TẤT LƯỚI, TẤT TRẮNG, ĐỒ REN, LÀ CỦA TÔI. ĐƯỢC CHƯA? - 10
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:41:06
Cố Tri Viễn cả một tủ giày phiên bản giới hạn, mà thèm thuồng. Nếu chân chúng cùng size, ôm cả về.
Các nữ sinh ngoài thấy Cố Tri Viễn ở cửa chờ , ai nấy đều dừng , ánh mắt tràn ngập tò mò.
Đặc biệt là lớp phó đoàn của lớp , Cố Tri Viễn ngoài cửa, bên trong, ánh mắt đầy ẩn ý.
Huhu.
Cố Tri Viễn dựa cửa, như . lúng túng từng bước tiến ngoài.
Nói khác là bảo bối nhỏ bạn trai bắt gặp , giờ , chờ online, gấp!
Tháng bảy nóng bức, bước khỏi lớp liền cảm giác như tấm chăn dày chụp lên . Cố Tri Viễn kéo qua, khoác tay lên vai, đẩy về phía .
còn kịp chào Lão Nhị và Lão Tam.
Đi ngang lớp phó đoàn, cô : “Ối~”
“Đi căn tin ba ?”
Cậu , giọng nhàn nhạt: “Về nhà ăn.”
Trước kỳ thi nhắn về cho bố , ngoài dự đoán, nhà ai.
Ba bận công việc ở nhà, chị Chúc Thần Duệ ngại nóng bay nơi khác nghỉ mát, chỉ còn là “trẻ em nông thôn” ở .
Bạn trai thấy ở nhà một đáng thương, nên thu nhận .
Cố Tri Viễn: “Cô giúp việc nấu cơm xong, đang đợi chúng về.”
Đồ đạc dọn dẹp xong từ vài hôm , gửi cái gì cần gửi, thu dọn xong cả, chỉ chờ nghỉ hè.
: “Làm bây giờ, Cố Tri Viễn, lo.”
Cố Tri Viễn cúi xuống : ?
: “Anh xem nếu vợ thích thì ?”
Cố Tri Viễn vẻ nên phản bác từ , nhưng vạch trần .
Nhà giàu thì về nhà đều đón, Cố Tri Viễn cũng ngoại lệ. Tài xế nhà họ Cố đợi sẵn ở cổng trường, chỉ chờ chúng về phòng ký túc lấy đồ.
đeo balo, thấy ngược sáng ở cửa, dáng cao ráo, ánh mắt dịu dàng.
Khoảnh khắc chút ngẩn ngơ. Hai tháng mặc áo thun trắng dài mở cửa gặp , giờ hình ảnh đó trùng khớp , thời gian thật .
“Cố Tri Viễn.”
Cố Tri Viễn mỉm : “Ừ?”
“Về nhà thôi.”
Tin đồn phần đúng. Ví dụ như nhà họ Cố thật sự ở trong trang viên ngoại ô A thị.
Chiếc xe thương mại màu đen sang trọng lướt êm đường, nửa tiếng rẽ một khu biệt thự chân núi. Mỗi nhà đều diện tích rộng lớn và gian riêng tư.
Từ đường chính uốn lượn lên sườn núi, qua cánh cổng sắt tinh tế, chính là nhà họ Cố. Xe dừng đài phun nước đẽ.
Cố Tri Viễn vỗ vỗ đang lim dim: “Tinh Tinh, đến nơi .”
Hả, tỉnh dậy thấy cung điện luôn.
Trong phòng khách, mấy quý bà ăn mặc thanh lịch đang uống .
Mẹ Cố là một phụ nữ dịu dàng trầm lặng, mặc sườn xám tơ tằm thêu Tô Châu, thấy con trai bước liền đặt tách xuống: “Về ?”
“Ừ.”
Cố Tri Viễn dép, lấy một đôi dép y hệt nhưng khác màu đặt chân .
“Cháu chào các cô.” vốn trai, khí chất nổi bật, ngoan ngoãn chào hỏi càng thêm đáng yêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tat-luoi-tat-trang-do-ren-la-cua-toi-duoc-chua/10.html.]
“Đây là?”
Cùng một vòng tròn, ai cũng Cố Tri Viễn, nay xuất hiện thêm một nhóc nổi bật như , mấy quý bà tưởng là thiếu gia nhà ai.
“Là bạn cùng lớp cháu.”
Ồ ồ, cũng là sinh viên xuất sắc của A Đại.
Ánh mắt các quý bà đều tràn đầy ngưỡng mộ: “Giờ mấy đứa nhỏ ngoan.”
Bà chủ tập đoàn họ Lưu cô con gái nhỏ, động tâm: “Phải, thích kiểu thế , giáo dục cũng . Giờ nghĩ thông , nếu Chu Chu nhà thích kiểu bạn nhỏ như cũng .”
Huhu, lông mày giật giật, cái ?
Mẹ Cố thản nhiên: “Chu Chu còn nhỏ, gì mà vội.”
Mẹ Cố: “Tinh Tinh.”
: ?
“Cháu và Tri Viễn ăn gì đúng , dì nấu sẵn , ăn .”
Cố Tri Viễn dẫn chào mấy cô ăn.
Ăn uống no nê.
Sáng thi mệt nhoài, xe, ăn no xong lập tức buồn ngủ.
“Cố Tri Viễn, buồn ngủ.”
Cố Tri Viễn liếc dì giúp việc trong bếp, dẫn lên lầu.
Đi lên cầu thang xoắn ốc, hai bên tầng hai hai cánh cửa. lơ mơ theo bạn trai căn phòng cuối hành lang.
Bên trong là phòng suite, sẵn nhà tắm và phòng đồ, phòng ngủ rộng rãi, tông màu đen trắng đơn giản nhưng sang trọng.
cảm thấy lạ: “ ngủ phòng khách ?”
Cố Tri Viễn , ánh mắt sâu thẳm.
Sao kiểu đó, chỉ hỏi thôi mà.
co duỗi, lập tức đổi giọng.
“Sao thể ngủ phòng khách , dễ thương như ngủ cùng bạn trai chứ.”
“Hừ.” Cố Tri Viễn hừ nhẹ, dắt trong.
“Đó là phòng tắm, là phòng đồ, em cứ dùng , xuống lấy hành lý của chúng mang lên.”
“Vâng.”
Cố Tri Viễn ngoài.
Chậc, giận nữa .
Ở bên một thời gian, giờ đây quen với sự đổi cảm xúc của Cố Tri Viễn, chỉ cần mặt lạnh là ngay là vui giận.
Trong phòng tắm, các sản phẩm tắm rửa đầy đủ, còn dạo một vòng quanh phòng đồ.
Hoài nek
Tắm một trận thật sảng khoái. Bên ngoài vang lên tiếng sột soạt, chắc là Cố Tri Viễn lên .
Chẳng bao lâu, cửa phòng tắm gõ: “Tinh Tinh, đồ ngủ ở ? Anh tìm trong vali em mà thấy.”