Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

TẦN VÃN - Chương 1

Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:28:24

1

Kiếp , ngay từ khi trùng sinh, rơi tử cục.

Tin tức về cái c.h.ế.t của Thế tử phủ Phụ Quốc Công – Thẩm Mặc truyền đến.

Ngày mai là ngày thứ bảy khi mất, cũng là ngày phụ trói lên kiệu hoa, ôm bài vị gả phủ Quốc Công.

Đêm tân hôn, khoác hỷ phục đỏ thẫm, treo cổ xà nhà.

Thế nhân ca tụng là bậc trinh tiết cao nghĩa.

Nực !

Một vị hôn phu mang tiếng ô danh, một kẻ c.h.ế.t sống , đoạt thiên hạ về tay, giữa tình yêu, cũng chẳng chí hướng tương đồng, mà thủ tiết cao nghĩa cái quái gì?

Còn kịp quen với cảm giác linh hồn xác, lập tức thu dọn hành trang nhẹ nhàng, chuẩn nhân đêm tối trốn khỏi cái phủ Vinh An Bá ăn thịt .

Hai nha cận của – Thanh An và Bảo Thúy, trong ký ức của , họ mất từ lâu.

Giờ phút , cả hai thấp thỏm theo , cùng vội vã về phía cửa hông.

"Tiểu thư, chúng định ?"

"Ban ngày bảo ngươi liên hệ với Triệu , xe ngựa và nhân thủ chuẩn xong ?" Ta hạ giọng hỏi.

Thanh An là trầm hơn, liền nhỏ giọng thuật sắp xếp của Triệu .

Triệu là mưu sĩ của ngoại tổ phụ , lai lịch thần bí. Lần theo kinh để chuẩn hôn sự, liền giao nhiệm vụ hỗ trợ .

Kiếp trúng kế, c.h.ế.t oan một mạng, bởi vì còn lưu luyến tình với phụ , vẫn ôm hy vọng lòng .

một c.h.ế.t sống , thấu nhân tâm ấm lạnh, mới hiểu, , chỉ thể dựa chính .

Ta sải bước nhanh hơn, đến cửa hông, nhưng thấy nơi , vốn chỉ khóa đơn giản ai canh giữ, giờ thêm hai gã gia đinh trông chừng.

Trên còn mang theo đao.

Thanh An kinh ngạc: "Sao …"

Ta hiệu cho nàng im lặng, đầu óc nhanh chóng vận chuyển.

Chúng mới về phủ lâu, trong phủ quen thuộc với Thanh An và Bảo Thúy.

Ta ghé tai Bảo Thúy dặn dò vài câu, nàng gật đầu xoay về phía phòng bếp.

Một lát , nàng mang theo một ít đồ ăn nóng hổi đến chỗ hai gã gác cổng, tít mắt, ngọt ngào gọi một tiếng “ca ca”, hai tiếng “tiểu ”.

Ta và Thanh An nấp trong bóng tối, Bảo Thúy chuốc ngã hai , lấy chìa khóa mở cửa, lúc mới choàng áo choàng đen, hiện bước .

"Tiểu thư, chúng trở về Giang Nam ?"

Vừa bước qua cửa, hai nha theo sát phía , tay run run đóng cửa .

Ta gật đầu: "Mau lên."

Bên ngoài là con hẻm tối đen như mực, trăm bước, liền trông thấy xe ngựa của Triệu chờ sẵn.

Phu xe Triệu Lục là tín bên cạnh Triệu .

Vừa vén màn xe lên, đột nhiên ngửi thấy một mùi m.á.u tanh nhàn nhạt, khỏi sinh lòng cảnh giác.

Còn đang do dự, thì cửa hông phủ Vinh An Bá bất ngờ mở , mấy kẻ cầm đèn lồng, mang theo đao chạy đến.

Phụ cũng theo sát phía .

Ta nheo mắt, liên tưởng đến việc cửa hông canh phòng nghiêm ngặt, trong lòng liền sáng tỏ.

Phụ nhất quyết gả phủ Phụ Quốc Công ?

Xác nhận chủy thủ trong n.g.ự.c và đoản kiếm mềm bên hông vẫn còn, kéo Thanh An và Bảo Thúy lên xe.

Vừa yên vị, xe lập tức lao về phía ngoại thành phương Nam.

Đám vẫn lùng sục quanh phủ Vinh An Bá, chẳng mấy chốc bỏ phía , còn bóng dáng.

Ta thở phào nhẹ nhõm, khỏi cảm thán:

Thì kiếp , sinh lộ của , chỉ cách trăm bước mà thôi.

Đột nhiên, một lưỡi d.a.o nhuốm m.á.u kề lên cổ .

Thanh An và Bảo Thúy suýt nữa hét lên thất thanh.

"Câm miệng."

Kẻ trong bóng tối lạnh giọng quát.

Đêm khuya tại Thuận Thiên Phủ vốn náo nhiệt, xe ngựa lướt qua một nơi đèn đuốc sáng trưng, ánh sáng xuyên qua cửa sổ xe.

Một khuôn mặt vấy m.á.u lộ trong ánh sáng mập mờ.

Mày như họa mực, mắt đen láy như điểm sơn, sống mũi cao thẳng, bên khóe môi mỏng còn vương vết m.á.u thâm .

Hắn mặc trung y trắng, đầy vết thương loang lổ.

Bên ngoài huyên náo ồn ã, nhưng bên tai chỉ còn tiếng ong ong.

Thẩm Mặc?!

Hắn xuất hiện ở đây trong bộ dạng trọng thương như ? Còn cố tình chọn đúng thời điểm , cướp xe ngựa của ?

Ta thầm vui mừng, nhưng ngoài mặt vẫn giả vờ kinh hãi.

Hừ, thật đúng lúc!

Vậy là cần chạy đến bãi tha ma lật t.h.i t.h.ể của nữa, đúng là trời cũng giúp !

Ai ngờ, dữ tợn bao nhiêu giây, trực tiếp gục xuống vai .

2

Ta là trưởng nữ đích truyền của phủ Vinh An Bá, tên gọi Tần Vãn, danh tiếng vô cùng tệ hại.

Mẫu xuất từ một gia tộc thương nhân giàu bậc nhất Giang Nam, năm đó dùng thủ đoạn thường thấy chốn hậu viện—bày kế rơi xuống nước, thiết kế phụ , tức thế tử của phủ Vinh An Bá. Cuối cùng, bà mang theo sính lễ hậu hĩnh, bước chân hào môn.

Mẫu tham luyến danh vọng của phủ Vinh An Bá, còn phụ thèm khát khối gia tài khổng lồ của nhà đẻ của mẫu .

Rõ ràng là hai bên cùng chung mục đích, mà ai nấy đều tỏ thanh cao giả dối.

Thế nên, ngay từ lúc sinh , mang tội nghiệt.

Huống chi, mẫu khó sinh mà qua đời khi sinh .

Không ai che chở, khi kế mẫu cửa, giam cầm trong hậu viện.

Không thể bước chân khỏi cửa, nhưng những lời đồn đại về bay khắp kinh thành.

Người ngoài đồn rằng dung mạo xí, ngu xuẩn như lợn, thông văn chương, giỏi cầm kỳ thi họa, nữ công cũng chẳng thành, cử chỉ thì ngông cuồng tùy tiện.

Ngoài việc một ngoại tổ phụ là đại phú hào đầu Giang Nam, chẳng gì đáng giá.

chỉ cần một ưu điểm thôi cũng đủ .

Phụ quốc công tự đến phủ, thế tử Thẩm Mặc, đại thắng nơi biên cương phương Bắc, cầu hôn .

Thẩm Mặc là ai?

Hắn sinh trong phủ Phụ quốc công danh giá hiển hách, ngọc thụ lâm phong, thanh khiết tuấn mỹ, dung mạo vô song giữa đám công tử kinh thành.

Tỷ tỷ ruột Thẩm Yểu là khuôn mẫu của các tiểu thư danh môn, tứ hôn cho Thái tử; ruột Thẩm Ẩn theo đường văn thần, tuổi trẻ nhậm chức Thị lang bộ Hộ, trong triều ít tộc nhân quan.

Mà bản , nếu bàn về danh tiếng, từng thời cũng xứng với .

***Truyện đăng page Ô Mai Đào Muốn, hoặc audio YT Mây Lấp Lánh, mong các bạn iu REUP nhoa!!!***

Lúc thiếu niên, ham vui thích náo, tính tình ác liệt phóng đãng, là khách quen của thanh lâu sòng bạc, một kẻ ăn chơi trác táng hơn kém.

Mười sáu tuổi, Thẩm Mặc một chuyện kinh thiên động địa—

Hắn lén mang địa khế của phủ Quốc công , thua sạch trong sòng bạc.

Phụ quốc công suýt chút nữa mất trắng gia sản, vất vả lắm mới chuộc phủ Quốc công.

Trong cơn thịnh nộ, ông đánh một trận thừa sống thiếu chết, tống đến biên cương phương Bắc.

Không ai ngờ rằng, như cá gặp nước, chỉ trong sáu năm ngắn ngủi, từ một quân bếp nhỏ bé leo lên thành đại tướng, thống lĩnh hai mươi vạn đại quân phương Bắc.

là thiếu niên đắc chí.

Lần đại thắng khải hồi kinh luận công, trong kinh thành, các phủ công hầu con gái gả đều xôn xao rục rịch.

Không ngờ hoa rơi xuống phủ Vinh An Bá , một gia tộc suy bại.

Ngoại tổ phụ cả đời chỉ một con gái là mẫu . Mẫu chỉ để một .

Nên ngoài của hồi môn phong phú, thật sự chẳng gì.

Có kẻ đồn rằng Phụ quốc công tham tiền, nhưng tinh tường đều , đây mới là lựa chọn khôn ngoan nhất.

Bằng , quyền cao chức trọng, nếu lấy thêm một thê tộc hùng mạnh, e rằng sẽ rước về ít rắc rối.

Phụ thể kết với phủ Quốc công, tự nhiên là gấp gáp đồng ý.

Kế mẫu tức giận nghiến răng nghiến lợi nhưng cũng chẳng , bởi vì con gái bà sinh , đứa lớn nhất cũng chỉ tròn mười tuổi.

Thế tử hai mươi hai tuổi thể chờ thêm nữa.

Thế là, phụ lập tức sai đưa từ Giang Nam về.

Phải, khi mẫu qua đời, ngoại tổ phụ thỏa thuận với phủ Vinh An Bá, tiếc từ bỏ của hồi môn của mẫu , đón về Giang Nam, định cư ở Lương Khê, tự nuôi dạy.

bên ngoài vẫn tuyên bố rằng luôn ở phủ Vinh An Bá.

Ngoại tổ phụ kỳ vọng ở cao, đến năm mười tuổi, phần lớn gia sản danh nghĩa ông âm thầm chuyển giao sang tên .

Ông :

"Con là đích nữ của phủ Vinh An Bá, sớm muộn gì cũng về."

"Dù cần trị quốc bình thiên hạ, nhưng tình thế triều đình, thuật trị gia và đạo kinh thương, thể hiểu."

Từ xưa, nữ nhi đích truyền của thế gia đều là công cụ liên hôn của gia tộc.

Vậy nên suốt mười tám năm qua, dù ở xa tận Giang Nam, từng dám lơi lỏng việc theo dõi cục diện kinh thành, cũng học tập nghệ thuật quản gia của chủ mẫu danh môn cùng đạo kinh thương.

Những lời đồn đãi khắp kinh thành về là kẻ bất tài ngu dốt, đều là do kế mẫu dốc lòng vun đắp.

cũng là giả, dù cũng chẳng nữ công thật.

Vậy nên âm thầm giúp kế mẫu một tay, cố ý để danh tiếng càng thêm tệ hại.

Nếu thể chọn, cả đời cũng về kinh thành, càng thành .

Đáng tiếc, chuyện quả nhiên như ngoại tổ phụ liệu , phụ nghĩ .

Một khi cơ hội trèo cao, còn gì đến tình ?

Ngoại tổ phụ đành lòng để về kinh, nhưng bất lực.

"Thôi , nếu thế tử Thẩm tương lai tiếp tục trấn thủ Bắc Cương, hoặc nhận một chức nhàn tản trong kinh, chung quy vẫn là mà phụ và kế mẫu con thể chọc ."

"Dẫu nước sâu nơi hào môn, tiểu Vãn của chắc chắn thể đối phó."

Ngoại tổ phụ vỗ vai , lời đầy thâm ý.

Ta cúi lạy biệt, lão đầu nhỏ tiêu sái phất tay:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tan-van/chuong-1.html.]

"Đi ."

ông thấy rõ—

Lúc lưng , ông lén dùng tay áo lau nước mắt.

Thế là, theo đường thủy chuyển sang đường bộ, một cỗ xe ngựa xanh biếc lặng lẽ đưa về phủ Vinh An Bá.

Cũng đưa bước vận mệnh chắc chắn c.h.ế.t của kiếp .

Mới về kinh đầy một tháng, liền tin tức truyền đến—

Thẩm Mặc địch nhân tập kích, ám sát ở Trường Lạc cư, vùng ngoại ô phía Bắc kinh thành.

Ta thể ngờ rằng, phụ bạc tình vô nghĩa của cấu kết với Phụ quốc công, ngày thất đầu của Thẩm Mặc liền hạ dược , trói lên kiệu hoa.

Ta ôm bài vị của Thẩm Mặc trong lòng mà gả phủ Phụ Quốc công.

Đêm tân hôn, ép uống rượu thuốc, ngất lịm .

Hôm , nha Thanh An đẩy cửa bước .

Đập mắt nàng, là đôi hài thêu màu đỏ của .

Cuộc đời ngắn ngủi của , kịp vẫy vùng, hóa thành hư ảo.

Đáng thương , đời chỉ duy nhất ngoại tổ phụ là thật lòng thương yêu , vì chuộc t.h.i t.h.ể , mà phủ Vinh An Bá cùng phủ Phụ quốc công nhục mạ, chèn ép.

Cuối cùng, ông tán gia bại sản, cô độc c.h.ế.t trong đêm tuyết lớn.

Ba năm , Thẩm Mặc sống , khởi binh tạo phản, lên ngôi xưng đế.

Hắn truy phong Trinh Ý Hoàng hậu, vì mà giữ trống hậu vị, cả đời cô độc.

Hắn lập con trai độc nhất của ruột Thẩm Ẩn thái tử, đích dạy dỗ, truyền ngôi cho y.

Thế gian ai nấy đều ca ngợi là kẻ trọng tình trọng nghĩa, tiếc thương c.h.ế.t oan uổng, kịp hưởng vinh hoa phú quý.

Vinh hoa cái con nó chứ!

Ta lơ lửng giữa trung, ngập tràn oán hận.

Phú quý , ai thèm ?!

Rõ ràng, tất cả chỉ là một âm mưu.

Từ đó về , hồn trói buộc trong hoàng cung, dù chỉ nửa bước cũng thể rời .

Mắt thấy sống thêm tròn sáu mươi năm!

Cho đến khi Thẩm Mặc băng hà, mới tan thành tro bụi, cuốn xoáy nước luân hồi, sống đêm ngày hại.

Đã , dù cũng phong hoàng hậu—

Truy phong cái gì?!

Tự sẽ đến mà lên ngôi vị !

3

Năm ngày .

Thuyền rời bến Tân Khẩu, xuôi dòng về Lương Khê.

Từ Tân Khẩu về phủ Lương Khê, đường thủy hai mươi ngày.

Triệu Tiên sinh hơn năm mươi tuổi, vận thanh bào, bên cạnh boong thuyền. Nhìn những dãy nhà ven bờ ngày càng xa dần, cả hai mới thở phào nhẹ nhõm.

Những ngày qua, phủ Vinh An Bá bí mật sai tìm , nhưng vì sản nghiệp danh nghĩa của nhiều, phụ đương nhiên cũng chẳng tìm .

Ta ngấm ngầm suy nghĩ, chợt hạ nhân báo tin:

"Tiểu thư, công tử tỉnh ."

Ta gật đầu: "Biết ."

Công tử chính là Thẩm Mặc.

Trên xe ngựa, chỉ khống chế trong chớp mắt trúng độc mà hôn mê.

Ta rõ Thẩm Mặc thương thế nào, càng bằng cách nào mà lặng lẽ trốn trong xe.

Chỉ là vết thương của nặng, c.h.é.m ba bốn nhát, một vết lưng sâu đến mức thấy xương. Đao còn tẩm độc, đêm đó sốt cao, tình hình cực kỳ nguy hiểm.

Tính theo ngày, "chết" sáu hôm, nhưng những vết thương là thương mới.

Kẻ g.i.ế.c , chắc chắn còn sống.

Lang trung chữa trị xong thì than thở:

"Nhất định hạ sốt, qua hai ngày thì coi như vượt cửa ải."

Ta hiệu Thanh An đưa cho ông một khoản bạc lớn tiễn ngoài.

Không ngờ, chỉ một lát , quan binh Thuận Thiên phủ kéo đến lục soát.

"Thuận Thiên phủ phụng mệnh truy bắt gián điệp địch quốc!"

"Gián điệp trúng độc thương, y quán báo rằng quý phủ mua thuốc giải độc và trị thương!"

May , Triệu sớm chuyển Thẩm Mặc xuống mật thất, đám quan binh tìm thấy gì.

Gián điệp địch quốc?

Kiếp , thiên hạ đều đồn rằng Thẩm Mặc c.h.ế.t trong tay giặc ngoại xâm, mà nay quan phủ ráo riết truy bắt gián điệp địch quốc, xem giống ngoại tặc, mà giống đang nhắm Thẩm Mặc hơn.

Sau lưng Thuận Thiên phủ, là ai lấy mạng ?

Ta bên giường, ngắm khuôn mặt đẽ của , trầm ngâm hồi lâu.

Kiếp , từng thấy Thẩm Mặc g.i.ế.c .

Hắn cải cách chính trị, nhưng ngay giữa Kim Loan điện, gặp sự phản đối kịch liệt từ thế gia đại tộc cùng các trọng thần.

Hắn chán nản thở dài.

"Nếu một lòng cầu chết, trẫm chuẩn ."

Không chờ ai kịp phản ứng, rút đao của thị vệ, hời hợt vung tay, một dòng m.á.u nóng b.ắ.n thẳng linh hồn .

Đầu của một vị đại thần nhất phẩm, lăn xuống đất.

Hắn lạnh, ném đao đến mặt quần thần, sát khí ngút trời.

"Các ngươi tưởng, trẫm đang thương lượng với các ngươi?"

Ngoài Kim Loan điện, cấm vệ quân áo giáp dày đặc.

Bên trong Kim Loan điện, văn võ bá quan quỳ rạp đất, run rẩy như cầy sấy.

Từ đó, các chính sách cải cách suôn sẻ thông qua.

Thẩm Mặc tạo nên một thời kỳ thịnh thế, thiên hạ thái bình.

, phiêu đãng giữa trung, tận mắt chứng kiến ngoại tổ phụ c.h.ế.t thảm, liền hiểu rằng… Dù là thời loạn thời bình, chỉ quyền lực tuyệt đối, mới thể đổi lấy sức mạnh và tự do tuyệt đối.

Thế nên.

Đời , xưng đế, là hậu.

Đời , coi như trả một mạng.

Ta nhạt.

Lúc , còn quá non nớt.

Hắn vị đế vương thâm trầm, cũng ông lão râu tóc bạc phơ.

Thậm chí ngay cả lúc khống chế , cũng chỉ dùng sống đao.

Xem , vẫn còn chút lòng trắc ẩn.

Vậy thì dễ tay .

Ta gọi Triệu đến dặn dò chuyện điều tra, tự túc trực chăm sóc Thẩm Mặc.

Bảo Thúy bất mãn:

"Hắn thật phúc, rõ ràng bắt cóc tiểu thư, mà tiểu thư đích chăm nom ."

Ta vắt chiếc khăn hạ nhiệt lên trán , thản nhiên :

"Vậy nên nhớ kỹ, đợi tỉnh , nhất định kể thật nhiều về việc tận tâm chăm sóc ."

Ân cứu mạng mà để tên? Không đời nào!

Ngôi vị hoàng hậu, nhất định .

Có lẽ do quanh năm chinh chiến, Thẩm Mặc vốn nền tảng sức khỏe .

Hắn chỉ trúng độc thông thường, nhanh hạ sốt, chỉ là vẫn tỉnh .

Nay trong kinh thành kẻ lấy mạng , sai khiêng lên thuyền, đưa về Lương Khê, sẽ tính tiếp.

Hôm nay, rốt cuộc tỉnh.

Ta về phòng chỉnh y phục.

Phụ , Tần Chiếu, phủ Vinh An Bá, tướng mạo phong lưu, từng dựa sắc để trèo cao, nhưng thất bại.

Mẫu , Tiêu Nguyệt Nhi, năm xưa là đại mỹ nhân trứ danh Giang Nam.

Vậy nên, dung mạo của tự nhiên xuất sắc, hề thua kém Thẩm Mặc.

Trông cậy cả ngươi đấy!

Ta vỗ nhẹ má, dậy chỉnh váy áo.

Nhận chén thuốc từ tay Bảo Thúy, mặt là nụ dịu dàng, ẩn chứa sự vui mừng cùng chút tình ý thẹn thùng, đẩy cửa bước .

Thẩm Mặc mở mắt, giường, đờ đẫn chằm chằm lên trần.

Ta khẽ ho một tiếng, giọng chan chứa niềm vui:

"Công tử?"

Hắn nghiêng đầu qua, vết thương mặt vẫn còn, gương mặt vẫn động lòng , chỉ là…

Thần sắc chút ngây dại.

Ta sững sờ, chỉ thấy mím môi, giơ tay chỉ vết thương , bỗng nhiên bật nức nở:

"Nương ơi! Ngưỡng Hề đau quá!"

"Đây… đây cũng đau…"

"Đau hết tất cả!"

Khoan! Nương?

Ngươi…

Ban đầu, còn định giả vờ đoan trang nhã nhặn, tỏ gặp si mê công tử nhà , nhất thể khiến nhớ ơn cứu mạng, mượn danh nghĩa hôn ước để tự nguyện lấy , giúp mở đường đến ngôi hoàng hậu.

Ngươi cho xem cái màn "giả ngu" ?

Tốt lắm, tức đến bật .

 

Loading...