Thần Tử Hoang Cổ
Chương 100: Đánh dấu hoàng cung Chu Tước Cổ Quốc, triệu tập Tứ Vệ Phong Lâm Hỏa Sơn, chuẩn bị xuất chinh
Nhìn chung, Quân Tiêu Dao rất ít bế quan.
Nhưng chỉ cần hắn bế quan thì sau khi đi ra, cả người nhất định sẽ xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Đám người Quân Linh Lung kính cẩn đứng ở ngoài Thiên Đế Cung.
Không bao lâu sau thì Quân Tiêu Dao đẩy cửa bước ra.
Y quan của hắn trắng hơn cả tuyết, khí chất xuất trần, dung nhan vẫn tuấn tú tuyệt đại khiến tâm hồn tất cả nữ tử dao động.
Mà khác với trước đó là, khí chất của Quân Tiêu Dao càng thêm thăng hoa.
Trước đó Quân Tiêu Dao mang đến cho người ta cảm giác như một trích tiên.
Hiện tại loại cảm giác này càng mãnh liệt.
“Sao ta có cảm giác Thần Tử như tiên nhân muốn thuận gió bay đi...” Quân Tuyết Hoàng lẩm bẩm.
Tất nhiên bọn họ không biết.
Đó là vì Quân Tiêu Dao tu luyện Đại La Bất Hủ Tiên Thân.
Quân Tiêu Dao cũng chưa nói chuyện Thể Thư cho đám người Quân Linh Lung.
Chuyện này càng ít người biết thì càng tốt.
Hơn nữa không chỉ khí chất của Quân Tiêu Dao tăng lên mà loại uy thế loáng thoáng toát ra kia khiến cả Quân Vạn Kiếp cũng cảm nhận được nguy hiểm cực độ.
Hắn thân là Đệ Ngũ Tự Liệt, thực lực càng mạnh hơn Quân Trượng Kiếm, Quân Tuyết Hoàng và Quân Linh Lung.
Nhưng dù là hắn, đối mặt với Quân Tiêu Dao giờ phút này cũng có cảm giác sợ hãi.
“Công tử càng sâu không lường được hơn trước kia, hiện giờ có lẽ ta cũng không ngăn nổi một chiêu của công tử.” Quân Vạn Kiếp nghĩ thầm.
“Đã bế quan gần một năm mà chỉ mới rèn luyện ra sáu khối Đại La Tiên Cốt.” Quân Tiêu Dao lắc đầu, thầm than dưới đáy lòng.
Hắn cũng không ngờ, trên cả trăm khối tiên nguyên tuyệt thế hi hữu mới chỉ rèn luyện ra sáu khối Đại La Tiên Cốt.
Loại tiêu hao này thật sự quá kh ủng bố.
“Nếu để người bình thường tu luyện Đại La Bất Hủ Tiên Thân, phỏng chừng chỉ chuyện tìm tài nguyên thôi cũng không biết phải tìm bao nhiêu năm.” Quân Tiêu Dao thầm nói.
Giờ phút này nếu quan sát cánh tay phải của hắn thì sẽ phát hiện trên đó mơ hồ có thần hà lượn lờ, có tiên ý bao phủ.
Sáu khối Đại La Tiên Cốt mà Quân Tiêu Dao rèn luyện đều tập trung trên cánh tay phải.
Làm như vậy có thể tập trung sức mạnh lại, phát huy ra một phần hiệu quả của Đại La Tiên Cốt trước.
“Chúc mừng Thần Tử xuất quan!”
Bốn người Quân Linh Lung cùng khom người chắp tay trước Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao hơi vẫy tay.
Sau đó, hắn lấy ra bốn bộ viễn cổ long cốt.
“Công tử, cái này...” Đám người Quân Trượng Kiếm lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.
“Mỗi người các ngươi lấy một bộ viễn cổ long cốt đi.” Quân Tiêu Dao lạnh nhạt nói.
“Công tử, cái này quá quý trọng...” Quân Tuyết Hoàng nói, có cảm giác thụ sủng nhược kinh.
Đưa mắt nhìn ra ngoại giới, viễn cổ long cốt cũng là chí bảo hiếm thấy.
Dù một mình Quân Tiêu Dao độc chiếm thì bọn họ cũng không có câu oán hận, tính ra Quân Tiêu Dao cũng xuất lực lớn nhất.
“Đều là người trong nhà, cho các ngươi cầm thì cầm, đừng thoái thác.” Quân Tiêu Dao cười khẽ và nói.
“Vâng, đa tạ Thần Tử!” Đám người Quân Trượng Kiếm thoáng chần chờ, nhưng vẫn gật gật đầu.
Trên nét mặt bọn họ đều mang theo một chút cảm kích.
Long cốt cũng có tác dụng rất lớn đối với bọn họ.
Có thể nói chiêu này của Quân Tiêu Dao càng làm lòng tin đi theo của bọn họ kiên định hơn.
“Đúng rồi, công tử, Linh Lung có một chuyện cần bẩm báo.” Quân Linh Lung như nghĩ tới cái gì, nàng bước ra một bước rồi nói.
“Nói.” Quân Tiêu Dao nói.
Sau đó, Quân Linh Lung trực tiếp thuật lại chuyện của Chu Tước Cổ Quốc cho Quân Tiêu Dao nghe.
“Thì ra là thế, ta hiểu rồi.” Quân Tiêu Dao nhàn nhạt gật đầu.
Mà đúng lúc này, trong đầu hắn lại truyền đến âm thanh máy móc của hệ thống.
“Đinh, chúc mừng ký chủ, địa điểm đánh dấu đã được đổi mới, xin hãy đánh dấu ở hoàng cung của Chu Tước Cổ Quốc!”
“Hệ thống lại muốn cho không sao?” Ánh mắt Quân Tiêu Dao chợt tối đi, nhưng vẻ mặt vẫn rất bình tĩnh.
Hắn vốn cũng tính tự mình đi đến Chu Tước Cổ Quốc một chuyến.
Hệ thống thật là tri kỷ.
“Vậy công tử, chúng ta nên làm thế nào?” Quân Linh Lung hỏi.
Sở dĩ nàng để bụng, không phải là vì Bái Ngọc Nhi, mà do Chu Tước Cổ Quốc là thế lực tư hữu của Quân Tiêu Dao.
Bất lợi với Chu Tước Cổ Quốc chẳng phải là làm nguy hại tới ích lợi của Quân Tiêu Dao sao?
“Truyền lệnh của ta, triệu tập tứ vệ Phong, Lâm, Hỏa, Sơn của Quân gia, mỗi đội một vạn người.”
Quân Tiêu Dao nói thật thản nhiên, sau đó giao một lệnh bài ánh vàng rực rỡ cho Quân Linh Lung.
Đó là Thần Tử Lệnh, là tượng trưng cho thân phận Thần Tử của Quân Tiêu Dao.
“Triệu tập Tứ Vệ Phong Lâm Hỏa Sơn!” Trong mắt đám người Quân Trượng Kiếm ẩn chứa chấn động nhè nhẹ.
Tứ Vệ Phong Lâm Hỏa Sơn là một sức mạnh cực lớn của Quân gia.
Lần lượt là Phong Ảnh Vệ, Ngự Lâm Vệ, Hỏa Kỵ Vệ và Sơn Thần Vệ.
Tứ Vệ Phong Lâm Hỏa Sơn không phải là sức mạnh quân đội duy nhất của Quân gia, nhưng lại là đội ngũ rất nổi danh trong đó.
Bọn họ trợ giúp Quân gia trấn áp thế lực phản kháng tứ phương, bảo hộ các lãnh địa đại đạo châu của Quân gia, nơi họ đi qua như dòng lũ sắt thép, không ai có thể kháng cự!
Quân sĩ yếu nhất trong bốn chi đội này cũng có tu vi Niết Bàn Cảnh, có rất nhiều cường giả Thông Thiên Cảnh và Thần Hỏa Cảnh.
Hơn nữa thiên kiêu Quân gia tuyệt đối không điều động được bốn vệ này.
Cho dù là Thập Đại Tự Liệt, muốn điều động cũng phải trải qua một ít thủ tục, hơn nữa số lượng điều động còn không thể quá nhiều.
Cũng chỉ có Quân Tiêu Dao mới có tư cách tùy ý điều động Tứ Vệ Phong Lâm Hỏa Sơn, không hạn chế số lượng, không có điều kiện.
Chỉ cần lấy Thần Tử Lệnh ra là được.
“Thần Tử, chúng ta cũng muốn đi, coi như là một hồi rèn luyện.” Quân Trượng Kiếm mở miệng nói.
Quân Tiêu Dao hơi trầm ngâm, sau đó gật đầu và nói: “Được, vậy các ngươi cũng chuẩn bị một phen.”