Tạm Biệt, Kẻ Không Xứng Đáng - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:00:52
1.
Tiệc đầy tháng gần kết thúc, và chồng – Lục Định Vũ – đang bận rộn tiễn khách.
Chỉ còn một bàn bạn học cũ của vẫn đang chè chén, thỉnh thoảng vang lên tiếng bàn tán.
"Này, tin hot đây. Ôn Nhược Khả ly hôn , các ?"
"Cô lấy một khá ? Sao tự nhiên ly hôn?"
"Tốt cái nỗi gì? Chẳng khác nào bảo mẫu cho nhà giàu."
"Không xứng đáng cũng đáng đời thôi. Nếu năm đó gả cho Định Vũ thì đến nỗi ?
"Ai mà nghĩ bọn họ sẽ từ đồng phục đến váy cưới chứ? Năm đó trong đây ai mà chẳng ghen tị với Định Vũ?"
loạng choạng, ôm chặt đứa con mất giành .
Cảm giác rơi xuống từ tầng cao vẫn còn váng vất, khiến mềm nhũn cả chân, suýt vững.
Lục Định Vũ chẳng nhận điều đó.
Toàn bộ tâm trí những câu hút chặt.
"Đường Lệ, em đưa con về , qua đó uống vài ly với họ."
Không đợi trả lời, nâng ly rượu, giả vờ thoải mái bước tới: "Vừa nãy các Ôn Nhược Khả? Cô ?"
nhiều lời, lặng lẽ trở về nhà.
Viết sẵn đơn ly hôn, đặt lên bàn, chờ .
Quả nhiên, khi trời tối, dìu về, say mèm bảy tám phần.
Vừa thấy , nhào đến, lảo đảo ôm lấy chân :
"Đường Lệ, xin em!"
Rồi vớ lấy chìa khóa xe, loạng choạng chạy cửa.
giật chìa khóa, lạnh giọng hỏi: "Anh định ?"
Hắn liền mượn rượu giả điên, đỏ mắt : "Anh tìm Nhược Khả! Cô vẫn yêu ! Cô đang đợi !"
bật .
Lục Định Vũ bao giờ chủ động nhắc đến Ôn Nhược Khả, thề thốt chỉ yêu .
từng khác kể về quá khứ của họ, cũng từng để bụng.
luôn chứng minh rằng bọn họ hề liên lạc, từng gì với .
Hắn che ô cho mưa, nấu cháo khi ốm, chắn khi gặp nguy hiểm…
Từ lúc mang thai đến lúc sinh con, đều chăm sóc từng chút một.
Hắn khiến tin tưởng, rằng tình yêu của chúng là xuất phát từ hai phía.
Đồng nghiệp, xung quanh đều khen là chồng mẫu mực.
Nên kiếp , khi những lời đó từ , chấn động, đau đớn, thậm chí phát điên!
vứt chìa khóa xe, khóa chặt cửa, điên cuồng chất vấn : "Tại ? Tại tình yêu thể đột nhiên biến mất?"
Hắn lật tung điện thoại, đẩy lên mặt , tận mắt chứng kiến tình yêu của Ôn Nhược Khả dành cho .
Sau đó, cúi đầu cầu xin: "Anh tìm Nhược Khả. Cô đang đợi .
Cô , bạn bè, chẳng còn gì cả. Cô chỉ ."
Lòng rối loạn, như hàng vạn con kiến cắn xé.
lập tức gọi bố chồng đến.
Trước mặt họ, ném đơn ly hôn lên bàn: "Muốn cũng , ký đơn ."
Mẹ chồng đánh , mắng gì.
Ba chồng múc cả chậu nước lạnh tạt mặt .
mặc kệ, cứ như một con rối mất linh hồn.
Hôm tỉnh rượu, thề sẽ sửa sai, dỗ dành ba về.
ngay đó, trong lúc pha sữa cho con, ôm con lao ban công.
"Đường Lệ, sáng nay Nhược Khả c.ắ.t c.ổ tay . Cô vui ?"
Ánh mắt đỏ rực, khóe môi nhếch lên đầy tàn nhẫn.
Một tay túm lấy quần áo con gái, treo lơ lửng bên ngoài ban công.
hoảng sợ, lao tới nhưng dám kích động .
"Cô c.ắ.t c.ổ tay… Cô còn nhắn cho , nghĩa là vẫn ch*t. Anh mau tìm cô , đưa con cho em!"
Gương mặt con bé siết chặt đến tím tái, phát tiếng yếu ớt như mèo con.
Lục Định Vũ gào lên, như một kẻ điên mất hết lý trí: "Cô c.ắ.t c.ổ tay! Cô hiểu ? Tất cả là tại cô! Đều là của cô! Đường Lệ, cũng cho cô nếm thử cảm giác mất yêu quý nhất!"
Hắn nhấc bổng con lên cao, cố tình lắc lư mặt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tam-biet-ke-khong-xung-dang/chuong-1.html.]
điên cuồng lao tới, giật con.
hề do dự, trực tiếp đẩy cả hai con xuống: "Nôn nóng thế thì cùng xuống chuộc tội với Nhược Khả !"
rơi tự do trong vô vọng, cố gắng vươn tay giữ lấy con nhưng chạm tới…
khi tiếp đất, ôm con trong tiệc đầy tháng.
May , tất cả vẫn còn kịp.
Lần , sẽ thành cho bọn họ!
xem thử, khi chẳng còn gì, liệu thể chỉ uống nước mà sống qua ngày .
Ch*t ư? Ch*t còn dễ chịu quá!
Sống bằng ch*t mới là khổ sở nhất!
2.
"Đường Lệ, mở cửa , đưa chìa khóa xe cho . Đừng ép dùng vũ lực!"
Lục Định Vũ gào lên mặt , kéo khỏi dòng suy nghĩ.
như kiếp , gọi điện cho bố chồng.
Thay đó, về phía camera giám sát, thứ bật sẵn chức năng ghi âm và ghi hình khi bước cửa.
Bắt đầu màn trình diễn đầy cảm xúc của !
níu lấy , nước mắt lã chã rơi xuống, lắng bộc bạch tình cảm dành cho Ôn Nhược Khả, đau lòng hỏi: "Vậy em là gì? Quá khứ của chúng là gì? Anh từng yêu em ?"
Anh sững một chút: "Đừng hỏi nữa! Anh !"
Sau đó, Lục Định Vũ loạng choạng đưa điện thoại mặt : "Anh chỉ Nhược Khả cần ."
Tay run rẩy nhập ngày sinh của để mở khóa màn hình.
Trên giao diện là bài đăng gần nhất của Ôn Nhược Khả trang cá nhân:
[Một kẻ trắng tay, chỉ còn ký ức quá khứ! một giấc mơ: Chàng trai từng sẽ cho một mái nhà, cầm theo bó hoa hồng, lái xe đến đón . [ đó chỉ là giấc mơ mà thôi. Thế giới dường như chẳng còn gì đáng để lưu luyến...]
chụp bài đăng đó, chuẩn sẵn sàng để tách khỏi vũng bùn .
Dứt khoát lấy hai bản thỏa thuận, siết chặt lấy , uy hiếp: "Em và con gái cộng cũng bằng Ôn Nhược Khả, thì ly hôn ! Anh đồng ý để nhà, xe, con, công ty và tiền tiết kiệm cho em, em sẽ để !"
Anh lập tức giật lấy thỏa thuận, thèm , ký ngay Thỏa thuận ly hôn và Thỏa thuận chuyển nhượng cổ phần, ấn dấu vân tay lên đó.
Sau đó hung hăng ném chúng về phía : "Đủ ?"
Tờ giấy rơi tán loạn sàn.
Bé con trong vòng tay chị Trần - bảo mẫu - nức nở.
cũng đến run rẩy cả , bàn tay rung rẩy cầm lấy chìa khóa xe và điện thoại để mở khóa cửa.
Anh sốt ruột giật lấy chìa khóa từ tay , đó đẩy mạnh sập cửa bỏ .
ngã xuống đất, tay đè lên mảnh vỡ của chiếc ly thủy tinh mà đập nát, m@u chảy ngừng.
Cả như vỡ vụn, bật nghẹn ngào.
Chị Trần thở dài, đặt con gái xuống, xổm bên cạnh : "Đường Lệ, để xem vết thương của cô nào."
thất thần ôm lấy con, đến mức m@u chảy khắp nơi.
Chị Trần chỉ thể nhặt những bản thỏa thuận rơi vãi, đưa điện thoại cho : "Ba chồng cô ở gần đây, cô gọi họ qua ?"
Cầm lấy điện thoại, phát điên mà liên tục gọi cho Lục Định Vũ.
Cho đến khi đầu dây bên chỉ là âm báo bận, WeChat hiện lên dấu chấm than đỏ.
"Hắn chặn ? Hắn tuyệt tình đến ?"
chằm chằm bản thỏa thuận trong tay chị Trần.
Bỗng nhiên như điên, đẩy con lòng chị , giật lấy giấy tờ lao phòng ngủ, khóa chặt két sắt nơi cất trang sức.
Bên ngoài vang lên tiếng chị Trần gọi điện, chị đang thông báo cho bố chồng .
kéo mạnh tóc , gửi tin nhắn cho Kỷ Đồng - cô bạn luật sư: [Thỏa thuận ký, ba sắp đến.]
Kỷ Đồng lập tức trả lời: [Xử lý chuyển nhượng cổ phần , ly hôn kiện tụng mất thời gian, nhất ép thủ tục ly hôn ngay.]
🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗
[Xem xong nhớ xóa tin nhắn! Gọi điện cho !]
trả lời, xóa ngay đoạn tin nhắn đó.
Bên ngoài, giọng chị Trần vang lên: "Đường Lệ, cô đây băng bó vết thương . gọi cho ba Lục , họ bảo sẽ đến ngay."
như một hồn ma lững thững mở cửa.
Để chị Trần kéo phòng khách, ngay ống kính camera giám sát.
Tiếp tục màn trình diễn của .
Sau khi đơn giản xử lý vết thương, bấm gọi Kỷ Đồng, bật nức nở: "Kỷ Đồng, Lục Định Vũ cần , cũng cần con nữa. đây?"
Bên Kỷ Đồng phẫn nộ: "Cái gì? Hắn ? Mình để quên tài liệu ở nhà , đang đường qua đó, chờ !"
lúc đó, chuông cửa vang lên.
Bố chồng đến!