Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Tên Tôi Không Phải Là Hương Hương - Chương 7

Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:17:14

Cúi đầu hướng về phía nam, chạy như bay.

Trên nền tuyết in dấu chân , từng nhà từng nhà, những phụ nữ bước .

Cổ chân họ vẫn đeo xích nhưng một ngoại lệ, đều nhanh chóng dùng chổi xóa sạch dấu vết để .

Những phụ nữ trầm lặng ít .

Trong mắt họ, thấy ngọn lửa hy vọng đang bùng cháy.

Vừa chạy, tên họ.

qua Vương Tuyết, Trình Thiến, Trương Khả Khả, Tưởng Nhã Lệ và bao phụ nữ từng trải khổ đau.

gặp lão Lý trông coi phòng giam.

Tài nghệ điêu luyện nhất của ông là dùng cái mặt già nua giả vờ chữ, dụ những cô gái bụng gần đánh ngất bắt cóc.

Giờ mặt ông vẫn nhăn nheo như vỏ cây, nhưng biểu cảm là kinh hãi.

“Đừng gần, xin các đừng gần, đừng g.i.ế.c !”

thấy những phụ nữ buộc xích sắt vây quanh ông .

Giống như mấy tên đàn ông ở thôn Lý Gia từng vây quanh những phụ nữ mang thai con gái.

Vương Tuyết là đầu tiên tay.

ăn thịt ông , uống m.á.u ông !

đầu , chạy thật nhanh.

Gió lạnh rít qua tai.

Bụng cao vồng lên căng cứng.

cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️‍🔥❤️‍🔥❤️‍🔥

Hành trình bốn tiếng đồng hồ, chạy bao lâu.

dám dừng , dám nghỉ lấy một .

Trăng lặn, mặt trời mọc.

vòng qua thị trấn gần thôn Lý Gia nhất, bước thành phố mà từng đặt chân đến.

Trên mặt bốc lên nước trắng.

Cả lạnh toát nhưng đẫm mồ hôi lạnh.

Có một bác gái mặc đồng phục màu cam tò mò , kêu lên:

“Cháu gái, quần của cháu!”

cúi đầu , thấy chiếc quần màu nhạt đầy máu.

sờ bụng.

Khoảnh khắc , cảm nhận sinh mệnh đồng hành cùng gần năm tháng dường như đang trôi .

hỏi bác gái, giới truyền thông ở , phóng viên ở , cảnh sát và cơ quan chính quyền mà dặn cô gái xinh ngốc nghếch Như Nguyệt tìm, họ đang ở ?

kịp hỏi.

Trước mắt bỗng tối sầm , ngã xuống đất.

“Gọi 120 nhanh! Có thai phụ ngã.”

thầm nhủ trong lòng từng lời từng chữ.

Ông trời ơi, xin hãy cứu con.

Van cầu ngài, xin hãy cứu chúng con.

11

“Không tìm thấy thông tin nhưng chúng liên lạc với chồng cô , nửa tiếng nữa sẽ đến đón.”

“Ôi trời, cô , chồng cô sốt ruột phát điên lên , hiểu cô gái chạy lung tung như , bụng to thế mà dám chạy xa như .”

thấy cô trông khá trẻ, bán núi .”

“Không thể nào, chồng cô chuyện lịch sự, giống loại đó chút nào!”

“Chắc là vợ chồng trẻ cãi , may mà đứa bé định, nếu vài tháng mà chạy như thế , chắc giữ .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/ten-toi-khong-phai-la-huong-huong/chuong-7.html.]

các y tá chuyện với , lòng nóng như lửa đốt.

cơ thể như thứ gì đó khống chế, mắt mở nổi, cũng cử động .

thầm nguyền rủa.

Trước mắt chỉ là bóng tối, chỉ thính giác là còn hoạt động.

Điều đó càng khiến tuyệt vọng.

tiếng máy y tế kêu bíp bíp, ở giường bên cạnh dịu dàng bảo con gái ăn thêm miếng hoa quả, ngoài cửa vợ đang trách chồng chỉ chơi game trông con.

Rồi thấy giọng Lý Tuấn Cường.

Giọng nghẹn ngào.

Nói cảm ơn các bác sĩ nhiều, chắc chắn sẽ gửi tặng quà cho bệnh viện, cảm ơn những thiên sứ áo trắng.

siết c.h.ặ.t t.a.y , đ.ấ.m mạnh ông trời độc ác .

Tại đùa cợt với như ?!

Tại thể trừng trị những kẻ xa !

Không vì sự phẫn nộ của .

Ngay giây phút , cơ thể bắt đầu lấy cảm giác.

Từ ngón tay, đến chân, đến bụng đau nhức, đến cổ, đến đôi mắt.

mở mắt, nhưng đối diện với ánh mắt vô cùng lạnh lùng của Lý Tuấn Cường.

Anh ghé sát tai , thở nóng rực:

“Em sống là nhà họ Lý.”

“Chết cũng là ma nhà họ Lý.”

“Hương Hương của , em đừng hòng trốn thoát.”

quá kiêu ngạo.

Anh đánh giá thấp sự điên cuồng của một phụ nữ dồn đến bờ vực hy vọng.

như phát điên, nhảy khỏi giường bệnh.

Giật lấy con d.a.o nhỏ tay phụ nữ đang hạnh phúc ăn hoa quả ở giường bên cạnh.

“Báo cảnh sát!” gào lên.

kề con d.a.o lên cổ phụ nữ cũng đang mang thai .

Xin .

Trong lòng thầm cầu nguyện.

Xin hãy cứu .

chèn ngón tay cái lên lưỡi dao, ánh mắt vô cùng hung dữ.

Tất cả cuối cùng cũng chú ý đến yêu cầu của , và cuối cùng cũng thấy một chút sợ hãi và lo lắng trong mắt của Lý Tuấn Cường.

Anh giả vờ đưa tay .

“Hương Hương, yêu em, về nhà với .”

“Nếu em về thôn, chúng thể đến thành phố khác sống, đừng vì một chút chuyện nhỏ mà ầm ĩ như , em thả cô , cô tội tình gì ? Cô nên gánh chịu cơn giận của chúng .”

Anh quá giỏi ăn .

“Gọi cảnh sát! gặp cảnh sát! Người đàn ông , chồng , là kẻ buôn !

“Trong cái thôn đó, còn hơn một trăm phụ nữ giống như ! Tất cả họ đều bắt cóc!”

bắt đầu lớn tiếng tên những phụ nữ đó.

ngỡ ngàng trong chốc lát, đó nhanh chóng giơ điện thoại lên, về phía mặt .

“Trình Thiến, bắt cóc năm 2001, quê gốc ở An Huy, dái tai cô một vết bớt đỏ nhỏ, trông như đóa hoa nhỏ.”

“Trương Khả Khả, bắt cóc năm 2003, quê gốc Tứ Xuyên, mặt cô một nốt ruồi, tiếng Anh.”

“Tưởng Nhã Lệ, bắt cóc năm 2004, quê gốc Chiết Giang, chân của cô ngắn hơn chân trái một chút, khập khiễng.”

Loading...