Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

Thai Chết Lưu - Chương 4

Cập nhật lúc: 2025-07-26 21:46:13

nhanh đó, lũ sâu bọ và m.á.u sàn đều biến mất.

 

Tựa như tất cả chỉ là ảo giác từng tồn tại.

 

"Vợ , … chắc là ảo giác thôi nhỉ?"

 

thấy cha nuôi nuốt một ngụm nước bọt.

 

Mẹ nuôi mặt mày trắng bệch, gật gật đầu:

Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD

 

"Chắc chắn là ảo giác."

 

bật .

 

Đó là ảo giác, mà là sức mạnh của .

 

thể khiến thấy điều khiến họ sợ hãi nhất.

 

lặng lẽ khép cửa phòng .

 

tin chắc rằng, cả đêm nay bọn họ sẽ chìm trong cơn ác mộng khôn nguôi.

 

Quả nhiên, sáng sớm hôm , thấy nuôi lảo đảo bước khỏi phòng.

 

Sắc mặt bà xám xịt, chẳng còn chút hồng hào nào như hôm qua.

 

Cha nuôi cũng chẳng khá hơn, mặt trắng bệch như tờ giấy.

 

Hẳn ác mộng hành hạ suốt đêm.

 

Vương Thiên Hổ thì khà khà mà chỉ cha :

 

"Ba như mấy cái xác mà con thấy ở nhà tang lễ !"

 

Cha nuôi tức giận, định đánh nó một trận, nhưng nuôi vội ngăn :

 

"Thiên Hổ còn nhỏ mà, nó ?" Bà yếu ớt .

 

đầu thấy , mặt bà lập tức sa sầm:

 

"Còn mau nấu bữa sáng ? Muốn tao nấu cho mày chắc?"

 

ngoan ngoãn nấu cơm.

 

thì, cơm do c.h.ế.t nấu… ăn sẽ khiến vận xui đến nhanh hơn mà thôi.

 

Trong lúc đang nấu, Vương Thiên Hổ cố ý gần quấy phá.

 

Nó vươn tay… cố tình sờ m.ô.n.g .

 

Thấy chỉ lạnh lùng nó, Vương Thiên Hổ hét lên:

 

"Nhìn gì mà ! Mẹ , phụ nữ sinh là để đàn ông sờ mó!”

 

"Chị ba nhận nuôi thì chăm sóc cho , gì chị cũng !"

 

Tuy vẫn còn là học sinh tiểu học, nhưng lời nó đầy sự bẩn thỉu của một tên đàn ông cặn bã.

 

buồn để ý đến nó.

 

cả nhà của nó cũng sắp c.h.ế.t cả .

 

Thấy phản ứng gì, Vương Thiên Hổ liền giật lấy chảo trứng đang chiên bếp.

 

Nó cầm lên… hắt thẳng chảo trứng mặt .

 

Trứng chiên nóng hổi, dầu mỡ còn bốc khói, đáp thẳng mặt .

 

Ngay lập tức, da mặt phỏng và nổi bọng nước.

 

Vương Thiên Hổ chẳng những hối , ngược còn phá lên :

 

"Ai biểu chị thèm để ý !"

 

Cha nuôi vội chạy đến.

 

Cha nuôi sợ gì nghiêm trọng bỏ nên lập tức mắng Vương Thiên Hổ.

 

Mẹ nuôi thì lập tức đẩy nó lưng mà che chắn:

 

"Thiên Hổ chẳng qua cũng chỉ là nghịch ngợm một chút thôi, hơn nữa, Giảo Giảo cũng chỉ là bỏng nhẹ, ?"

 

Vương Thiên Hổ trốn lưng , còn mặt trêu ngươi .

 

thẳng nó, chớp mắt.

 

đến rợn , lập tức cúi đầu xuống.

 

Cha nuôi nỡ đưa bệnh viện, chỉ băng bó xử lý qua loa.

 

Vừa xử lý vết thương, ông :

 

"Giảo Giảo, con đừng giận em trai con nhé.”

 

"Nó chỉ đang đùa giỡn với con thôi!"

 

lắc đầu:

 

"Con trách em ."

 

cần gì trách một kẻ sắp c.h.ế.t chứ.

 

Huống hồ gì cũng cảm nhận đau đớn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thai-chet-luu/chuong-4.html.]

 

Giờ đây thể điều khiển thời gian hồi phục của cơ thể .

 

Chỉ cần , vết thương sẽ lành ngay lập tức.

 

Cha nuôi vui vẻ :

 

"Tối nay ba tan về sẽ mua cho con một cái bánh kem nhé?"

 

Ông chỉ đang cố xoa dịu cảm xúc của .

 

Thấy gật đầu, ông càng tươi hơn.

 

8.

 

Buổi tối.

 

Cha nuôi trở về nhà.

 

ông trở về với khuôn mặt u ám.

 

Vương Thiên Hổ liền gào ầm lên đòi ăn bánh kem.

 

Không ngờ, cha nuôi từng nổi cơn tam bành nay bất ngờ quát lớn:

 

"Gào cái gì mà gào! Công ty sắp phá sản đến nơi còn ăn bánh với chả kem!"

 

Vương Thiên Hổ quát cho sững , ngẩn ngơ.

 

Mẹ nuôi vội vàng lên tiếng:

 

"Ông quát con gì chứ!"

 

Cha nuôi mặt mày tái xanh, đầy phẫn nộ:

 

"Hôm nay đến công ty, cái thằng quản lý Từ chó c.h.ế.t … nó ôm tiền chạy mất dạng !"

 

"Nó rút sạch luôn phần vốn lưu động còn của công ty!" Cha nuôi nghiến răng ken két.

 

Lúc nuôi mới nhận mức độ nghiêm trọng của câu chuyện, theo phản xạ buột miệng trả lời :

 

"Sao thể như ? Rõ ràng tối qua chúng ‘mượn vận’ mà!"

 

Cha nuôi trừng mắt bà, nuôi mới ngậm miệng .

 

Ông phịch xuống ghế sofa, hai tay ôm đầu day thái dương đầy mệt mỏi:

 

"Ban đầu còn định dùng tiền chống đỡ thêm vài tuần… xem công ty đến lúc sụp thật ."

 

Ông liếc , hạ thấp giọng với nuôi:

 

"Có thể là vận may đến chậm thôi… bà đừng vội quá."

 

Mẹ nuôi gật đầu, sai giặt đống quần áo bẩn của họ.

 

Vương Thiên Hổ cũng lẽo đẽo theo phòng giặt.

 

Nó thản nhiên tụt quần mặt , nham nhở, ném cái quần lót dơ bẩn của đến mặt .

 

"Giặt cho sạch ! Mẹ , đàn bà con gái thì chỉ xứng mấy việc thôi!"

 

nó, nở một nụ .

 

Thấy vẻ gì tức giận, Vương Thiên Hổ tưởng là loại nhu nhược, dễ bắt nạt.

 

Mắt nó đảo một vòng, nó đột ngột… tè thẳng chậu nước giặt của .

Nụ môi tắt ngấm.

 

Đôi mắt dần một màu đen đặc bao phủ.

 

Chỉ một giây đó…

 

Bóng đèn phía đầu "xẹt xẹt" vài tiếng, tắt phụt.

 

Choang!

 

Một tiếng vỡ vang lên.

 

Chiếc bóng đèn rơi xuống, vỡ tan.

 

Những mảnh thủy tinh sắc nhọn rơi thẳng xuống, cắm vùng của Vương Thiên Hổ.

 

Nó kêu lên thảm thiết những âm thanh như mổ heo .

 

9.

 

Khi cha nuôi tới, cả hai đều sợ hãi, sững sờ trong vài giây.

 

Vương Thiên Hổ bất tỉnh mặt đất, mặt đất bê bết máu.

 

Mẹ nuôi hét lên một tiếng, suýt nữa ngất .

 

Hộ quan tâm gì nhiều nữa, nhanh chóng cõng Vương Thiên Hổ lưng và chạy xuống cầu thang.

 

bất ngờ , ngay khi cánh cửa mở , ông vài tên to tướng chặn .

 

"Vương Gia Quân! Mày nợ ông chủ bọn tao ít tiền , tính khi nào trả đây?"

 

Tên đô con cầm đầu trong tay xách một con d.a.o rựa dài, chế nhạo lên tiếng.

 

Cha nuôi căng thẳng, trán ông đổ đầy mồ hôi:

 

"Anh Lâm, sẽ trả tiền ngay mà, cho đưa con trai đến bệnh viện , ."

 

Loading...