TÊN CHỒNG TỒI TỆ ĐÁNG BỊ TUYỆT TỰ TUYỆT TÔN - 3
Cập nhật lúc: 2025-07-10 22:38:19
trong phòng, thấp thỏm lo âu.
Muốn xem chuyện gì, sợ xô xát ảnh hưởng đến đứa bé.
Chỉ loáng thoáng tiếng ngoài đang chửi Giang Minh.
Lát Giang Minh khúm núm cầu xin.
“Anh Trần, cho em thêm hai ngày, chỉ hai ngày thôi.
“Em đang tìm cách xoay sở thật mà.”
áp tai cửa, hiểu càng lúc càng buồn ngủ, chân tay rã rời, mắt sắp mở nổi.
Ngoài cửa vang lên tiếng đập phá, giật tỉnh táo hơn, định ngoài.
Vừa hé cửa một khe, Giang Minh “rầm” một tiếng đóng sầm .
“Hạ Hạ, lo , đừng !”
gắng gượng chút lý trí cuối cùng khi chìm cơn buồn ngủ, bấm cảnh sát, địa chỉ nhà .
đánh thức bởi cảm giác ai đó đang sờ soạng khắp .
Lúc chậm rãi tỉnh , đầu óc vẫn còn mơ màng.
Chỉ cảm thấy mơ hồ đôi tay đang vội vàng xoa nắn n.g.ự.c , còn đang cởi áo .
Theo bản năng, đẩy bàn tay đó .
“Giang Minh, đừng nghịch.”
Trong bóng tối, chợt ngửi thấy một mùi lạ, chuông báo động trong đầu lập tức vang lên!
Không Giang Minh!
dùng hết sức bình sinh đẩy , bật dậy bật đèn đầu giường.
Trên giường là một đàn ông lạ, trần truồng, đang dâm đãng.
“Lão đây thích nhất mấy bà bầu tròn trịa thế , lắm!”
Hắn đê tiện, tiến về phía .
Đầu “oong” một tiếng, thể suy nghĩ, phát điên lao về phía cửa.
Chạy tới cửa phòng, vặn nắm cửa thật mạnh.
cửa khóa chặt, hề nhúc nhích.
Nước mắt tuôn rơi như mưa.
đập cửa, hét thất thanh:
“Giang Minh! Giang Minh! Anh đang ở !
“Cứu em với! Cứu em với!!!”
Tên đàn ông dùng ánh mắt dơ bẩn từ xuống , như mèo vờn chuột, tiến từng bước về phía .
“Em yêu, đừng phí sức nữa.
“Chồng em đang canh ngoài cửa đó.
“Chỉ khi nào tao xong việc, mới thả mày .”
sụp đổ, điên cuồng đập cửa.
“Giang Minh! Giang Minh! Anh điên !
“Em là vợ ! Em đang mang thai con !
“Anh thả em ! Thả em mau!!!”
Bên ngoài cửa yên lặng đến đáng sợ, lấy một tiếng động.
Tên đàn ông tiến sát , định bế lên.
rúc góc tường cửa, gào thét liều mạng đ.ấ.m đá .
Chẳng bao lâu , mất kiên nhẫn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ten-chong-toi-te-dang-bi-tuyet-tu-tuyet-ton/3.html.]
“Giang Minh! Mẹ kiếp, gì !”
Vừa dứt lời, giọng Giang Minh vang lên ngoài cửa.
“Hạ Hạ, em đừng chống cự nữa.
“Chẳng em tiêu thêm tiền để ở trung tâm dưỡng sinh 42 ngày ?
“Anh Trần đồng ý trả 5 ngàn một đêm, em ngoan ngoãn phục vụ , những đủ tiền trung tâm mà cả sữa và bỉm cho con cũng lo xong luôn.”
“Đợi Trần vui vẻ xong, sẽ thả cô .”
thể tin nổi tai .
dựa sát lưng tường, cố để mềm nhũn mà ngã xuống.
run rẩy mắng Giang Minh:
“Anh là súc sinh!
“ còn đang mang thai con đấy!”
Giang Minh hì hì:
“Giữa thai kỳ , con cũng định.
“Con chắc chắn là con . Cô mang thai con mà kiếm tiền cho , một công đôi việc, quá hảo.”
Trước mắt tối sầm , đầu óc cuồng tìm cách thoát .
Tên đàn ông gọi là Trần mất kiên nhẫn.
Hắn bước tới, tát hai cái như trời giáng.
“Biết điều thì ngoan ngoãn, lão đây sẽ cho cô bớt khổ.”
Nói , giật mạnh cổ áo , mấy cái cúc áo ngủ văng tứ tung.
run rẩy, lùi về phía bên cạnh.
Trong lòng tuyệt vọng .
Không đường lui, thoát thế nào đây.
Anh Trần dồn góc tường.
để tay , nắm chặt cây móc quần áo đặt ở góc.
Chết thì chết, cùng lắm là đồng quy vu tận!
Lúc , bên ngoài tiếng gõ cửa lớn.
“Mở cửa, mở cửa, chúng là cảnh sát.”
Hai chân như nhũn .
Được cứu !!!
Anh Trần cũng sững , dám hành động.
Rất nhanh đó, tiếng mở cửa, giọng Giang Minh vang lên:
“Chào các cảnh sát, các nhầm , báo cảnh sát.”
hoảng hốt, hét lớn:
“Là…”
Chưa kịp dứt lời, Trần lao tới, bịt chặt miệng .
Sau cả đêm vắt kiệt sức, tài nào gỡ tay nổi.
vùng vẫy trong tuyệt vọng, nước mắt lăn dài má.
Bên ngoài lặng , chỉ thấy hai cảnh sát thì thầm.
Một lúc , một :
“Xin phiền. Nếu chuyện gì, hãy liên lạc với chúng ngay.”