Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Thái Tử Gia Là Cún Con Ngây Thơ - 4

Cập nhật lúc: 2025-05-24 17:16:42

Cận Lâm từng ác ý tung scandal tôi và anh ta.


Đêm đó, Tống Tự Từ luôn ngây thơ, lại bế tôi vào bồn tắm lớn, cơ thể nóng bỏng dán lấy, cứ một lần lại một lần, mãi đến khi vắt kiệt chút sức lực cuối cùng của tôi mới chịu bỏ qua.


Bây giờ vừa nghe đến cái tên này, tôi lại hơi nhoi nhói thắt lưng.


Lúc đó tôi muốn nhỏ chuyện, cản Tống Tự Từ định phong sát Cận Lâm lại, muốn tự mình xử lý chuyện này.


Nhưng lần này, chính anh ta muốn chạy tới trước họng súng…


Trong lúc chờ, để nghênh đón hai khách mời sắp đến, tổ chương trình cung cấp một vài món quà, để tôi và Tô Kỳ chọn lựa món quà đưa cho khách chúng tôi mời đến.


Món quà phong phú đủ loại, bày trên bàn dài.


Tô Kỳ cầm mô hình ô tô lên: “Cái này đi, Tự Từ nhất định sẽ thích.”


Toàn mạng đều biết Tống Tự Từ mê xe.


Trong gara có gần một trăm siêu xe.


Mà xui cái là, cái Tô Kỳ cầm lên, lại đúng là cái xe anh ghét.


MC cười nịnh nọt: “Anh Tống thích thì Kỳ Kỳ mang về đi.”


Tô Kỳ cười một tiếng: “Cảm ơn chị, nhưng ở nhà có nhiều quá rồi.”


Ống kính chuyển sang, tôi cũng cầm mô hình ô tô lên.


Trước đó Tống Tự Từ có hai cái xe giống y đúc cái mô hình này, thích điên cuồng.


Hai hôm trước tôi lái ra ngoài, lúc lái vào hầm đỗ xe vô tình va vào tường.


Vừa khéo đền cái mô hình này cho anh vậy.


Bão bình luận giễu cợt:


[Haiz, Trần tâm cơ đang làm gì vậy, Kỳ Kỳ của chúng ta lấy mô hình ô tô, cô ta liền bắt chước theo.]


[Hahaha, Kỳ Kỳ của chúng ta là bạn gái chính thức, đương nhiên hiểu anh Tống, người giả mạo như cô ta đương nhiên phải bắt chước Kỳ Kỳ của chúng ta.]


[Đâu nhất thiết phải bôi đen người ta như thế, ai mà chả biết anh Tống thích xe, chọn xe làm quà cũng bình thường mà, bắt chước là sao?]


[Cơ mà không phải Tô Kỳ nên chọn quà cho Cận Lâm fa? Sao lại cứ nhắc đến anh Tống không rời miệng vậy, ban đầu thì không sao, giờ thấy hơi phiền đấy, cảm thấy cứ giả giả sao.]


[Lầu trên là fan Trần Nịnh muốn phá rối đấy à? Kỳ Kỳ là bạn gái anh Tống, hai người cũng thể hiện rõ trên Weibo rồi, nhắc đến bạn trai cũng là chuyện thường mà.]


Sau khi chọn quà xong, đã mười hai giờ hai lăm.


Cận Lâm đã đến trường quay, mở món quà Tô Kỳ chọn cho anh ta, cũng nhiệt tình hỏi khi nào Tô Kỳ và Tống Tự Từ đến chơi nhà.


MC giơ tay hỏi có thể dẫn cô ta đến cùng không.


Bầu không khí cực kỳ náo nhiệt.


Tô Kỳ bước về phía tôi, đắc ý trên mặt gần như không giấu nổi.


“Chị Trần Ninh, không phải chị nói 12h30 Tự Từ sẽ đến sao? Giờ sắp quá giờ rồi, Tự Từ đâu?”


Tôi nhìn Wechat, tin nhắn cuối cùng của Tống Tự Từ là hai mươi phút trước, nói ông nội anh chợt về nhà.


8

Ông nội Tống Tự Từ nắm chức vụ cao nhiều năm, kỷ luật nghiêm minh.


Không cho phép con cháu tham dự hay làm việc liên quan đến bất cứ hoạt động mang tính chất giải trí.


Lúc trước bố Tống Tự Từ trẻ tuổi nổi loạn, đi bar với bạn bè một chuyến, nửa đêm bị bắt về, suýt nữa bị đánh gãy chân.


Nhưng mà Tống Tự Từ rất giống ông nội mình.


Đều cứng đầu.


Đã quyết chuyện gì, tuyệt đối không từ bỏ.


Lúc trước hẹn hò với tôi, cả nhà anh phản đối.


Tôi không thích yêu đương khó khăn nặng nề, nhưng lại cực kỳ yêu nhan sắc và dáng người Tống Tự Từ, nên do dự không biết nên chia tay hay không.


Anh đã lấy cổ phần công ty ra uy hiếp, dùng lợi ích gia tộc ra để đặt cược, dùng thủ đoạn cứng rắn ép người nhà phải buông bỏ.


Bị ông cụ mắng “vô tình vô nghĩa, mất hết tình người” hơn một năm.


Ván cờ giữa ông nội và cháu trai này, tôi lại cảm thấy chưa chắc Tống Tự Từ đã thua.


Thấy tôi không trả lời Tô Kỳ, MC cho là tôi bối rối, khóe mắt đuôi mày cũng lộ ra vẻ khinh thường:


“Trần Nịnh, chúng ta không thể cứ chờ em mãi, mọi người đều đói rồi, để Cận Lâm rút thăm trước đi.”


MC còn chưa nói xong, bên ngoài trường quay vang lên âm thanh ù ù, hấp dẫn ánh mắt mọi người.


Sau khi trực thăng hạ xuống, một người đàn ông mặc đồ âu chậm rãi bước xuống.


Chân dài, da trắng lạnh, ngũ quan anh tuấn bén nhọn quá mức.


Là Tống Tự Từ.


Số người xem livestream lập tức tăng vọt:


[Wow, anh Tống thật này. Không ngờ đời này tôi còn có thể nhìn thấy anh Tống ngoài báo tài chính và báo kinh thế!!]


[Bước xuống từ trực thăng thật sự ngầu chết tôi, khí chất tổng tài bá đạo đập hết vào mặt rồi.]


[Anh Tống làm việc xong thấy bé Kỳ bị sỉ nhục nên đặc biệt đến làm chỗ dựa cho cô ấy hả?]


[Sao tôi cảm thấy hình như anh ấy nhận lời mời của Trần Nịnh nhỉ.]


[Chắc là trùng hợp thôi, nhất định là đến vì Kỳ Kỳ mà, không thấy Trần Nịnh giật mình à. Hahahaha, fan Trần Nịnh nhanh tới xem mặt idol mình lần cuối đi, khéo khi mai không thấy mặt nữa rồi đấy.]


Tôi giật mình thật.


Nhưng nguyên nhân khiến tôi giật mình là, mặc dù đường đi tới đây không gần lắm.


Nhưng có nhất thiết phải đi trực thăng koong?


Tự luyến ghê…


9

Tống Tự Từ còn chưa đi đến trường quay.


MC đã không ngừng nịnh nọt nghênh đón: “Anh Tống, cảm ơn anh trong lúc bận rộn vẫn có thể bớt thời gian đến thăm chương trình nhỏ này của chúng tôi.”


“Tôi không tới tham gia chương trình, tôi tới tìm người.” Giọng Tống Từ Tự lạnh lùng, lúc không nũng nịu nghe rất áp lực.


MC nhanh chóng phản ứng lại: “Kỳ Kỳ đang trong phòng livestream, chúng tôi đang chuẩn bị rút thăm, anh Tống đã đến rồi, anh rút thăm giúp Kỳ Kỳ đi.”


Sau đó thừa dịp camera không quay đến, MC tận lực hạ giọng:


“Anh Tống yên tâm, cứ rút bừa đi, tôi đảm bảo anh và Kỳ Kỳ sẽ rút ra sơn hào hải vị, còn Trần Nịnh sẽ là món ăn kinh dị nhất.”


MC đắm chìm trong vui sướng, không nhận ra sắc mặt Tống Tự Từ trầm xuống rõ ràng.


Trong phòng quay, Tô Kỳ thấy Tống Tự Từ đến gần, liền vội vàng đứng lên: “Tự Từ, sao anh lại đột ngột đến thế.”


Mặc dù bên ngoài trông rất bình thường, nhưng nghe kỹ sẽ thấy, giọng Tô Kỳ hơi run rẩy, hốt hoảng.


Tống Tự Từ còn chẳng thèm nhấc mí mắt, ý cười không chạm đáy mắt: “Tôi quen cô à?”


Mặt Tô Kỳ mất sạch huyết sắc, cô ta vẫn gắng duy trì vẻ bình tĩnh: “Anh Tống, sao anh lại nói vậy, chúng ta quen nhau mà.”


Tống Tự Từ không để tâm đến cô ta, đi thẳng đến giữa tôi và Cận Lâm, ngồi xuống, nửa người nghiêng về phía tôi, cản lại ánh mắt của Cận Lâm, khóe môi hơi cong lên, ngữ khí dịu dàng khó tưởng tượng nổi:


“Xin lỗi em, anh đến muộn rồi, tranh cãi với ông già nên lãng phí chút thời gian.”


Mc phẩy tay: “Không sao, Kỳ Kỳ còn tưởng anh không tới được, không ngờ là anh lại cho em ấy một niềm vui bất ngờ như thế.”


Bão bình luận:


[Eh, sao tôi cảm thấy có gì sai sai? Sao cứ cảm giác anh Tống không quan tâm Tô Kỳ lắm nhỉ.]


[Nào có, anh Tống chỉ là hơi lạnh lùng thôi, yêu thương mãnh liệt giấu hết trong lòng đấy, ngữ khí lúc sau chẳng phải trở nên vô cùng cưng chiều à.]


[Câu nói cưng chiều kia, hình như là nói với Trần Nịnh mà. Từ lúc bước vào, ánh mắt anh Tống còn hận không thể dính chặt lên người Trần Nịnh kìa, lạnh lùng với người khác, nhưng với Trần Nịnh lại yêu thương không thể giấu, lật mặt ghê.]


[Sao thế được, không thấy MC nói à, anh Tống tới tìm Kỳ Kỳ mà, cho cô ấy niềm vui bất ngờ.]


Trước khi đến Tống Tự Từ có vẻ đã xem livestream, ánh mắt nhìn MC lạnh như băng:


“Ai hỏi cô à?”


MC sững sờ “a” một cái, nghẹn lời, ném ánh mắt cầu cứu về phía Tô Kỳ.


Nhưng bản thân cô ta còn khó bảo toàn, đương nhiên không đếm xỉa đến MC.


“Cục cưng, em ổn không?” Tống Tự Từ vuốt vuốt tóc tôi, ngón tay thon dài trượt từ xương lông mày xuống, nhẹ nhàng vuốt ve mặt tôi.


Nhìn người mình thích gần trong gang tấc,  dịu dàng lại ấm áp, nhỏ nhẹ nói chuyện với mình.

 

Loading...