Tân Phu Nhân Hầu Phủ - 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:59:42
Ta nhạt: " nó tác dụng ."
Nghe , liền giận dữ sập cửa bỏ . Đây mới là kết quả mà mong . Nằm cạnh một nam nhâ. bẩn thỉu, sẽ gặp ác mộng mất.
Đừng rằng đêm tân hôn mà ngủ cùng phòng, là sỉ nhục nữ nhân, mất mặt tân nương. Ta tin những chuyện đó.
Ta một đêm ngon giấc. Sáng sớm hôm , Hồng Anh và Hồng Ngọc phòng hầu hạ . Đối với mà , hai nha còn quan trọng hơn Lục Hoài Tự nhiều.
Sau khi rửa mặt xong xuôi, dùng xong bữa sáng. Lục Hoài Tự mới "mời" đến.
Hắn mặt mày cau : "Tô Diệu Nghi, Tô gia thể cho ngươi chỗ dựa lớn như , ngươi nên điều."
Ta thậm chí còn thèm ngước mắt: "Quả thật bằng phu quân điều, đêm tân hôn để lẻ loi một . Nếu chuyện truyền ngoài, ngự sử tâu lên, nhà yên ấm, thể trị quốc bình thiên hạ?"
Tân nương mất mặt, chẳng lẽ tân lang quan nở mày nở mặt ?
Cái xã hội , vốn quá khắt khe với nữ nhân. nghĩa là nam nhân gì thì , đạo đức ràng buộc.
Là quan viên triều đình, dám cả gan sủng diệt thê, nếu ngự sử đàn hặc, con đường quan chắc chắn sẽ ảnh hưởng.
Lục Hoài Tự nhíu mày, im lặng gì. Hắn kẻ ngốc, đương nhiên hiểu rõ đạo lý . Ta mỉm : "Phu quân đừng lo, chúng cùng thỉnh bà mẫu."
Lục Hoài Tự hừ lạnh một tiếng, phất tay áo bước . Ta thong thả bước theo , suy tính xem nên bắt đầu từ , để dò xét xem Thừa An Hầu phủ rốt cuộc sâu đến mức nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tan-phu-nhan-hau-phu/3.html.]
Sau khi thỉnh xong, Lục Hoài Tự liền bỏ mặc , một rời . Mọi xung quanh dường như hề ngạc nhiên. Xem , cũng đối xử với những vị phu nhân như . Chỉ là , rốt cuộc họ c.h.ế.t như thế nào. Nếu điều tra rõ nguyên nhân cái c.h.ế.t của họ, lòng khỏi bất an.
Lão phu nhân giữ trò chuyện một lúc. Bà ân cần khuyên nhủ : "Diệu Nghi, từ nay chúng là một nhà . Ta là từng trải, với con vài lời tâm huyết. Chỗ dựa vững chắc của nữ nhân cả đời, chính là nam nhân của . Hoài Tự là ngoài lạnh trong nóng, con hãy mềm mỏng với nó, tỏ yếu đuối một chút, nhanh chóng sinh cho nó một đứa con, cuộc sống sẽ êm ấm."
Ta gật đầu lời.
Trên đường trở về, khi qua Thùy Hoa môn. Một thiếu nữ xinh chặn đường . "Vị hẳn là biểu tẩu . Hôm nay ngủ quên, đến muộn, suýt chút nữa thì gặp biểu tẩu."
Người biểu sống nhờ trong Hầu phủ, chỉ một đó. Ở Hầu phủ , nếu ngủ quên, chẳng lẽ hầu gọi dậy ?
Ta mỉm : "Không , hôm nay là ngày thỉnh trưởng bối, nhận mặt nhà, chuyện gặp gỡ thích, để dịp khác cũng ."
Ý của rõ ràng, chính là nhấn mạnh rằng, nàng chỉ là họ hàng. Gương mặt nàng lập tức sa sầm: "Biểu tẩu, từ nhỏ lớn lên trong phủ , cùng biểu ca thanh mai trúc mã."
"Ừm, ca ca và cùng lớn lên một mái nhà."
Ta giả vờ như hiểu ý tứ trong lời của cô . Vị biểu chẳng chút kiên nhẫn, liền lên giọng khiêu khích: "Biểu ca từng vì mà tìm kiếm hoa sen tuyết, săn cáo trắng. Ta cho biểu tẩu , cưới biểu tẩu là do ép buộc. Đừng tưởng rằng gả cho , biểu tẩu sẽ trái tim ."
Ta bật thành tiếng: "À ừ, đúng đúng đúng."
Loại nữ nhân như thế , để đối phó, thật chẳng chút thành tựu nào. Nếu nàng thâm sâu khó lường, cố tình giả vờ ngây thơ, thì cứ chờ xem nàng lộ mặt .
Cứ lấy bất biến ứng vạn biến. Khi trở về đến viện chính, Hồng Anh bẩm báo với : "Phu nhân, tối qua khi Hầu gia rời khỏi tân phòng, đến phòng Mạnh di nương, nhưng chỉ một lát liền rời , cuối cùng ngủ ở chỗ Chu di nương. Mạnh di nương đến thỉnh an từ sớm, Chu di nương mới đến."