Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

TÂY THI DẦU VỪNG - 7

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:49:38

Giờ phút , cũng chỉ là tự đẩy chỗ c.h.ế.t mà thôi.  

 

Ta hoảng loạn như con thỏ hoang vây khốn, điên cuồng tìm đường thoát .  

 

Thế nhưng, mắt xuất hiện vô ảo ảnh—  

 

Là cha Lâm gia m.á.u me đầm đìa, đòi mạng.  

 

Là tiếng chất vấn từng câu, từng chữ của Lâm Thư Ý.  

 

Là cả nhà Phương Tuân thiêu cháy đen, bò rạp , ghé sát bên tai thì thầm:  

 

"Ngươi thể một hưởng vinh hoa phú quý."  

 

Hắn chạy trốn khắp nơi trong Lâm trạch, nhưng mặc cho vùng vẫy thế nào, cũng tìm lối .  

 

Trong cơn hoảng loạn, giẫm hụt một bước, ngã nhào xuống ao.  

 

Bọt nước tung lên, chìm chìm nổi nổi, vẫy vùng tuyệt vọng.  

 

trong mắt , nơi hóa thành núi thây biển máu, vô oan hồn lao đến, xé nát da thịt .  

 

Chẳng mấy chốc, chỉ còn một bàn tay yếu ớt thò lên khỏi mặt nước.  

 

Ta thản nhiên tựa giả sơn, chậm rãi thưởng thức cảnh tượng dày vò, từng chút một chìm xuống đáy ao.  

 

lúc đó—  

 

Một luồng gió sắc bén xé gió lao đến, lướt sát qua tai , xông thẳng về phía ao nước.  

 

Bàn tay mạnh mẽ túm lấy thể hôn mê của Tạ Mộng Khôi, lôi mạnh lên quăng xuống nền đất lạnh lẽo.  

 

Người nọ đưa lưng về phía , vận trường bào xanh thẫm điểm xuyết sắc đỏ, rực rỡ chói mắt.  

 

Tấm lưng thẳng tắp, hình cao lớn—cực kỳ quen thuộc.  

 

Tim siết chặt, thở bỗng chốc rối loạn.

 

15

 

Người nọ chậm rãi xoay , gương mặt trẻ trung đến bất ngờ.  

 

Ta khẽ thở một đục.  

 

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

Không thể nào. Người đó sớm chếc móng vuốt của , hồn phi phách tán, còn đường siêu sinh.  

 

"Giếc , ăn tim—ngươi nên tiếp tục đội lốt xác phàm nhân để điều ác."  

 

Gã đạo sĩ trẻ tuổi chính khí lẫm liệt, trịnh trọng thốt lên.  

 

Trong khoảnh khắc , ngây .  

 

Tựa như kéo trở những ngày tháng xưa cũ— truy đuổi, xua đuổi, chật vật lẩn trốn khắp nơi.  

 

đúng một điều— nên mang dung mạo của Lâm Thư Ý mà chứng kiến hết thảy những trò bẩn thỉu .  

 

Ta khẽ vung tay, bộ hỷ phục đỏ rực tức khắc tan biến, khôi phục chân .  

 

Tên đạo sĩ vốn đang căng thẳng phòng bỗng trợn tròn mắt, thể tin nổi mà .  

 

"Ngươi… ngươi là… Sương Hoa!"  

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tay-thi-dau-vung/7.html.]

 

Ta nghiêng đầu, thoáng bất ngờ. Hắn đến danh tự ?  

 

Hắn mang một linh hồn thuần khiết, ánh mắt sáng ngời, chậm rãi buông lá bùa trong tay, tiến về phía thêm vài bước.  

 

"Ngươi sư phụ đang ở ?"  

 

Hắn vẻ căng thẳng, bắt đầu đảo mắt quanh.  

 

Thấy thoáng ngờ vực, mím chặt môi, bật khổ sở.  

 

"Sư phụ là Tạ Miên, một kẻ thiên phú dị bẩm, trăm năm khó gặp, mạnh nhất trong các đạo sĩ săn yêu."  

 

Tạ Miên.  

 

Hai chữ lọt tai , xa lạ đến kỳ lạ.  

 

ngay đó, ký ức cuồn cuộn như thủy triều, ùn ùn kéo đến, nhấn chìm trong những hình ảnh lãng quên từ lâu.

 

16

 

Ta và Tạ Miên gặp trong một tình cờ— cứu khỏi móng vuốt của một con lang yêu.  

 

Lúc , mới hóa hình, ngây ngốc và non nớt, chẳng khác nào Lâm Thư Ý năm mười tuổi.  

 

Ta hiểu ánh mắt của Tạ Miên, càng đoán tâm tư sâu xa của .  

 

Yêu quái lớn lên trong núi rừng, dù trăm năm đạo hạnh, cũng nào hiểu thấu lòng hiểm ác.  

 

Ta chỉ đơn thuần tò mò— ngờ nhân gian nam tử tuấn mỹ đến .  

 

Hắn chẳng cần dùng đến yêu thuật mê hoặc, nhưng vẫn khiến say đắm.  

 

Về , mới , thứ cảm xúc đó gọi là tương tư.  

 

Ta theo bước thế giới của loài , cũng học theo những tiểu thư trong thoại bản, ngốc nghếch châm rách mười đầu ngón tay, vụng về thêu một túi hương hình bạch hồ tặng .  

 

*

 

chính đoạn tình cảm khiến tộc hồ ly của chia năm xẻ bảy, kẻ chếc, kẻ thương.  

 

Những tàn dư còn sống sót của Bạch Hồ tộc đánh trọng thương, ép hiện nguyên hình, trục xuất khỏi tộc.  

 

Từ đó, lang thang khắp nhân gian, trở thành một con hồ ly đơn độc, trông giữ những hang động trống rỗng lạnh lẽo.  

 

Ta ngỡ rằng đó là tình yêu, nhưng từ đầu đến cuối, chỉ là bậc thang để Tạ Miên leo lên vinh quang.  

 

Hắn một trận thành danh, nhờ xác hồ ly mà đoạt tấm hồ cừu quý giá, dâng lên Hoàng thượng.  

 

*

 

Lần gặp , quỳ mặt , khẩn thiết sám hối.  

 

Hắn , khi còn trẻ quá mức cố chấp, cho rằng yêu ma đời đều đáng chếc, vì thế từ thủ đoạn.  

 

Hắn , khi rời xa , mới nhận thời gian bên là những ngày tháng vui vẻ nhất đời .  

 

Hắn quỳ đất, cầu xin tha thứ.  

 

Lúc đó, mới gắng gượng hóa hình, linh lực yếu ớt, nhưng vẫn như , lao lòng .  

 

Loading...