Thâm Tình Đến Muộn , Còn Không Bằng Cỏ Rác - Chương 5-6
Cập nhật lúc: 2025-07-08 22:58:18
5.
Nếu Lục Vân trở về từ ba năm , sẽ so đo.
Dù gì thì và Bùi Triệt cũng quen qua mai mối.
Gia đình tri thức xứng đôi với gia đình y khoa.
Môn đăng hộ đối.
tình cảm cũng nhạt nhẽo.
là giảng viên ở một trường đại học, Bùi Triệt thì công việc bận rộn, năm đầu tiên kết hôn, chúng hẹn hò chỉ đếm đầu ngón tay.
nhớ thích Bùi Triệt từ khi nào.
Có lẽ là do lửa gần rơm lâu ngày cũng bén.
Cũng lẽ là cái đêm mưa hôm tai nạn xe, kẻ gây tai nạn chửi mắng thậm tệ, Bùi Triệt đội mưa đến.
Một giáo sư y khoa lịch lãm, mà vì lao ẩu đả với kẻ gây tai nạn.
Mặt vết xước, lau nước mắt cho , giọng điệu bất đắc dĩ cưng chiều:
"Khóc cái gì?"
"Kiều Kiều, em thể dựa dẫm mãi mãi."
Thế nhưng, đàn ông " thể dựa dẫm" , chỉ ba ngày khi xuất viện, xuất hiện vòng bạn bè của Lục Vân.
Hôm đó dạy xong, đang lấy nước trong văn phòng.
Mở vòng bạn bè , bài đăng của Lục Vân đột ngột hiện mắt.
Vết thương ở đầu gối của cô băng mới.
Kèm theo dòng trạng thái: "Cái giá của việc bỏ rơi giữa đường, chính là để vị giáo sư vĩ đại đích đến tận nhà thuốc."
Một lát , cô xóa bài đăng đó .
Rồi đăng một bài khác.
"Bị mắng , sẽ ngoan ngoãn yên tại chỗ, chờ ."
Kèm theo một tấm ảnh tự sướng đáng yêu.
Trông ngây thơ dịu dàng, khóe môi sưng lên.
Giống hệt một chú mèo con dỗ dành khi chịu tủi .
Ở góc ảnh, là chiếc đồng hồ mà Bùi Triệt tháo .
Tay cầm cốc nước khẽ run lên.
Cho đến khi đồng nghiệp bên cạnh gọi, mới thoát khỏi cảm giác buồn nôn khó tả.
nhận chiếc bàn trong góc ảnh.
Đó là nhà của bố Bùi Triệt.
Anh đưa Lục Vân về nhà.
Bố thường tính thù dai.
Hồi nhỏ chó cắn một miếng, cũng cắn con ch.ó cho bằng .
Sự việc đến mức , lý do gì để nhẫn nhịn nữa.
dứt khoát nhấn thích bài đăng của Lục Vân.
Rồi bình luận bên : "Đồng hồ đấy."
Sau đó, chuyển điện thoại sang chế độ im lặng.
Dạy xong cho sinh viên, cũng gần trưa.
Mở điện thoại , thấy Bùi Triệt gọi cho bảy, tám cuộc, Lục Vân gọi ba cuộc.
Bài đăng vòng bạn bè xóa.
Điện thoại của Bùi Triệt gọi tới.
Giọng vẻ bất lực: "Nam Kiều, tại máy?"
"Hôm nay thứ hai, em lên lớp cho sinh viên."
Anh ngập ngừng một chút, lúc mới nhớ bao giờ điện thoại trong giờ dạy.
Trong vài giây im lặng, nghĩ chắc đang cân nhắc xem nên giải thích với thế nào.
nếu chủ động mở lời , càng giống như đang cố che giấu.
cứ im lặng chờ đợi.
Rất nhanh , tiếng của Lục Vân vọng .
"Em xin chị dâu..."
"Lâu em gặp cô chú, hôm nay em đến thăm hai ."
"Bùi Triệt cũng tình cờ ở đó, nên tiện tay thuốc giúp em luôn."
"Chị đừng vì chuyện mà cãi với ."
: "Mắt nào của cô thấy cãi với ? Chột đến mức , lẽ cô chuyện gì mờ ám ?"
"Nam Kiều."
Bùi Triệt lạnh nhạt lên tiếng, nhắc nhở :
"Có bố ở đây, chú ý chừng mực. Lục Vân chỉ đăng bài cảm kích một chút thôi, cô gì sai cả, lý do gì chịu sự chất vấn của em."
Có lẽ im lặng quá lâu, Bùi Triệt chút bực bội:
"Khi nào tan , đến đón em về ăn sủi cảo. Mẹ tự tay gói đấy."
Lồng n.g.ự.c nghẹn , hít một thật sâu, :
"Bùi Triệt, cái nhà đó, cô thì ."
Đáp là một sự im lặng kéo dài.
hề rằng, Lục Vân mở loa ngoài.
Giọng của vang vọng khắp phòng khách.
Cả nhà đều thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/tham-tinh-den-muon-con-khong-bang-co-rac/chuong-5-6.html.]
Sự kiên nhẫn của Bùi Triệt cạn kiệt, lạnh lùng buông một câu: "Được thôi, tùy em."
Rồi dứt khoát cúp máy.
6.
Đây lẽ là chiến tranh lạnh đầu tiên trong ba năm hôn nhân của và Bùi Triệt.
Không sớm, muộn.
lúc vở kịch "Tình nhân trùng phùng" của Lục Vân công chiếu.
Các giáo viên trong văn phòng hết lời khen ngợi vở kịch .
"Nghe là kể về câu chuyện gặp yêu cũ, cảm động lắm."
"Nhiều xem xong với cũ đấy."
gạt bỏ lời bàn tán, xách theo một tấm biểu ngữ cảm ơn đến bệnh viện của Bùi Triệt.
Là Từ Nam Khanh nhận.
"Bùi Triệt ở đây, là cô để hôm khác tự tay đưa cho ?"
Anh đeo khẩu trang màu xanh nhạt, làn da trắng lạnh, hai tay đút trong túi áo blouse trắng, vẫn cao ngạo lạnh lùng như khi.
: "Tặng cho đó."
"Cảm ơn phẫu thuật cho ."
Từ Nam Khanh dùng đôi mắt màu hổ phách nhạt đánh giá .
Không nhiều, treo tấm biểu ngữ lên tường.
hỏi : "Bác sĩ Từ, cắt chỉ vẫn tìm đúng ?"
"Bùi Triệt nhà cô rảnh thì cứ đến tìm ."
Bùi Triệt chắc chắn là thời gian.
Trong thời gian chiến tranh lạnh , dọn về nhà họ Bùi.
Lịch khám ngoại trú từ hai một tuần tăng lên bốn một tuần.
một liên lạc với .
Có lẽ chủ động lành, đến bệnh viện tìm .
đến một nào.
Thay đó, chọn lúc ở viện để nhờ Từ Nam Khanh tiếp nhận việc tái khám của .
Nửa tháng , Bùi Triệt thể nhịn nữa, gọi điện cho .
"Cô cứ tìm Từ Nam Khanh gì?"
"Tái khám chứ ."
"Từ thứ Hai đến thứ Năm đều là lịch khám của , cô cố tình chọn cuối tuần để tìm tái khám ?"
khẩy: "Hôm nay thế, nóng tính ? Từ thứ Hai đến thứ Năm lên lớp cho sinh viên, lấy thời gian?"
Giọng Bùi Triệt lạnh như băng: "Nam Kiều, em đang gì ?"
Có những chính là như .
Bản d.a.o động trong một mối quan hệ, liền sinh tật giật , cho rằng bạn đời cũng sẽ giống như .
bụng thương lượng với : "Hay là đổi lịch khám sang cuối tuần ?"
Bùi Triệt im lặng.
Vở kịch của Lục Vân diễn cuối tuần.
Anh nỡ.
cúp máy, ngẩng đầu lên thì bắt gặp ánh mắt bình thản và lạnh lẽo của Từ Nam Khanh.
sững .
"Sao ?"
Từ Nam Khanh cụp mắt xuống, những ngón tay thon dài khẽ lướt qua hồ sơ bệnh án của .
"Nam Kiều, tuần cô lấy thuốc ngủ ba , thể kê cho cô nữa."
"Không , uống say cũng ngủ thôi. Mấy ngày nay cảm ơn ."
Từ Nam Khanh chằm chằm vẻ mặt gượng của , đột nhiên hỏi:
"Tối nay uống cùng ?"
"Gì cơ?"
Anh tháo găng tay cao su, dậy: "Phòng khoa liên hoan, Bùi Triệt chắc cũng ."
Thì là .
với tư cách là nhà của bác sĩ, xuất hiện trong bữa tiệc của họ là một chuyện bình thường.
Vì đồng ý, vui vẻ đến dự.
Trớ trêu , khi Bùi Triệt đều mặt, nhưng tối nay đến.
Thấy đến mà chẳng gặp ai, các đồng nghiệp của đều với ánh mắt thông cảm.
Lúc ăn cơm, họ đặc biệt chăm sóc .
Cũng là vô tình cố ý, loại rượu mà Từ Nam Khanh đặt bên cạnh vị ngọt dịu, hề cay nồng.
Rất nhanh, choáng váng.
Lúc sắp kết thúc, nhóm chat công việc của đám đồng nghiệp đột nhiên vang lên.
Điện thoại của Từ Nam Khanh đang sáng màn hình, đặt ngay cạnh .
Thế nên thấy tin nhắn.
Là cảnh Bùi Triệt lưng về phía ống kính, đang nấu ăn trong bếp.
Bức ảnh gửi đầy ba mươi giây thu hồi.
Bùi Triệt giải thích trong nhóm: "Xin , vợ nghịch ngợm mà."
Trong phút chốc, ánh mắt của cả bàn ăn đều đổ dồn về phía .
Cả hiện trường chìm trong im lặng c h í c chóc.