TẤT LƯỚI, TẤT TRẮNG, ĐỒ REN, LÀ CỦA TÔI. ĐƯỢC CHƯA? - 5
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:40:59
【Dù giọng cô gái thật nhưng từ chối mà.】
【Bỏ chị ơi, .】
giơ tay động tác trấn an bình luận, thong thả, bình tĩnh ho nhẹ.
Giây , giọng nam trong trẻo ban nãy bỗng hóa thành mềm mại, quyến rũ: “Không chị ơi, chỉ dẫn em chơi game thôi~”
Cả bình luận sững một giây, bùng nổ.
【Sao Băng dễ thương quá.】
【Muốn phỏng vấn cảm giác của bạn cùng phòng lúc câu đó.】
【Đùa chứ ai mà chịu nổi.】
【Một ngụm xanh đậm đặc!】
liếc mắt: “Có pha cho một bình ?”
Trong game, chị đại cũng ngờ điều khiển nhân vật nam im lặng từ đầu là một “ xanh” to bự thế , lập tức sững .
Chỉ Cố Tri Viễn bên cạnh là nhịn bật khẽ.
đỏ tai vì tiếng đó.
“Sao Băng, giả giọng nữ ?”
“Làm !”
“Má ơi, đỉnh thật.”
điều khiển nhân vật chạy bo: “Giả giọng thôi mà, dễ mà.”
thao tác hắng giọng, hạ thấp giọng xuống: “Anh ơi, mau qua giúp với~”
Giọng điệu uyển chuyển, pha chút yếu đuối vô tội, y hệt giọng thiếu nữ.
“Ôi trời ơi, đỉnh quá! Làm nữa , còn kiểu gì nữa?”
đổi sang giọng “chị đại” sắc lạnh: “Láo xược, mau cản bo?”
“Làm , !”
“Không nữa, cái gì.”
Quay sang liền thấy bạn cùng phòng đang nín thở , chột đỏ mặt: “Cười gì mà ! đang giúp giải vây đấy, ơn nhé.”
Cố Tri Viễn: “Ừ? Được thôi, báo đáp đây? Lấy trả ơn đủ ?”
“?”
Thật cần khách sáo thế .
Bình luận:
【 ship cặp .】
【 ship .】
【Tổng tài lạnh lùng x Công thụ mặc nữ trang, ai cho xin truyện kiểu !】
Cái gì thế, ship luôn .
Sau vụ , chị đại cũng còn tâm trạng tán tỉnh nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tat-luoi-tat-trang-do-ren-la-cua-toi-duoc-chua/5.html.]
Vòng bo thu hẹp dần, mười phút , cả đội thắng trận.
Màn hình hiện lên — “Winner Winner Chicken Dinner.”
06
Sau màn tán tỉnh , hiểu cũng còn hứng chơi game.
: “Làm gì khác .”
nhớ gần đây bộ phim kinh dị nổi tiếng mới mắt.
ghé sát Cố Tri Viễn: “Anh dám xem phim ma ?”
Cố Tri Viễn lùi : “Có.”
“?”
Lùi gì? Chẳng lẽ sợ ma?
“Anh lạnh ?”
Đầu hè ở A City chênh lệch nhiệt độ ngày và đêm khá lớn, đêm lạnh, thấy mặc đồ khá mỏng nên hỏi.
Cố Tri Viễn lắc đầu.
Giống như mô-típ phim kinh dị Nhật truyền thống, mở đầu là nhóm học sinh cấp ba nô đùa, truyền thuyết về một ngôi nhà bỏ hoang. Hôm , họ quyết định khám phá ngôi nhà đó, câu chuyện bắt đầu từ đây.
Tình tiết cũ.
Ánh sáng mờ ảo, camera đặc tả bước chân ngôi nhà bừa bộn, phối hợp nhạc nền căng thẳng... bầu khí rùng rợn ngập tràn.
Sợ bạn cùng phòng sợ, nghiêng đầu hỏi nhỏ: “Anh sợ ? Sợ thì nắm tay em nhé.”
Do xem phim nên đèn phòng ký túc tắt hết, chỉ còn ánh sáng lờ mờ từ màn hình máy tính.
Hoài nek
Ánh sáng yếu ớt chiếu lên khuôn mặt điển trai của bạn cùng phòng.
Cố Tri Viễn: “Ừ.”
Theo diễn biến phim, bầu khí càng lúc càng căng thẳng. Trên màn hình, một con mèo đen nhảy qua sàn gỗ kiểu Nhật, dọa đám học sinh giật bắn.
lôi một gói snack, xé mở.
Khác với sự đổ nát bên ngoài, bên trong nhà sạch sẽ, sàn gỗ bóng loáng.
Camera đặc tả con mèo, nó chằm chằm nhóm học sinh, đó chui xuống mật đạo tủ quần áo tầng.
Nhóm học sinh phát hiện mật đạo, câu chuyện bước cao trào — nên xuống ?
Tình tiết vẫn cũ.
bắt đầu chán.
Camera livestream chiếu phần từ n.g.ự.c đến bàn. Cố Tri Viễn bên, chỉ mặc áo thun đen mỏng, vẫn cảm nhận chút ấm tỏa từ .
Do xem máy tính, đeo kính gọng bạc. Dưới ánh sáng yếu, vẻ sắc bén ban ngày dịu , mang theo chút ấm áp đời thường.
【? Sao Băng đang gì ?】
Dù thấy mặt nhưng camera vẫn bắt cử động nhẹ nơi cằm.
【Nhìn bạn cùng phòng ?】
【Cậu nhóc , trai mà chịu chia sẻ, giữ riêng xem một hả?】