Thanh Đại Bán Hạ - 8. Hết
Cập nhật lúc: 2025-09-04 23:03:42
12.
Giang Uyển Uyển tưởng rằng mời nàng đến là để đối phó, nên trong lòng phòng khắp nơi.
mang bánh đào tự tay , còn rót cho nàng một chén Long Tỉnh thượng hạng.
Sau đó, thản nhiên với nàng :
“Thật , Sở Thanh Đại.
Người thật sự tên Sở Thanh Đại c/h/ế/t , là Sở Bán Hạ, song sinh của Sở Thanh Đại.
ngươi sự thật thì ?
Giờ đây, A Từ còn tin ngươi nữa.”
Sắc mặt Giang Uyển Uyển trắng bệch vì tức giận, nàng bật dậy, định lao về phía thư phòng:
“Đồ lừa đảo! Hóa ngươi mới là kẻ dối trá lớn nhất.
Ta đến mặt A Từ, vạch trần ngươi ngay lập tức!”
Ta chắn cửa viện, nàng liền thô bạo đẩy ngã xuống đất.
Ngay khoảnh khắc , lão Hầu gia và Tạ Vân Từ cùng xuất hiện ngoài sân, tận mắt thấy m.á.u đỏ tươi rỉ từ hạ , còn Giang Uyển Uyển thì vẫn giữ c.h.ặ.t t.a.y , miệng quát:
“Đừng giả vờ nữa!”
Đứa trẻ trong bụng còn.
Lão Hầu gia giận dữ tột độ, đích lệnh trói Giang Uyển Uyển , giam địa lao, còn sai đánh gãy tay chân nàng.
Tạ Vân Từ ôm lấy thể đầy m.á.u của , hoảng loạn tột cùng, ngơ tiếng cầu cứu của Giang Uyển Uyển.
Không ai tin những lời nàng là thật.
Nửa tháng , xuống địa lao gặp Giang Uyển Uyển.
Ta với nàng , thật khi mời nàng tiểu viện, sớm uống thuốc phá thai.
Mục đích duy nhất của , chính là đưa nàng địa lao , để nàng sống bằng c/h/ế/t.
Giờ đây, nàng tàn phế, Tạ Vân Từ sẽ còn yêu nàng nữa, Hầu phủ cũng chứa chấp nàng .
Tương lai, e rằng chỉ còn nơi ngục tối ẩm thấp mới hợp với nàng .
Giang Uyển Uyển điên cuồng chửi là kẻ điên loạn, biến thái:
“Vì báo thù mà ngay cả con ruột cũng đem tính toán, ngươi đúng là đồ điên!”
mỉm :
“Đứa trẻ sinh vốn định sẵn sẽ tình thương của mẫu , sinh gì?
Ngươi hại c/h/ế/t tỷ tỷ của , cho dù lột da, cũng kéo ngươi cùng xuống địa ngục.
Lúc ngươi đà lấn tới, tự hỏi xem loại dễ trêu chọc ?”
Tóc tai nàng rũ rượi, bộ dạng chật vật thê thảm, tay chân gãy nát chỉ thể lê lết nền đất ẩm mốc của địa lao, như một con trùng nhầy nhụa gớm ghiếc.
“Ngươi nhốt ở đây thì ?
Trong bụng đang mang cốt nhục của Tạ gia.
Lão Hầu gia cuối cùng cũng mềm lòng, tha cho một mạng.
Chỉ cần sinh huyết mạch của Tạ gia, sẽ thoát khỏi chốn quỷ .
Sở Bán Hạ, ngươi tính toán đủ đường, nhưng cuối cùng vẫn thua .”
Ta bụng nàng nhô lên, bỗng nhiên bật :
“Ồ, thế ? Vậy cứ chờ xem…”
13.
Sau khi mất đứa trẻ, Tạ Vân Từ đối với càng săn sóc, dường như bù đắp tất cả những gì từng thiếu nợ .
chọn rời đúng lúc say đắm tỷ tỷ nhất.
Hạt Dẻ Rang Đường
Sau khi biến mất, Tạ Vân Từ như hóa điên.
Nghe ngày nào cũng tới căn viện của tỷ tỷ, yên cả nửa ngày liền, chỉ để tưởng nhớ.
Hắn tiêu tốn vô bạc, chỉ mong tìm tung tích của tỷ tỷ.
Tình yêu của đối với tỷ tỷ, rốt cuộc đến tháng thứ ba khi tỷ tỷ c/h/ế/t, mới đạt đến cực điểm.
vượt núi băng rừng, lục tung khắp Đại Thịnh, cuối cùng chỉ tìm thấy t.h.i t.h.ể của tỷ tỷ.
Ta dùng băng quan và bất tử cổ để giữ t.h.i t.h.ể của tỷ tỷ, ba tháng hề thối rữa, dung nhan vẫn như cũ.
Tạ Vân Từ ôm xác tỷ tỷ mà đến xé ruột gan, từng ngụm m.á.u lớn phun khỏi miệng.
Hắn ôm ngực, gương mặt trắng bệch vì đau đớn.
Ta hỏi :
“Tạ Vân Từ, đau lắm ?”
Mắt đỏ hoe, khẽ gật đầu.
Ta bật :
“ thế, đau mới đúng. Ngươi phụ bạc tỷ tỷ của , đó là quả báo ngươi đáng nhận.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thanh-dai-ban-ha/8-het.html.]
Tạ Vân Từ trúng tình cổ mà đặt trong viện của tỷ tỷ.
Ngày ngày , nhung nhớ tỷ tỷ, cổ trùng len lén bò cơ thể, cư trú ngay cạnh tim .
Hắn yêu tỷ tỷ càng sâu, thì đau đớn xé tim càng dữ dội.
Nay khi tỷ tỷ c/h/ế/t, tình yêu trong lòng dâng tới cực hạn, vì độc cổ bùng phát.
Dù đau đớn như khoan tim, vẫn chịu rời , mà ở bên xác tỷ tỷ, ngày ngày sám hối.
So với , còn giống kẻ điên hơn.
Về , quản gia Hầu phủ tìm đến, với rằng Giang Uyển Uyển sinh.
nàng sinh đứa trẻ, mà sinh một bầy trùng ghê tởm.
Lũ trùng cắn rách lục phủ ngũ tạng của nàng , ngay trong ngày sinh, ăn sống chính chủ nhân.
Cảnh tượng m.á.u me, ghê rợn, khó quên.
Nghe đến đó, nhịn bèn b.ắ.n pháo hoa lên trời:
“Tỷ tỷ, tỷ xem, kẻ hại tỷ chịu báo ứng , tỷ vui ?
Giang Uyển Uyển hại c/h/ế/t tỷ, hại c/h/ế/t cả cháu .
Ta bỏ cổ trùng thang cầu tử dược của nàng .”
Ta khẽ vuốt gương mặt lạnh lẽo của tỷ tỷ, ngạo nghễ:
“Nàng nghĩ mang thai thật ? Hoàn .
Tỷ tỷ, thuật cổ của nay thành thục, đến cả đại phu cũng lừa.”
Quản gia , trong mắt là kinh hoàng, đảo mắt quanh băng sàng, nơi vô tiểu cổ trùng đen sì chậm rãi ngọ nguậy, run rẩy khuyên Tạ Vân Từ:
“Thiếu gia… chúng mau rời khỏi nơi thôi. Nữ nhân … chúng chọc nổi…”
Tạ Vân Từ lắc đầu:
“Không… ở đây cùng Thanh Đại. Nếu ở cạnh, nàng sẽ cô đơn.”
Ta liền tung chân, đá ngã khỏi băng sàng:
“Không, tỷ tỷ của sẽ cô đơn.
Tỷ căn bản gặp ngươi.
Tỷ đến c/h/ế/t cũng chỉ cùng ngươi hòa ly!”
Từ trong ngực, rút một chiếc khăn tay, chính là thứ tìm thấy tỷ tỷ.
Trên đó vẫn còn hàng chữ bằng m.á.u lúc lâm chung: thư hòa ly.
Tỷ tỷ bao giờ thiếu phu nhân Hầu phủ.
Tạ Vân Từ ôm chặt chiếc khăn, đến thê lương, phun từng ngụm m.á.u đen.
Hắn ôm ngực, đau đớn tới mức nên lời.
Ta cầm d.a.o nhỏ, lướt nhẹ gương mặt :
“Ngươi càng đau, càng chứng minh ngươi càng yêu tỷ tỷ của .
Tạ Vân Từ, ngươi vì một kẻ lừa đảo mà hại c/h/ế/t yêu thương nhất, còn hại c/h/ế/t cả đứa con của .
Ngươi hối hận ?”
14.
Rốt cuộc, Tạ Vân Từ cũng chịu nổi nỗi đau xé tim do tình cổ mang đến, liền rút d.a.o tự vẫn.
Ta thấy dơ bẩn, bèn vứt xác xuống Cốc Trùng, để nuôi dưỡng hàng vạn con trùng nhỏ trong đó.
Ta đám tiểu trùng từ mắt, mũi, tai chui , từ thịt da thò đầu , kéo theo từng mảng m.á.u thịt đỏ hồng, trong lòng thấy khoái trá vô cùng.
Tỷ tỷ vốn thiếu phu nhân Hầu phủ, thì sẽ để tỷ tỷ mãi mãi chỉ là tỷ tỷ của riêng .
Ta luyện tỷ tỷ thành nhân nhộng, dùng cổ trùng giữ cho t.h.i t.h.ể tỷ vĩnh viễn thối rữa, để tỷ tỷ thể đời đời kiếp kiếp ở bên .
Trong lúc luyện nhộng, phát hiện trong lòng bàn tay tỷ còn nắm chặt một hạt giống.
Ta gieo trồng hạt giống , cuối cùng nảy nở thành một đóa Thạch Linh Hoa.
Ngay cả khi hấp hối, tỷ tỷ cũng quên vì mà lưu thuốc dẫn để giải độc.
Có Thạch Linh Hoa, phối cùng phương thuốc mà tỷ tỷ từng nghiên cứu, rốt cuộc giải chất độc trong , còn chịu đựng những cơn phát độc đau đớn nữa.
Ta cho tỷ một chiếc kiệu nhỏ, mang theo tỷ tỷ khắp núi sông, ngắm cảnh nhân gian.
Về , khi già , bước chân còn vững vàng, đưa tỷ tỷ trở về Núi Ngô Đồng.
Trong núi, dựng một căn nhà nhỏ, cùng tỷ tỷ an hưởng tuổi già nơi đó.
Người trong núi ai cũng xa lánh, kính sợ, gọi là kẻ điên thể ngủ cùng xác c/h/ế/t.
chẳng bận tâm.
Ta , bất kể trong mắt đời là kẻ điên quái vật, thì trong lòng tỷ tỷ, mãi mãi là tiểu công chúa của tỷ tỷ.
___Hết___