Thần Tử Hoang Cổ
Chương 85
Chương 85
Cơ Huyền biết một ít chi tiết cũng nhảy dựng trong lòng, vô cùng thấp thỏm.
Ngược lại Quân Tiêu Dao vẫn thong dong như cũ, chỉ là đôi mày hơi nhăn lại.
Một bóng dáng nguy nga xuất hiện từ sương đen.
Bóng dáng đó mặc kim bào cổ xưa, khuôn mặt đoan chính, tản ra sát khí ngập trời.
Một đôi mắt trống rỗng tràn ra tia máu.
Toàn thân nó đều mọc đầy lông dài màu đen, không khác gì những ma thi bên ngoài.
“Đây là... Nguyên Thiên Chí Tôn.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm.
Đường đường là một cường giả chí tôn vô thượng, tại sao lại sa cơ đến mức nào?
Rống!
Ma thi chí tôn phát ra tiếng rít gào rống giận quái dị.
Âm thanh đó như hóa thành sóng âm lan tỏa, toàn bộ đỉnh tháp đen nhánh đều là bị ném đi!
Hai chân Cơ Huyền run lên, thiếu chút nữa ngã nhào xuống mặt đất.
Uy áp kia quá cường hãn, tu sĩ Thần Kiều Cảnh sẽ trực tiếp bị uy áp này chấn vỡ tâm mạch.
Chí tôn chính là chí tôn, cho dù chết đi nhiều năm, chỉ còn một thi cốt, vẫn khiến người ta sợ hãi khiếp đảm.
Mà vẻ mặt Quân Tiêu Dao bất biến, so với dáng vẻ sợ hãi của Cơ Huyền, quả thực như trên trời dưới đất.
“Chỉ là một ma thi chí tôn chết đi không biết bao lâu mà thôi...” Quân Tiêu Dao nói.
Nếu là cường giả chí tôn chân chính, cho dù Quân Tiêu Dao nghịch thiên đến mấy cũng không có khả năng phản kháng.
Nhưng sau khi ma thi Nguyên Thiên Chí Tôn này chết thì mất hết pháp lực, không có thủ đoạn thần thông nào cả.
Hơn nữa thân thể bị sương đen ăn mòn, sức mạnh thân thể cũng suy yếu tới cực điểm.
Hiện tại nhiều nhất thì ma thi chí tôn này chỉ có một phần vạn thực lực lúc sinh thời của Nguyên Thiên Chí Tôn.
Nhưng mặc dù chỉ có một phần vạn, cũng tuyệt đối không phải thiên kiêu Thần Kiều Cảnh thậm chí Quy Nhất Cảnh có thể chống lại.
Rống!
Ma thi chí tôn rít gào, hai mắt huyết hồng lập tức nhắm vào Cơ Huyền đứng gần hơn.
Cơ Huyền vội vàng giơ tay siết lấy cổ phù.
Trong đôi mắt đỏ rực của ma thi chí tôn như có dao động nhàn nhạt.
Sau đó, nó mới đưa mắt nhắm vào Quân Tiêu Dao.
Oanh!
Ma thi chí tôn ra tay, không có chút lý trí gì đáng nói.
Đôi tay nó lập tức vồ tới, cả không gian cũng phát ra tiếng chấn động.
Quân Tiêu Dao nhướng mày.
Hắn cũng muốn nhìn, ma thi chí tôn chỉ còn một phần vạn thực lực thời kỳ đỉnh cao rốt cục mạnh đến mức nào?
Quân Tiêu Dao thúc giục Tượng Thần Trấn Ngục Kính, hư ảnh tượng thần Thái Cổ hiện hóa ra trên đầu hắn, cứ như núi cao Thái Cổ kim sắc trấn áp càn khôn.
Bảy trăm triệu cân thần lực phát ra từ trong cơ thể.
Hơn nữa không chỉ thế, lần này rốt cuộc Quân Tiêu Dao cũng thúc giục sức mạnh của chính Hoang Cổ Thánh Thể.
Trong phút chốc, khí huyết kim sắc mênh mông mãnh liệt.
Khí huyết Hoang Cổ Thánh Thể cũng có tác dụng trấn áp và làm suy yếu những thứ yêu tà.
Sức mạnh của ma thi chí tôn bị khí huyết Hoang Cổ Thánh Thể làm suy yếu đi ba phần.
Quân Tiêu Dao thúc giục long khí, dưới làn da có thanh quang kích động, Long Lân Nội Giáp lan tràn ra.
Tượng Thần Trấn Ngục Kính thúc giục phương pháp phòng ngự, Minh Thần Thủ Hộ cũng ngưng tụ ra.
Tay trái Quân Tiêu Dao tung ra Nhân Vương Ấn, tay phải thi triển Long Quyền, hai cường chiêu đều xuất hiện.
Có thể nói, Quân Tiêu Dao đã chuẩn bị đến cực hạn ở các phương diện tiến công, phòng ngự,.
Hắn rất ít toàn lực ra tay như vậy.
Loại dao động k hủng bố này cũng làm đám người Khương Thánh Y, Quân Tuyết Hoàng ở ngoài thần tháp cũng cảm nhận được.
“Đó là khí tức chí tôn, là ma thi cấp bậc chí tôn!” Dung nhan của Khương Thánh Y chợt biến sắc.
Đó chính là ma thi chí tôn, căn bản không phải tồn tại mà thiên kiêu thế hệ trẻ có thể chống lại.
Thậm chí một ít cao thủ Thông Thiên Cảnh, Thần Hỏa Cảnh thế hệ trước cũng không có khả năng chống đỡ.
“Thần Tử!” Sắc mặt Quân Tuyết Hoàng, Quân Trượng Kiếm kịch biến.
Bọn họ cũng không ngờ, Quân Tiêu Dao lại muốn chống lại ma thi chí tôn.
Trong suy nghĩ của bọn họ, điều này gần như không có khả năng.
“Quân Tiêu Dao này thật sự điên rồi sao, dám vọng tưởng chống lại ma thi cấp bậc chí tôn?” Cơ Huyền kinh ngạc đến cực điểm, sau đó khóe miệng xuất hiện ý cười lạnh.
Gã vẫn luôn chịu thiệt khi đối mặt với Quân Tiêu Dao.
Hiện giờ cuối cùng có thể nhìn thấy thảm trạng của Quân Tiêu Dao.
Oanh!
Dưới ánh nhìn chăm chú của đám người Cơ Huyền, Khương Thánh Y và Quân Tuyết Hoàng.
Quân Tiêu Dao toàn lực ứng phó, va chạm ầm ầm vào ma thi chí tôn.
Trong nhất thời, không gian chấn động, trời sụp đất nứt!
Thần quang kim sắc của Hoang Cổ Thánh Thể và sát khí ngập trời thuộc về ma thi chí tôn cùng khuếch tán ra!
…
Loại va chạm này giống như hai hành tinh đụng vào nhau, dao động kh ủng bố tới cực điểm, toàn bộ bí tàng như bị dòng khí thổi quét một lần.
Trong đầu đám người Khương Thánh Y vang lên một tiếng ong ong, sắc mặt lập tức trắng bệch.
Đó chính là ma thi cấp bậc chí tôn!
Cho dù hiện tại thực lực của ma thi không đủ một phần vạn so với thời kỳ toàn thịnh, nhưng cũng không phải một tu sĩ Thần Kiều Cảnh có thể chống lại.
“Tiêu Dao!” Tiên nhan của Khương Thánh Y tái nhợt thất sắc.
Nàng không thể tưởng tượng, nếu Quân Tiêu Dao thật sự xảy ra bất trắc gì thì nàng nên đối mặt với Khương Nhu thế nào.
Nàng đã hứa sẽ chiếu cố Quân Tiêu Dao trong bí tàng, kết quả hiện tại chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn.
Trái tim của đám người Quân Trượng Kiếm, Quân Tuyết Hoàng cũng run rẩy.
Phía bên kia, Cơ Huyền vừa nhằm về phía quan tài kia, vừa quay đầu lại chú ý Quân Tiêu Dao.
Gã không tin Quân Tiêu Dao này còn có thể bình yên vô sự.
Tiếng nổ mạnh kịch liệt dần ngừng, trong một mảnh bụi mù, hai bóng dáng cùng lùi lại.
Thân thể Quân Tiêu Dao xuất hiện.
Vẫn là bạch y vô trần vô cấu kia, vẫn là tuấn nhan trầm tĩnh như nước đó.
Chỉ là mày hắn hơi nhíu lại, mang theo một chút trầm trọng.
Khí huyết trong ngực hơi quay cuồng, hai tay có chút tê dại.