặt vàng vọt ghé sát : "Trước thì chui đống rơm khô với tao, định gả cho thằng chăn bò ?"
Toàn bộ m.á.u trong như đông cứng trong khoảnh khắc đó.
Kiếp , cũng dùng chính những lời , khiến bêu rêu phố với danh xưng 'đàn bà hư hỏng'.
Bàn tay thô ráp của quét ngang qua tai .
Lương Chí Viễn nắm lấy cổ áo của Chu Đại Dũng chỉ bằng một tay, như quăng một bao tải, ném mạnh xuống đống củi khô.
"Nói thêm một lời xúc phạm cô nữa xem."
Ngón cái của ấn chặt lên yết hầu của Chu Đại Dũng, giọng lạnh lùng hơn cả những mũi băng giá treo mái hiên: "Tao sẽ khiến mày câm miệng suốt đời."
Lúc Chu Đại Dũng hoảng loạn bò dậy, bỏ chạy, bỗng nhận Lương Chí Viễn đang run lên.
Không vì sợ hãi, mà là vì phẫn nộ đến tột cùng.
"Đồ để ở đây ."
Anh lùi về phía cổng sân, đôi giày da đen giẫm lên tuyết tạo thành những vết lõm hỗn loạn: "Hôn ước... nếu em , ngày mai sẽ với chú Đinh hủy bỏ."
chạy theo ngoài, chỉ thấy hai vệt bánh xe bò hằn sâu nền tuyết.
Đêm khuya, quấn trong chăn bông, đếm những bông băng giá khung cửa sổ.
Bỗng từ sân vang lên tiếng leng keng.
Lương Chí Viễn đang sửa mái nhà dột của gian phòng phía tây.
Anh thang, cẩn thận trải từng bó cỏ tranh lên mái, ngậm chặt đèn pin quân dụng trong miệng, đôi tay trần rớm m.á.u vì lạnh giá.