Tân Phu Nhân Hầu Phủ - 11
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:59:52
Ta đến thỉnh an lão phu nhân, với bà chuyện quản gia tự ý giam giữ Dương ma ma.
Bà vẻ ngạc nhiên, nhưng vẫn chỉ : "Việc con tự quyết định là ."
Tuy nhiên, khi rời , lão phu nhân lập tức cho tìm Lục Hoài Tự. Lão phu nhân cho tất cả hầu lui , hai mẫu tử đóng cửa phòng chuyện suốt một canh giờ.
Nha nhỏ mà sắp xếp thể thấy họ gì, chỉ thấy Lục Hoài Tự tức giận bỏ .
Không lâu , tiểu đồng theo Lục Hoài Tự đến bẩm báo: "Thưa phu nhân, Hầu gia đến tìm biểu tiểu thư ạ."
"Cứ tiếp tục theo dõi."
Có nghi vấn thì điều tra, suy đoán chỉ là vô ích. Khoảng hai khắc , tiểu đồng vội vã bẩm báo: "Lão phu nhân và Hầu gia nổi trận lôi đình, đưa biểu tiểu thư về Tô giang, biểu tiểu thư đang quỳ ngoài sân lóc."
"Ta ."
Cứ để bọn họ náo loạn thêm một chút.
Ta tiếp tục xem sổ sách trong tay. Một lúc , hầu bên cạnh lão phu nhân chạy đến báo: "Thưa phu nhân, lão phu nhân tức giận đến ngất , mau qua đó khuyên nhủ ạ!"
"Chuyện gì thế ? Mau !"
Ta vội vàng chạy đến đó. Lục Hoài Tự và Tống Vãn Ninh đang cùng quỳ ngoài sân. Ta liếc bọn họ, vội vã phòng xem lão phu nhân.
Lão phu nhân đ.ấ.m n.g.ự.c lóc: "Ta đúng là tạo nghiệp mà!"
"Mẫu , tức giận hại thể."
"Diệu Nghi ơi, cái đứa nghịch tử ức h.i.ế.p biểu nó, với Vãn Ninh, cũng với con!"
Nghe , hiểu rằng bà định cho Tống Vãn Ninh một danh phận.
Họ còn ép . Vậy thì sẽ chiều lòng họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tan-phu-nhan-hau-phu/11.html.]
"Biểu chịu thiệt thòi, Hầu gia nên chịu trách nhiệm với , chi bằng chọn ngày lành tháng , rước cửa quý ."
Lão phu nhân sửng sốt, ngạc nhiên : "Diệu Nghi, con thật là bụng."
"Mẫu cứ yên tâm, chuyện con sẽ lo liệu."
Ta sẽ chọn cho họ một ngày , tặng cho họ một món quà lớn.
Ta cẩn thận suy nghĩ chuyện, điểm mấu chốt vẫn là ở Dương ma ma. Ta bảo Hồng Anh mời Chu di nương đến.
Vừa thấy nàng đến, liền vẫy tay: "Chu di nương, mau đây , thêu mãi hoa văn , ngươi tay nghề , đến giúp xem thử."
Chu di nương thở phào nhẹ nhõm, mỉm : "Vâng ạ."
Nữ công của nàng quả thật khéo léo, chỉ dạy tận tình. Ta và Hồng Anh đều học một vài kỹ thuật.
Cho đến khi trời tối, Chu di nương mới "ối" lên một tiếng: "Trời tối , hôm nay phiền phu nhân quá."
Ta mỉm : "Đều là một nhà, là phiền Chu di nương ."
Chu di nương lúc mới cáo lui.
Trong lúc nàng dạy thêu thùa, Hồng Ngọc và các tỷ mới quen trong phủ chuyện phiếm, vô tình tiết lộ chuyện Chu di nương đến tìm để chuyện quan trọng.
Người trong lòng quỷ, cũng chẳng để tâm. kẻ tật giật , khỏi bắt đầu hoài nghi, liệu Chu di nương chuyện gì đó, và hết với .
Vì , kẻ nhịn , tay với Dương ma ma. Người của kịp thời cứu bà , còn kẻ tay bịt đầu mối thì bỏ chạy.
Dương ma ma sợ hãi tột độ, lóc cầu xin chủ. Bà dẫn đến mặt , Chu di nương cũng mặt. Dương ma ma run rẩy kể : "Thưa phu nhân, một đêm đông hai năm , chính mắt nô tỳ chứng kiến đẩy phu nhân xuống ao sen, còn nhẫn tâm nhấn đầu bà xuống nước. Phu nhân mà nô tỳ đến, chính là vị phu nhân qua đời vì c.h.ế.t đuối đây."
Chu di nương kinh ngạc hỏi: "Mẫu , tại mẫu chuyện sớm hơn?"
Dương ma ma quỳ rạp xuống đất, dám hé răng thêm lời nào. Ta vội vàng truy vấn, vì Chu di nương điều đó.