Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Tàn Niệm - Chương 10

Cập nhật lúc: 2025-07-11 01:44:25

19.

Không chút do dự, trở tay tặng thêm một cái tát.

Vừa vặn đối xứng với cái .

"Ngươi tin? Ngươi dám tin?"

🍀 Mấy bà yêu thương thì Follow kênh Cám tại FB: "Cam Sắc Cám" và "Đại Bản Danh Nhà Cám" nha 💗

"Ta từng thật lòng thật đối đãi với ngươi, xem ngươi là phu quân, là trời của . ngươi chỉ nhớ bướng bỉnh phá phách, nhớ chịu để ngươi lợi dụng hôn ước nữa, còn ngươi phụng dưỡng song . Còn phu quân thật sự của , ba thư sáu lễ, tám khiêng kiệu rước về thê tử. Chàng nhớ rõ kỵ món gì, thích món gì."

"Phong Diễn, là cần thứ chân tình rẻ mạt của ngươi , chứ ngươi hối hận ."

Phong Diễn như thể rút hết sức lực.

Hắn rũ mắt , hàng mi khẽ run, chắn ánh sáng phản chiếu từ gương đồng, như thể giọt lệ sắp rơi mà rơi xuống.

Ta cảnh giác .

Ngày đại hôn trọng đại, quan trọng nhất là sự hòa hợp mỹ mãn.

Ta như kiếp , chịu kích động nổi, từ lầu thêu của nhảy xuống.

Cuối cùng, Phong Diễn chỉ lặng lẽ rời .

Nhìn bóng lưng xa với vẻ thất thần, vô thức tự giễu đa tình.

Ta nào giai nhân mà yêu sâu sắc nhất trong đời, mà liều tìm ch*t?

Con sống chỉ yêu hận tình thù.

Song còn đó, tháng ngày bình lặng mới chính là thứ đời khát khao mà chẳng .

Bái đường lạy phụ mẫu, kết tóc thành phu thê.

Hôn lễ của còn là lễ tế của những kẻ si tình, còn ai giẫm đạp lên bi hoan của để chứng minh tình yêu bền vững thiên thu.

20.

Sau khi thành , lâu còn nghĩ đến Phong Diễn nữa, thậm chí những chuyện kiếp cũng như một giấc mộng hoàng lương, dần dần phai nhạt, mất cả vẻ rực rỡ lẫn bi thương.

Ta bắt đầu hợp nhất cửa tiệm Mật Tiên Cục với sản nghiệp của gia tộc.

Cho đến khi nửa con phố phồn hoa bậc nhất Biện Kinh đều do một tay gây dựng, lúc phu quân mới chợt nhận rằng, bao giờ là loài tơ hồng bám víu để sinh tồn.

Thêm một năm nữa trôi qua, khoa cử mùa xuân bảng vàng. Lúc , nhúng tay chuyện vận hành Mật Tiên Cục nữa.

đồn rằng, nhờ sự quyết đoán và tầm của , ngay cả các nương nương trong hậu cung cũng vô cùng tán thưởng Mật Tiên Cục.

Danh tiếng của Mật Tiên Cục vì thế vang xa, kéo theo gia nghiệp của nhà cũng phát triển vượt bậc.

Phụ mẫu vui vẻ an hưởng tuổi già, suốt ngày chỉ lo nuôi chim, chăm hoa.

Còn Giang Nhược Thủy, nàng rời kinh thành, gả xa, nhưng phu quân đối đãi với nàng tệ.

Cửa hàng phấn son, tiệm vải, các quầy trang sức trướng thường xuyên nhận những đơn đặt hàng qua đường thủy.

Kiểu dáng, chủng loại đều là những thứ Giang Nhược Thủy từng yêu thích khi xuất giá.

Mãi cho đến một ngày, khi gã tiểu nhị trong tiệm cầm đồ ôm đến một hộp tranh mỹ nhân đầy ắp, một nữa gặp Phong Diễn.

Hắn chỉ đến tuổi nhược quán, nhưng mái đầu bạc trắng, bóng lưng còng xuống.

Hôm đó là ngày trực ở Hàn Lâm Viện, nhưng khoác quan bào, mà chỉ mặc áo vải thô, trông chẳng khác nào dáng vẻ một thư sinh nghèo từ nông thôn lên kinh năm .

Phong Diễn cầm cố những bức họa mà trân trọng nửa đời, đổi lấy lộ phí về quê.

Tiểu nhị trong tiệm vốn giỏi xem tướng mà đánh giá.

Ban đầu, trưng vẻ mặt khinh khỉnh, mở hộp tranh , nhưng khi thấy từng khuôn mặt trong đó, hoảng hốt đến mức vội vàng gọi tới cửa hàng.

Thứ Phong Diễn cầm cố, chính là vô tranh chân dung của , khi , khi , khi vui, khi buồn, đủ dáng vẻ.

Nét bút của điêu luyện, tài vẽ xuất chúng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tan-niem/chuong-10.html.]

Tranh mỹ nhân của Phong Diễn xưa nay luôn sống động như thật.

chẳng buồn kỹ, cũng lưu luyến quá khứ phác họa trong tranh.

Ta chỉ hờ hững hỏi, như thể đang chuyện trò với một xa lạ: "Phong Công tử, nửa hộp tranh mỹ nhân đây của ngươi ?"

21.

Phong Diễn hiển nhiên ngờ rằng chẳng hề châm chọc , ngược , còn đối xử với như cố nhân thuở , ôn hòa và thiện.

Hàng mày giãn đôi chút, ánh mắt cũng trở nên dịu dàng hơn.

Hắn vượt quá giới hạn, trực tiếp gọi nhũ danh của : "Tuyết Yên, quả nhiên nàng vẫn xem qua hộp tranh của ."

Kiếp , thứ trân quý nhất là từng bức họa vẽ nên những đoạn tình sâu ý nặng giữa và Giang Nhược Thủy, những hồi ức ướt át phồn hoa.

Đến nước , chẳng buồn giấu giếm nữa, chỉ nhàn nhạt rằng khi Giang Nhược Thủy xuất giá, mượn men rượu mà thiêu rụi tất cả.

Dứt lời, Phong Diễn tha thiết , tựa như tin chắc rằng sẽ nâng niu từng bức tranh mà mặc cả giá cao.

thứ mong cầu là bạc tiền, mà là tận mắt thấy, vẫn như kiếp , yêu đến tận xương tủy, khắc cốt ghi tâm.

Chỉ tiếc, như mong đợi.

Lão chưởng quầy nổi danh keo kiệt lộ lấy một nét cảm xúc, thản nhiên cất lời: "Một văn tiền."

"Hả?"

"Tranh của ngươi chỉ đáng một văn tiền. Hộp gỗ, mười lăm văn."

Phong Diễn ngờ đến kết cục .

Lời nhục nhã của khiến dáng vẻ si tình, điềm tĩnh của là thứ đầu tiên sụp đổ.

Nam nhân bạc trắng đầu, dáng vẻ già nua, lập tức trừng mắt, bộc lộ hung hãng, nhào lên quầy, để lộ hàm răng vàng khè mà gào lên: "Tuyết Yên, nàng thật sự trái tim ?"

"Ta rốt cuộc sai ở , mà nàng bao giờ chịu tha thứ cho ?"

Hắn mất kiểm soát đến mức suýt nữa tiểu nhị trong tiệm đánh đuổi ngoài.

Ta khoát tay ngăn , điềm nhiên hỏi : "Nếu hôm nay trong hộp là tranh của , mà là tranh của Giang Nhược Thủy, Phong công tử còn mang cầm cố ?"

Phong Diễn thoáng sững sờ.

Ta đáp án.

Dẫu nghèo túng, thiên hạ phỉ nhổ, vẫn từng nghĩ đến việc tổn thương Giang Nhược Thủy dù chỉ một chút.

Người trong lòng là thê tử của kẻ khác, mà tranh mỹ nhân vẽ , một khi lộ diện, tất nhiên sẽ ô danh nàng, khiến nàng đời đời chế giễu.

thì khác.

Ta thấp kém, chẳng đáng gì, danh dự của thể chà đạp chút nương tay.

Phong Diễn thậm chí còn chẳng buồn bận tâm đến thanh danh của khi còn khuê các cuộc sống của khi xuất giá.

Hắn tự cho là vị công tử si tình trong thoại bản, thành kính hối , vạn dặm truy thê, yêu hận chẳng phân thời điểm.

Nực , dù là kiếp kiếp , từng đổi.

Ta mua tranh của với giá một văn tiền. Từ đó, Phong Diễn biến mất.

Năm mới cận kề, phủ Ngự Sử trung thừa - nhà họ Giang truyền đến một tin dữ.

Tiểu thư nhà họ Giang về nhà thăm khi xuất giá, một lão nhân điên loạn từ tòa lầu thêu nơi nàng từng ở mà nhảy xuống.

M@u tanh nóng hổi b.ắ.n lên đôi giày thêu Thục của nàng.

Giang Nhược Thủy cùng chị em dâu bất đắc dĩ đến tiệm giày của , đặt một đôi giày mới.

Chị dâu nàng chọn vải trêu đùa chuyện kinh tâm động phách ngày hôm đó, cuối cùng hỏi nàng nhận .

Giang Nhược Thủy thong thả lựa vải lụa, chẳng buồn chớp mắt: "Không quen."

— Hoàn.

Loading...