TÂM TAN TÌNH NÁT - Hết
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:37:30
12.
Vừa nhà, bữa ăn chuẩn xong, bố Vân nhanh chóng mời ăn cơm.
"Nhất Đồng, con nước ngoài gọi cho bố nữa, bố nhận tin tức của con, khiến lo lắng chết."
mất nửa năm mới sắp xếp thứ và liên lạc với Vân, cũng từ đó những chuyện xảy , nhưng ý nghĩa gì chứ? Việc xảy , chỉ thể về phía , tiếp tục bước tiếp.
Mẹ Vân , nhịn ôm lòng, trong vòng tay bà, bỗng .
Đã lâu cảm nhận sự ấm áp .
"Mẹ ơi, học hành bận rộn quá, còn khởi nghiệp, nên thời gian."
Bố Vân phía , vui vẻ .
"Nhất Đồng cao lên , thật sự ngày càng xinh , chị Trần nấu nhiều món, mau nghỉ ngơi ."
Bố Vân lấy đồ trong tay .
'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'
"Nhất Đồng về nhà còn mang nhiều đồ như , nặng quá, bố và con tự mua đồ ăn đó, ôi cái già vất vả."
Nghe thấy câu , nước mắt lập tức trào , ai trải qua hai năm qua như thế nào.
Ngay cả bản cũng thể tưởng tượng , thể trụ đến giờ phút .
Trái tim từ lâu c.h.ế.t lặng.
giờ đây, nó dường như... dường như đang sống .
Quả thật, tình yêu là liều thuốc bổ, thể từng chút từng chút chữa lành trái tim chết.
Đây là bữa ăn ngon nhất trong nhiều năm qua, ăn nhiều, món Tây hợp khẩu vị như món Tàu.
Sau bữa ăn, và bố Vân trong phòng khách xem tivi trò chuyện, bất chợt tiếng gõ cửa.
đầu , thấy Vân Diện trở về, đó, vẫn như xưa, nhưng giống như xưa.
thấy những kỷ niệm từ thuở nhỏ đến lớn hiện mắt, từng theo đuổi , từng dạy bài tập, chúng cùng chơi xích đu, cùng thi đại học. Nhìn trong bộ vest, kìm nổi rơi nước mắt.
Đó là sự buông bỏ, là cảm giác nhẹ nhõm, ai thể hiểu cảm xúc của lúc , ngay cả bản cũng .
13.
đối mặt với như thế nào, nhưng chỉ rằng, dù tha thứ cho , mặt bố Vân, thể thể hiện rõ ràng như .
Bố Vân thấy cũng ngạc nhiên, lẽ sợ buồn, họ đầu , chỉ mỉm .
"Anh, em về ."
nhiều, chỉ tránh khí khó xử.
Dù cũng nghĩ, sự quan tâm thật sự là bỏ qua, chứ là thù ghét. Làm như tự trừng phạt bản thể sống vui vẻ.
Vân Diện mở miệng mà gì, chỉ với vẻ mặt đầy áy náy. chào hỏi xong, đầu xem tivi, hề chú ý đến .
"Bố , con chuyện với Nhất Đồng, ?"
Vân Diện đến bên , với bố Vân.
Hai một cái, dùng ánh mắt hiệu cho Vân Diện: "Anh hỏi Nhất Đồng , hỏi chúng gì, chúng thể quyết định gì, thằng ranh c.h.ế.t tiệt."
Vân Diện chuyển ánh mắt sang : "Nhất Đồng, chúng thể chuyện ?"
đầu , dậy, khí thế ngay lập tức tăng vọt.
mắt , mỉm : "Được."
lên lầu, trở về căn phòng đây của , xuống chiếc ghế lâu dùng tới.
"Có chuyện gì thì nhanh , một lát nữa còn một cuộc hẹn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tam-tan-tinh-nat/het.html.]
Thật , mà là Mộc Tình hẹn bạn của cô cho , rằng chúng hợp , nhất định thử xem.
"Nhất Đồng, xin em."
Anh xong câu , một cái thật sâu, khóe mắt kìm đỏ lên, đầu để nén nước mắt.
" tha thứ cho , nhưng mong đừng phiền cuộc sống của nữa. là Giản Nhất Đồng, cuộc đời . Những chuyện đây, để tâm nữa. Người trả giá cho những gì , là như , cũng ."
lạnh lùng xong câu đó, dậy rời , thêm một câu nào từ , những ký ức như ngọn lửa bùng cháy biến mất trong mắt .
giày cao gót, xách túi, chào bố Vân một tiếng ngoài.
Đi hẹn hò!
14.
"Chào, là Tiêu Trần Duy. Em là bạn của Mộc Tình ?"
" , chào , là Giản Nhất Đồng."
"Mộc Tình về em, cũng cho xem qua ảnh của em, ấn tượng , hy vọng chúng thể trò chuyện nhiều hơn."
ngạc nhiên, đàn ông mặt thực sự hợp gu , trai hơn Vân Diện nhiều, mang cảm giác chững chạc.
mỉm , còn là cô gái nhỏ ngày xưa, chuyện tình cảm bao giờ là điều quan trọng nhất với , duyên thì , cũng .
"Được thôi, Tiêu, nhưng dễ theo đuổi ."
cúi đầu, cầm thìa, ăn một miếng bánh ngọt, bánh tan trong miệng, thỏa mãn, nhắm mắt như chú mèo nhỏ tắm nắng buổi chiều, cảm thấy thư giãn và hài lòng.
"Không , Nhất Đồng, từng yêu ai, hy vọng em thể chỉ bảo cho . Nếu gì đúng, mong em thể chỉ dạy."
"Vậy thì, chúng chơi nhé?"
"À? Ừm... Được, chúng công viên giải trí nhé, con gái đều thích đến đó."
Giọng Tiêu Trần Duy đầy hào hứng, hề , thích từ lâu.
Khi còn học trung học, yêu ngay từ cái đầu tiên.
vì gia đình đều là những xuất sắc, quản lý nghiêm khắc, chính cũng nghiêm khắc với bản , nên bao giờ nghĩ đến chuyện .
Cho đến khi thấy mỉm dịu dàng mạng xã hội của Mộc Tình, Tiêu Trần Duy cuối cùng chủ động liên lạc với Mộc Tình...
15.
Hai năm ...
"Em yêu, ..." Tiêu Trần Duy mơ màng bên , nhưng giờ là 4 giờ sáng.
mệt mỏi đến mức nâng nổi ngón tay, thực sự hiểu nhiều năng lượng như .
thể cưỡng ánh mắt đáng thương của , ôm lên, nhớ ngất bao nhiêu , cũng nhớ tỉnh dậy bao nhiêu , chỉ nhớ rằng mỗi tỉnh dậy đều ở một nơi khác , mỗi nơi đều Tiêu Trần Duy đánh dấu.
Khi ánh sáng lờ mờ xuất hiện, cuối cùng cũng lắp bắp câu đơn giản đó.
"Đủ , Tiêu Trần Duy."
Tiêu Trần Duy hôn lên môi , "Em yêu, cảm ơn em chịu đựng."
Ngày hôm đó, là ngày đồng ý trở thành bạn gái của , ngày hôm ngủ quên giường.
Còn thì đầy sức sống, ánh mắt thỏa mãn ngắm gương mặt đang ngủ của , nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt .
Sau , Vân : "Vân Diện , nó nước ngoài, mang theo thứ gì, bảo chuyển thứ tên nó sang cho con."
gì, nhưng nhận tất cả tài sản tên .
Hừ, đây là những gì xứng đáng, Vân Diện, nhân quả, sự trừng phạt của chính là !
Hết.