Tang Lam
Chương 5
13.
Sau bách hoa yến, ta và trưởng công chúa dần thân quen hơn.
Trừ những lúc xử lý việc trong cửa hàng và kết giao triều thần, thời gian còn lại ta đều ở trong phủ Trưởng công chúa.
Trải qua một thời gian tiếp xúc, ta phát hiện học thức của Trưởng công chúa còn uyên bác thâm sâu hơn ta tưởng tượng.
Một ngày, Trưởng công chúa hỏi ta.
[A Lam, nếu bỏ qua thân phận Thái tử phi, thì giữa Tam hoàng tử cùng Thái tử, ngươi sẽ chọn ai?]
Ta cười ha ha:
[Cung phi không bàn luận chính sự.]
[Nếu bắt buộc phải chọn một người thì sao?]
Ta lắc đầu, hồi lâu không trả lời.
Ngay khi bà nghĩ ta sẽ không trả lời, ta lại nghiêm túc đáp:
[Ai thần cũng không xem trọng!]
[Thần xem trọng người, Chiêu Khánh trưởng công chúa điện hạ.]
Từ khi trùng sinh, mục tiêu của ta luôn là người, Chiêu Khánh trưởng công chúa.
Ta không tin một kỳ nữ ba tuổi làm thơ, bảy tuổi luận chính, mười ba tuổi hòa thân, mười tám tuổi cầm dao giết chết vua Liễu quốc sẽ cam chịu dưới trướng người khác.
Ta cũng không tin, người nguyện ý làm gương cho nữ tử thiên hạ, dẫn đầu đề xuất nữ tử có thể làm quan lại ẩn cư mãi mãi.
Vì vậy, ta mặc cho Tam hoàng tử phách lối, xúi giục Thái tử khởi binh trấn áp thổ phỉ, cân bằng thế lực giữa hai hoàng tử.
Chính là vì tạo cơ hội cho Trưởng công chúa hành động.
Trưởng công chúa nhìn ta hồi lâu, khóe môi cong lên nụ cười hài lòng.
[Ta quả nhiên không nhìn lầm ngươi.]
[Tang Lam, ngươi có nguyện ý cùng ta lật đổ thiên hạ này, trở thành nữ quan đầu tiên không?]
[Phá bỏ ngục tù của nữ đức nữ giới, để nữ tử trên thế gian không còn bị giam cầm ở hậu viện, từ đây nam nữ bình đẳng, người có năng lực ở trên!]
Ta quỳ gối, cung kính hành lễ.
[Thần nguyện ý góp chút sức nhỏ bé của mình.]
14.
Do Tam hoàng tử căn cơ không vững, lại không biết cách lấy lòng người.
Hơn nữa bản thân hắn không phải là người thông minh, từ nhỏ sống nơi đáy xã hội nên tầm nhìn hạn hẹp.
Dù đã được hoàng thượng bồi dưỡng mấy tháng nhưng tác dụng không lớn, có chút khó khăn là hiện nguyên hình, đem việc triều chính xử lý lộn xộn.
Ta sai người nhìn chằm chằm, chỉ cần có chút hành động thì tấu chương sẽ bay tới triều đình như những bông tuyết.
Hoàng thượng tức giận đến nỗi hủy bỏ việc tham chính của Tam hoàng tử chưa tới ba tháng.
Tình hình trong triều nhanh chóng thay đổi, Tam hoàng tử nóng bỏng tay trong nháy mắt biến thành bánh bao nguội.
Tang Kỳ La vội tới mức xoay vòng vòng, nghĩ không ra vấn đề ở chỗ nào.
Kiếp trước Tam hoàng tử thuận buồm xuôi gió, chưa từng chịu cảnh ghẻ lạnh như thế này.
Trong tình thế tuyệt vọng, vừa hay gặp được thái giám do ta sắp đặt đi ngang qua nàng ta đang nghị luận về chuyện trấn áp thổ phỉ.
Nàng đột nhiên nhớ ra kiếp trước Tam hoàng tử là người trấn áp thổ phỉ được khen ngợi rất nhiều, nên đã khuyến khích Tam hoàng tử nhận nhiệm vụ trấn áp thổ phỉ.
Nhưng kiếp này thổ phỉ ở đâu ra cho Tam hoàng tử trấn áp nha.
Vừa tới địa bàn của thổ phỉ đã bị bắt sống.
Đối phương yêu cầu Hoàng thượng dùng vạn lượng hoàng kim và mười năm không được xuất binh để đổi lấy sự bình an của Tam hoàng tử.
Tin tức truyền tới trong cung, hoàng thượng nộ khí công tâm phun ra một ngụm máu, bệnh một trận lớn.
Triều đình loạn như một nồi cháo.
Trưởng công chúa mời Thái tử giám quốc, cầm ba nghìn tinh binh tự mặc áo giáp lên trận, cứu Tam hoàng tử.
Trước khi xuất phát ta tới cổng thành tiễn bà, dùng thanh âm chỉ có ta và bà nghe thấy:
[Điện hạ yên tâm, thần đã sắp xếp thỏa đáng, chỉ đợi điện hạ trấn áp thổ phỉ thành công, người mà ta sắp xếp sẽ lan truyền chiến tích của người.]
[Lúc đó danh vọng chắc chắn sẽ tăng cao.]
Trưởng công chúa cười vỗ vai ta.
[Tang khanh, ngươi và ta không phải là địch, thật tốt.]
Ta cung kính cúi đầu, chỉ cười mà không nói.
Tin vui đến nhanh hơn ta mong đợi, chỉ nửa tháng ngắn ngủi, thổ phỉ đã bị tiêu diệt, Tam hoàng tử cũng cứu thoát thành công.
Dưới sự thúc đẩy của thương hội, vị kỳ nữ mười năm trước này lại lần nữa xuất hiện trong mắt công chúng.
Những chuyện cũ được tô điểm thêm nữa, hoặc là nghe nói, hoặc là ca từ, hoặc là tiểu sử, rất nhanh đã truyền khắp đất nước.
Ngày Trưởng công chúa trở về, khắp đường to ngõ nhỏ đều là người, tới chiêm ngưỡng phong thái của trưởng công chúa.
Từ đó, tiền tài và lòng người đều đã có.
Chỉ còn thiếu quân binh.
Sau khi lập đông, thân thể Hoàng thượng lúc tốt lúc xấu.
Thế cục trong triều biến động càng lớn, Thái tử mỗi ngày đều ngược xuôi nuôi tư binh.
Ta cũng không rảnh rỗi, đem kim ngân những năm gần đây buôn bán tích cóp được toàn bộ đổi thành áo bông, lương thảo gửi tới biên cương.
Ba tháng sau, Trưởng công chúa nhận được thư của Thích tướng quân.
[Nguyện theo chủ nhân.]
Từ đó, mọi sự đã đủ, chỉ thiếu gió đông.
15
Trong cung bắt đầu thường xuyên truyền thái y, thân thể Hoàng thượng càng ngày càng kém.
Thời gian trôi qua, bắt đầu theo đuổi những điều viển vông.
Rốt cuộc là ta đã đánh giá thấp Tam hoàng tử, người sống dưới đáy xã hội rất biết lừa gạt người.
Lấy danh nghĩa tìm kiếm danh y giới thiệu cho Hoàng thượng mấy thuật sỹ giang hồ biết luyện kim đan, lại lần nữa được trọng dụng.
Hoàng thượng ngày ngày sử dụng kim đan, tinh thần ngày một tốt, nhưng đầu óc càng ngày càng mơ hồ.
Phong Tam hoàng tử làm thân vương, cùng Thái tử ngang hàng.
Đường trong cung nhỏ hẹp, ta lại lần nữa gặp Tang Kỳ La.
[Tang Lam, ngươi là đồ phụ nữ lòng dạ rắn rết, đừng tưởng ta không biết lần trước Tam hoàng tử đi trấn áp thổ phỉ là chuyện tốt mà ngươi làm.]
Quả thực là ta làm, nhưng, nàng ta có thể làm gì được ta?
Ta đặt ngón trỏ trước môi:
[Muội muội cẩn trọng lời nói, những chuyện không có chứng cứ đừng tùy tiện nói.]
Nàng ta tiến về trước, tức giận bắt lấy cổ tay ta.
[Ta ghét nhất dáng vẻ kiêu ngạo của ngươi!]
[Tang Lam, đừng nghĩ ngươi đã thắng, Thái tử giám quốc thì như thế nào, Hoàng thượng vẫn là nghe lời phu quân ta hơn.]
Ta thoát khỏi sự kiềm chế của nàng ta, bình thản nhìn nàng ta.
Muội muội tốt của ta, sao ngươi vẫn không tiến bộ được nhỉ.
Trước khi đến phút cuối cùng, huơu chết trong tay ai còn chưa biết đâu.
Hơn nữa đã đến nước này, Hoàng thượng nói gì còn quan trọng sao?
Thôi, nói rồi nàng ta cũng không hiểu.
16.
Thời gian dần trôi, nhược điểm của kim đan xuất hiện.
Trong một buổi chiều yên bình, Hoàng thượng ngã xuống trước ngự án, không còn đứng lên được nữa.
Ngự y trong cung tới tới lui lui, cũng chỉ có thể tạm thời duy trì sinh mệnh của ông ta.
Đến ngay cả kim đan có hiệu quả thời gian trước, hiện tại cũng dần mất đi hiệu quả.
Vì thế Hoàng thượng càng phụ thuộc Tam hoàng tử, không ngừng thúc giục hắn tìm kiếm cách giữ mạng.
Điều này càng làm tăng sự kiêu ngạo của đảng Tam hoàng tử.
Không những khắp nơi trong triều khiêu khích Thái tử, còn lớn mật nắm giữ hoàng cung.
Ta và Trưởng công chúa thương lượng, quyết định tương kế tựu kế.
Ngày thứ hai trong cung có tin đồn truyền ra.
[Hoàng thượng muốn truyền ngôi cho Tam hoàng tử.]
Vì thế, Thái tử không ngồi yên được nữa, âm thầm tập hợp binh lực tấn công hoàng cung.
Cùng lúc đó ta lại đem tin tức Thái tử tấn công hoàng cung truyền cho Tang Kỳ La.
Tam hoàng tử càng căng thẳng, suốt đêm ép buộc Hoàng thượng viết chiếu truyền ngôi.
Dưới tình huống cấp bách, Hoàng thượng hôn mê, sống chế/t không rõ.
Nhân lúc trời tối, ta thả bồ câu đưa thư cho quân đóng ngoài thành sẵn sàng đợi lệnh tấn công hoàng cung.
Lại cảm thấy không yên tâm, gọi vài người dùng các biện pháp khác nhau truyền tin.
Hà Diệp thêm áo cho ta, từ khi biết dã tâm của ta, nàng không gọi ta là Thái tử phi nữa.
[Tiểu thư, ban đêm trời lạnh, nghỉ ngơi sớm một chút.]
Ta nhẹ nhàn nắm lấy tay nàng, tràn đầy phấn khích.
[Hà Diệp, đêm nay sợ là một đêm mất ngủ.]
Giờ Sửu ba khắc, tiếng chuông cảnh báo vang lên trong hoàng cung.
Không nhiều không ít đúng bốn mươi lăm tiếng.
Khánh đế băng hà, cả nước để tang.