Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Tái Sinh, Gả Cho Người Đàn Ông Thô Kệch - 6

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:29:32

mở nắp bê tông của hầm thức ăn, mùi chua thơm xộc lên nồng nặc.

Lương Chí Viễn lau cỏ dính mặt: "Ủ men ba ngày là giải độc, cho bò uống chút nước đậu xanh là thôi."

__

Lúc Chu Đại Dũng dân quân lôi khỏi ổ chăn, vẫn còn gào thét: "Tao kéo Đinh Mạn Linh c.h.ế.t cùng!"

Lương Chí Viễn dùng cán d.a.o cắt cỏ khều ống tay áo trống rỗng của , giọng lạnh hơn băng đá giữa mùa đông: "Đụng một sợi tóc của vợ tao nữa, tay còn của mày cũng đừng mong giữ ."

__

Ngày xét xử công khai tại sân phơi, cố ý mặc chiếc áo nhung do Lương Chí Viễn mua.

Chu Đại Dũng đeo cổ tấm biển ghi "Phá hoại sản xuất tập thể", ánh mắt độc nhãn của đảo qua đám đông, bỗng thấy góa phụ Hà đang ăn hạt dưa, liền bật điên loạn: "Họ Đinh! Mày đoán xem năm đó trong đống rơm là ai cởi đồ mày?"

Lương Chí Viễn lập tức bịt chặt tai , nhưng những lời dơ bẩn đó vẫn len lỏi qua từng kẽ tay.

Kiếp , khi chết, Chu Đại Dũng cũng cưỡi , điên cuồng: "Đồ đàn bà hư hỏng! Đồ rác rưởi!"

Khoảnh khắc chiếc cốc men sứ đập Chu Đại Dũng, nhận đó là chiếc cốc quân dụng của Lương Chí Viễn.

Nước đường đỏ nóng hổi hất thẳng mặt , góa phụ Hà hét lên, lao tới cào cấu: "Thì năm đó, kẻ nhục tao trong đống rơm chính là mày!"

Lương Chí Viễn ôm c.h.ặ.t đ.ầ.u lòng, bàn tay nhẹ nhàng vuốt dọc theo sống lưng đang run rẩy của .

Trên n.g.ự.c áo quân phục của phảng phất mùi cỏ non và rỉ sắt, tiếng tim đập mạnh đến mức khiến màng nhĩ run lên từng hồi: "Anh ở đây , đám bẩn thỉu đó chạm em ."

__

Chiều tà, Lương Chí Viễn cõng băng qua cánh đồng hoa cải vàng.

Tờ báo cáo xét nghiệm thuốc trừ sâu trong túi vang lên xào xạc, đếm những nốt ruồi nhỏ sạm nắng gáy , bỗng nhớ đến kiếp trong nhà tang lễ, đoạn cổ từng cúi xuống vì , trông đau đớn và khiêm nhường.

"Ngày mai lên huyện mua máy tuốt lúa."

Anh xổm xuống chuồng bò, để trượt xuống theo sống lưng : "Em theo thế cực quá..."

nắm lấy ống tay áo xắn của : "Em cũng ."

__

Tại quầy kính của hợp tác xã, Lương Chí Viễn đang mặc cả với nhân viên bán hàng.

xoáy xoáy tóc gáy , bất chợt thoáng thấy bóng dáng chiếc áo vải xám của Chu Đại Dũng nơi góc phòng.

Khi âm thanh xé gió của thanh sắt vang lên, bản năng của là ôm chặt lấy bụng .

Lương Chí Viễn , đè xuống đất, thanh sắt sượt qua cắt vành tai , m.á.u b.ắ.n lên mi mắt .

Chu Đại Dũng giơ thanh sắt định đánh tiếp, nhưng Lương Chí Viễn khóa chặt hai tay, đè xuống nền xi măng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tai-sinh-ga-cho-nguoi-dan-ong-tho-kech/6.html.]

"Mạn Linh! Em thương ?"

Tay vẫn còn run rẩy, nhưng điều đầu tiên là dò khắp tìm vết thương.

nắm lấy ống tay áo đẫm m.á.u của , bỗng nhớ đến kiếp , khi ôm t.h.i t.h.ể băng qua phố dài, cũng run rẩy như thế, như thể chỉ cần buông tay, sẽ tan thành tro bụi trong gió.

__

Lúc cảnh sát đến, Chu Đại Dũng bỗng nhe miệng ngập máu, độc ác: "Đinh Mạn Linh, sớm muộn mày cũng c.h.ế.t theo tao!"

Lương Chí Viễn nhặt thanh sắt lên, đ.â.m mạnh xuống nền bên mặt : "Khi cỏ mộ mày mọc xanh, vợ tao còn đang uống sữa xem tivi đấy."

__

Trên chiếc xe bò trở về làng, Lương Chí Viễn quấn băng cho vết trầy cổ tay .

Đang quấn, bỗng chôn mặt lòng bàn tay : "Nếu hôm nay đến muộn thêm một chút..."

Anh nghẹn ngào, thở nóng bỏng da rát lên: "Cả đời cũng thể tha thứ cho bản ."

__

Ánh hoàng hôn kéo dài bóng chúng thành một khối hòa quyện.

nghịch vết xước gáy do thanh sắt gây , bất giác bật : "Lương Chí Viễn, tóc gáy dài , cắt thôi."

Cả khẽ run lên, khi ngẩng đầu, đôi mắt vẫn còn ánh nước, nhưng khóe miệng cong lên: "Ừ, về nhà em cắt cho nhé."

Khi tiếng chuông bò leng keng vang vọng qua cây cầu đá, đếm từng vết chai trong lòng bàn tay mà  thầm nghĩ:

Giữa chốn trần gian đầy khói lửa , cuối cùng vẫn phụ trong kiếp sống .

__

Cơn mưa xối xả dội xuống mái tôn của chuồng bò, đánh thức khỏi giấc mộng.

nắm chặt đèn pin, lao màn mưa thì thấy Lương Chí Viễn đang dùng lưng gánh lấy cây xà ngang sắp sập.

Mảnh gỗ sắc nhọn cắm sâu bả vai , m.á.u hòa lẫn với nước mưa loang thành một mảng đỏ sẫm áo.

"Đưa Triều Dương !"

Tiếng hét của vang lên hòa cùng tiếng sấm.

Chú bê con giãy giụa trong vòng tay , cái đuôi ướt sũng quất mạnh má khiến đau rát.

"Lương Chí Viễn!"

nhét bê con đống cỏ khô, cầm lấy cây xẻng sắt, lao trở để đỡ lấy xà ngang: "Nếu chết, thì c.h.ế.t cùng !"

 

Loading...