Thái Hoang Thôn Thiên Quyết
Chương 18: Mọi người có nghi vấn gì về câu trả lời này không?
Lam chấp sự kể lại rõ ràng rành mạch tất cả những chuyện vừa mới xảy ra.
Liễu Thanh Dương hơi khẩy mũi chân, đoạn đao gãy Đao Ba Hổ ném trên mặt đất lập tức bay lên tay hắn. Hắn cong ngón tay lại, búng nhẹ một cái lên thân đao, truyền ra một tiếng hồi âm trong vắt, khác biệt hoàn toàn với hồi âm của những binh khí mà hắn từng thử trong đại điện của Từ gia.
Khóe miệng hắn cong lên thành một nụ cười lạnh, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía Đao Ba Hổ, trong mắt không có chút tình cảm nào.
"Ngươi có chắc ngươi đã mua thanh trường đao này ở phường binh khí của Từ gia không?"
Liễu Thanh Dương đứng trước mặt mọi người hỏi, mấy trăm con người ở đây để đổ dồn ánh mắt lên trên người hắn. Hắn tự tại bình tĩnh, trong giọng nói còn mang theo một tia cường thế không thể kháng cự, giống như một vị hoàng đế đang dò hỏi con dân của mình.
"Ngươi bị mù à? Rõ ràng trên chuôi đao này đã khắc dấu ấn của Từ gia các ngươi."
Đao Ba Hổ không có một chút khách sáo nào, nhìn hắn bằng vẻ khinh bỉ, thanh danh của con rể Từ gia đã như sấm bên tai.
Mỗi một binh khí của Từ gia đều có khắc dấu ấn độc đáo riêng, chỉ cần nhìn một cái là có thể nhận ra ngay, trên thanh trường đao này đúng là có khắc dấu ấn của Từ gia. Lam chấp sự không dám mạnh mẽ trấn áp, để mặc Đao Ba Hổ làm loạn chỗ này, chủ yếu là vì không muốn làm to chuyện này lên.
Loại dấu ấn như thế này chỉ có đại sư phụ ở Từ gia mới có thể khắc ra được, người bình thường không thể nào bắt chước, cho nên lúc vừa nhìn thấy thanh đao này, ngay cả Từ Hàm Yên cũng tin.
"Lam chấp sự, ngươi đã ở Từ gia được mười mấy năm, chắc chắn không còn xa lạ gì với việc luyện khí. Vậy ngươi nói cho ta biết, Từ gia chủ yếu dùng nguyên liệu gì để luyện khí?"
Liễu Thanh Dương nhìn Lam chấp sự, yêu cầu ông ta giải thích phương pháp luyện khí của Từ gia, cùng với nguyên liệu mà Từ gia dùng để luyện khí.
"Nguyên liệu chủ yếu mà Từ gia chúng ta dùng để luyện khí, khai thác từ quặng tử kim của Từ gia, phối hợp với vẫn thiết Tương Dương, dùng lửa to nung chảy ra tinh thiết, dùng lửa nhỏ để rèn luyện, mỗi một thanh binh khí đều cứng rắn, đạt tới trình độ bách luyện."
Ông ta không cần phải giải thích chi tiết cụ thể, chỉ bằng ấy tin tức là đủ rồi.
"Mọi người có nghi vấn gì về câu trả lời này không?"
Liễu Thanh Dương liếc mắt nhìn về phía đám quần chúng vây xem. Nguyên vật liệu của Từ gia đã sớm không phải là bí mật gì, tất cả mọi người đều nhao nhao nói không.
"Liễu công tử, ngươi nói nhiều như vậy rốt cuộc là có ý gì? Chuyện này có liên quan gì đến chuyện thanh đao bị gãy? Bởi vì chất lượng binh khí của Từ gia có vấn đề, ảnh hưởng đến tính mạng một người, có phải các ngươi nên cho chúng ta một lời giải thích không?"
Một nam tử trung niên đứng ra nói, đó là khách hàng cũ của Từ gia. Nói nhiều lời như vậy, chắc hẳn không liên quan gì đến việc Đao Ba Hổ cầm đao gãy đến đây gây chuyện.
Từ Hàm Yên không nói chuyện, lẳng lặng nhìn Liễu Thanh Dương, trong đôi mắt đẹp lộ ra một tia khác thường.
"Đương nhiên là có liên quan!"
Liễu Thanh Dương duỗi tay ngăn cản tiếng cãi cọ ồn ào xung quanh, cả đại sảnh chợt yên tĩnh lại.
"Tiểu tử, có việc thì nói mau, lão tử còn có chuyện, nhanh chóng thương lượng chuyện bồi thường đi."
Đao Ba Hổ mất kiên nhẫn thúc giục, trong ánh mắt hiện lên một chút hoảng hốt. Hắn ta có thể che mắt những người khác, nhưng lại không thể qua mặt được Liễu Thanh Dương, mỗi một chi tiết biến đổi trên mặt hắn ta, Liễu Thanh Dương đều nhìn thấy rõ ràng.
Mọi người đổ dồn ánh mắt vào Liễu Thanh Dương, tất cả mọi người đợi xem hắn định nói thế nào.
"Liễu công tử, ngươi đừng úp úp mở mở nữa, mau nói xem chuyện đao bị gãy là thế nào."
Mọi người đã mất dần kiên nhẫn. Nếu đây là do Từ gia luyện chế, thì sự việc rất dễ dàng giải quyết, Từ gia bồi thường là được.
Liễu Thanh Dương đảo mắt nhìn quanh một vòng, cuối cùng dừng lại trên mặt Đao Ba Hổ, gằn từng chữ một: "Nói cho ta biết, là ai đã sai các ngươi đến phường binh khí của Từ gia để gây sự?"
Một luồng sát khí kh ủng bố tràn ra ngoài, bao phủ đám người Đao Ba Hổ, hàn khí lạnh thấu xương làm cho nhiệt độ trong đại điện đột ngột giảm xuống. Không ai có thể đoán được Liễu Thanh Dương lại đột nhiên nói ra những lời này.
"Rõ ràng ta đã mua thanh đao này ở phường binh khí của Từ gia các ngươi, bên trên còn điêu khắc dấu ấn của Từ gia. Mọi người ở đây phải phân xử cho ta, Từ gia quá ngang ngược, đã làm hại huynh đệ ta bị chết, giờ còn đổi trắng thay đen, nói là chúng ta đến gây chuyện. Các người khinh thường khách hàng sao?"
Đao Ba Hổ còn đang kích động mọi người, không dám nhìn thẳng vào mắt Liễu Thanh Dương, lợi dụng lực lượng quần chúng để tạo áp lực cho Từ gia.
"Thật đúng là không thấy quan tài không đổ lệ, vậy ngày hôm nay ta sẽ khiến cho ngươi vừa lòng nhắm mắt."
Liễu Thanh Dương nhìn về phía phòng luyện khí, vừa hay lúc này Hồ Thích đã đi ra, tiếng cãi cọ bên ngoài làm hắn bị bừng tỉnh khỏi việc tu luyện.