THẨM LĂNG HOA - 3
Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:29:23
5.
Ta vốn định với nữ chính đường .
Về tư, nàng là tẩu tẩu tương lai của , về công, nàng là hoàng hậu tương lai.
Cần gì khiến quan hệ thêm căng thẳng.
Đáng tiếc trưởng cho cơ hội .
Hắn sắp xếp hai vệ, hộ tống nàng xe ngựa chậm rãi hồi kinh, chính thì cưỡi ngựa cùng về .
Ta trong lòng xóc nảy đến mức buồn ngủ, mở mắt thì thấy thể thấy lũ quỷ đang mắng là đồ hổ, quấn chặt lấy...
Đó là lý do tại tin chúng nhưng gọi chúng là lũ ma quỷ.
Ai một đám xa lạ mắng mỗi ngày mà vui vẻ chứ.
Có lẽ nửa ngày, lũ quỷ chợt biến mất thấy.
Ta càng ngày càng buồn ngủ, mở mắt thì ở trong khách điếm.
Trước mắt như làn nước nóng mờ mịt bốc lên, xuyên thấu qua nước lượn lờ, thấy quần của cuốn lên thật cao.
Chân thì trưởng nắm trong tay, nhẹ nhàng xoa bóp.
Ta sợ tới mức giật , nhanh chóng rút chân về, nhân tiện thoáng qua xem lũ ma quỷ xuất hiện .
May mà , thở phào nhẹ nhõm.
Nếu chúng nó thấy một màn , chắc chắn mắng c.h.ế.t .
Huynh trưởng cũng giận, ngược nâng một chân khác trong chậu nước lên, chậm rãi lau chùi.
Ta rụt chân .
Không giật .
Giật mạnh hơn.
Vẫn .
Hắn như thấy động tác nhỏ của , tự :
“Nhìn ngủ quá say, đành lòng đánh thức , nhưng cởi giày cho , thấy chân nhiều bọt nước cùng miệng vết thương, tất nhiên chảy mủ thối rữa, liền cho đun nước nóng, rửa sạch đó bôi thuốc cho .”
Ta ngượng ngùng : "Ta tự là , dám phiền trưởng.”
“Nếu vì tìm , chịu những nỗi khổ .” Ngón tay lạnh của xẹt qua mắt cá chân, đè bắp chân của , ngăn cản lộn xộn.
“Nghe lời." Hắn nhấc mí mắt hẹp dài, chằm chằm .
Ta bỗng nhiên cảm giác sởn gai ốc như mãnh thú khóa chặt.
Đêm nay trưởng chút khác thường.
Ta đành giả vờ ngáp một cái, túm lấy chăn bên cạnh.
“Buồn ngủ quá, muộn , trưởng mau trở về nghỉ ngơi , sẽ tự bôi thuốc.”
Đây là hạ lệnh đuổi khách.
Hắn trầm mặc lên, về phía cửa.
“Cạch" một tiếng, chốt cửa đóng chặt.
Trong lòng lộp bộp một chút, cảm giác mát lạnh trong nháy mắt chạy lên sống lưng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tham-lang-hoa/3.html.]
Hắn xoay , ánh mắt sâu thẳm như vòng xoáy, từng bước tới gần giường.
“Muội đang sợ .”
Không câu nghi vấn, mà là câu khẳng định.
6.
Mưa gió bão bùng, đèn đuốc thưa thớt.
Nước trong chậu cũng lạnh lẽo.
Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.
nhiệt độ trong giường liên tục tăng lên.
Thời điểm nhướn , áp lên, trong đầu nhất thời trống rỗng.
Ta vô thức chạy trốn.
Lại giữ chặt bả vai, từng chút từng chút kéo trở về vị trí cũ.
“Huynh trưởng, , gì?" Giọng run đến mức âm thanh phát cũng chẳng còn rõ ràng.
“Bôi thuốc cho ." Hắn nghiêm túc, chẳng chút để ý.
Thắt lưng vô tình tháo .
Cảnh xuân chợt hiện.
“Bôi,..bôi thuốc như .” Ta hổ phẫn nộ chết, hung hăng đẩy , nhưng tay chân mềm nhũn dùng lực.
“Vậy là như thế nào?"
Thuốc mỡ lạnh lẽo chậm rãi trượt , giảm bớt đau nhức .
theo đó, là sự khổ sở thể thành lời.
Đỉnh đầu là thở nặng trịch của , kéo dài mà dày đặc, giống như một tấm lưới kín kẽ hở, phủ kín sự phản kháng của .
Hắn cắn lỗ tai như trút giận, âm u mở miệng: "Dạo chơi hoa lâu vui ? Không bằng kể cho trưởng .”
Ta nức nở vùi mặt gối, hiểu tại tính tình đột nhiên đổi, trở nên vô cùng xa lạ.
“Đủ ! Không cần bôi nữa! Huynh trưởng vượt quá giới hạn ! Chúng là , là m.á.u mủ tình thâm!”
"Chúng nay đều , chuyện sớm ?" Hắn liếc xéo , như như .
" như sợ khiến Miêu Miêu cô nương thất vọng ?" đến thở , cầu xin thanh tỉnh .
"Khó trách ngươi đột nhiên tránh né --"
Hắn giống như bừng tỉnh thở dài một tiếng, tiếp theo xảo quyệt :
“Ta và nữ nhân câm trong sạch, hề chút quan hệ dính dáng nào, càng ân cứu mạng gì, nếu nàng gây khó dễ, sớm hồi kinh. Lăng Hoa, cả đời chỉ cưới một .”
……
Cuối cùng, lạnh giọng cảnh cáo: "Nữ nhân câm , tránh xa nàng một chút.”
Ta giả vờ ngủ, để ý đến nữa.
Nói giống như là chính nhân quân tử .
Ta chỉ tránh xa nàng .
Ta còn tránh xa .
Cả hai đều như bệnh.