Tái Sinh, Làm Lại Cuộc Đời - 13
Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:07:45
Nói xong, Tần Vân Uyển cầm một xấp danh , tươi phân phát khắp nơi, ngọt ngào trò chuyện qua giữa các ông chủ.
Mọi đều vô cùng kinh ngạc, ngừng trầm trồ:
"Đẹp quá! Không ngờ nhung và ngọc trai kết hợp mỹ đến ."
"Cô Tần tài thật, thể hợp tác với triển lãm Thượng Hải! Bộ váy quả thật sang trọng, cả đời từng thấy chiếc nào như !"
"Cô Tần khéo tay quá, thể thiết kế bộ váy thế , ông chủ Lý đúng là phúc lớn!"
Tần Vân Uyển hưởng thụ ánh mắt ngưỡng mộ của , trong mắt che giấu vẻ kiêu ngạo.
Trong lòng cô đắc ý lớn ba tiếng, đây mới là cuộc sống mà cô xứng đáng !
Nghĩ , cô còn cảm ơn hai phụ nữ , nếu họ mất mặt ở Vân Thành, cô cũng chạy đến Thâm Quyến.
Lúc mới đến đây, khi thấy Lâm Thanh Trúc và Tô Cẩn Ý ăn mặc xinh , sống sung sướng, cô ghen tị đến phát điên!
Dựa mà hai đó thể sống hơn cô ?
Cô xinh hơn họ, dáng cũng quyến rũ hơn, thứ đáng lẽ đều thuộc về cô !
Hai con ngu ngốc , chỉ bằng họ mà đấu với ông chủ Lý ? Mơ ! Dựa đàn ông mới là con đường đúng đắn!
Khóe môi Tần Vân Uyển nhếch lên một nụ đầy khinh miệt, ánh mắt tràn ngập sự chế giễu khi về phía họ.
Ngay khoảnh khắc bức màn mở , Lâm Thanh Trúc và Tô Cẩn Ý c.h.ế.t sững.
Đây rõ ràng là thiết kế của họ! Sao xuất hiện trong tay Tần Vân Uyển?
Hai lao lên phía , phẫn nộ chất vấn: "Đây rõ ràng là thiết kế của chúng ! Sao thành của cô? Tần Vân Uyển, cô hổ ?"
Tần Vân Uyển nhếch môi khinh khỉnh, liếc họ bằng ánh mắt kiêu căng, giọng điệu cao ngạo:
"Hai con nhà quê từ thế? Chỉ bằng các cô mà cũng đòi thiết kế bộ váy như á? Sợ là còn từng thấy chiếc váy nào như thế chứ?"
Hai chị em tức đến phát run, vội vàng giải thích với : "Đây thực sự là do chúng thiết kế! Từng viên ngọc trai đó đều do chúng tự tay đính lên, xin đừng cô lừa!"
Nhìn ánh mắt nghi ngờ của , Tô Cẩn Ý đột nhiên nghĩ điều gì đó, vội vàng lớn tiếng hỏi: "Tần Vân Uyển, cô bộ váy là do cô thiết kế, hãy xem ý tưởng thiết kế của cô là gì?"
Tần Vân Uyển thoáng lộ vẻ hoảng loạn, ánh mắt lóe lên một tia giận dữ, nhưng nhanh lấy bình tĩnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tai-sinh-lam-lai-cuoc-doi/13.html.]
"Thiết kế gì chứ? Việc gì cho các cô ? Người ! Mau kéo hai con điên ngoài!"
Nghe lệnh ông chủ Lý, mấy gã đàn ông liền xông lên, giữ chặt hai chị em, khiến họ thể cử động.
Lâm Thanh Trúc và Tô Cẩn Ý vùng vẫy hết sức, nhưng chênh lệch sức mạnh quá lớn, thể thoát .
Ngay lúc hai tuyệt vọng nhất, bỗng nhiên một tiếng quát lạnh lùng vang lên: "Buông họ !"
14
Người đến chính là Thẩm Tri Niên và Thẩm Hoài Cẩm!
Hai chị em suýt nữa còn tưởng hoa mắt, bọn họ đến Thâm Quyến từ khi nào?
Nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của hai , hai em nhà họ Thẩm chỉ nhếch môi, lộ một nụ lạnh.
Thẩm Tri Niên là lên tiếng : "Các vị, thật ngại quá, đây là hai cô vợ của chúng . Chỉ vì chúng họ vài câu mà họ lén lút bỏ nhà mất, gây phiền phức cho thế , thật sự xin ."
Thẩm Hoài Cẩm cũng phụ họa theo: " , hai cô vợ vốn hám hư vinh, lúc nào cũng thích tranh giành với khác, cũng là một phút hồ đồ mà phạm sai lầm. Cô Tần, mong cô rộng lượng tha thứ cho họ một . Là chồng của họ, chúng nghĩa vụ họ xin cô."
Xin xong, hai sang cúi đầu liên tục với đám đông xung quanh, tỏ vẻ hình dáng của những chồng mẫu mực.
"Thẩm Tri Niên! / Thẩm Hoài Cẩm! Các đang nhảm gì ?"
Lâm Thanh Trúc và Tô Cẩn Ý đồng loạt ngẩng đầu lên, trừng mắt họ, thể tin nổi tai .
Vốn tưởng hai chỉ đến khuyên họ về nhà, ai ngờ giở trò !
Hai chị em tức đến đỏ bừng cả mặt, cố gắng giải thích nhưng chẳng ai chịu tin.
"Được , Thanh Trúc, em đừng ngang ngược nữa, theo về nhà ."
Giọng điệu của Thẩm Tri Niên hiếm khi dịu , nhưng bàn tay siết chặt lấy cánh tay Tô Cẩn Ý, kéo cô xuống khỏi sân khấu.
"Thẩm Hoài Cẩm, buông ! Chúng ly hôn !"
Tô Thanh Trúc đỏ mắt, sức giãy giụa nhưng thể thoát .
"Thanh Trúc, vợ chồng với nào thù hận qua đêm, ngoan, theo về nhà ."
Thẩm Tri Niên thấy cô chịu, liền vòng tay định bế cô xuống. Lâm Thanh Trúc phản kháng, vô tình mất thăng bằng ngã xuống đất. Đầu gối cô đập mạnh xuống, m.á.u rỉ , cơn đau nhói khiến mặt cô tái nhợt.
Thẩm Tri Niên nhíu mày, định đưa tay đỡ cô dậy thì cô hét lên: "Anh đừng gần! Chúng ly hôn ! Tại chịu buông tha cho ?"