Thanh Hoa Trong Tầm Tay - 01.
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:39:57
Mười năm, dốc lòng vun vén cho Chu Tư Năm, đưa từ một trai tỉnh lẻ lên đến vị trí tiến sĩ.
Vậy mà khi trở thành một nhân vật nổi tiếng trong giới công nghệ, nhờ những bài nghiên cứu tầm cỡ, thì ly hôn với .
Một tai nạn xe cộ kinh hoàng xảy đến, lơ lửng giữa trung suốt nửa năm, chứng kiến bao điều xa của thế gian.
Người bà ép bỏ học, giờ đây nhận khoản tiền bảo hiểm năm mươi vạn.
Chu Tư Năm, mà chẳng còn điểm chung, chỉ trong vòng một tháng kết hôn với một nữ sinh viên đang mang thai.
Rồi một sớm tỉnh giấc, trở về năm lớp mười một, cái ngày mà quyết định bỏ học.
Chu Tư Năm đợi bên ngoài văn phòng, an ủi : “Vương Á Nam, sẽ giúp em Đại học Nam Kinh!”
“Cút! Ông đây tự Thanh Hoa!”
01.
trừng mắt đẩy mạnh cửa văn phòng bước .
“Thưa thầy, em bỏ học!”
Chủ nhiệm lớp, thầy Trương đẩy gọng kính: “Vương Á Nam, thì bảo nhà em nhanh chóng nộp khoản học phí còn thiếu là 8904 tệ 9 hào .”
“ đây, đây!”
Bà xách theo một chiếc túi da rắn bước : “Thưa thầy, thầy đừng con bé bậy bạ, chúng ngay đây…”
Vừa , bà nhét sách vở của túi.
Miệng còn lẩm bẩm bán đồng nát bao nhiêu tiền.
“Bà ơi, buông sách của cháu ! Cháu bỏ học!”
“Mày về nhà thì tao lấy tiền, nếu bọn họ bảo miễn học phí cho mày thì tao chẳng cho mày học cái trường cấp ba vớ vẩn !”
Thầy Trương thì vui: “Phụ của Vương Á Nam, năm đó thi cấp ba, trường chúng nhận em , miễn học phí là điều kiện, lúc đầu là xem em thể trường trọng điểm, bây giờ từ hạng nhất rớt xuống hạng năm trăm, trường thể hỗ trợ một học sinh vô dụng!”
“Vô dụng thì vô dụng, chúng đây! Về nhà còn việc.”
Việc bà chính là bắt sáng đưa sữa bò, ban ngày việc nhà, buổi tối cửa hàng tiện lợi.
Để kiếm tiền cho đứa em trai hờ của nạp game.
“Cháu ! Thưa thầy Trương, em sẽ học hành chăm chỉ, thầy cho em thêm một cơ hội ạ!” hất tay bà .
Trở cuộc đời , tuyệt đối sẽ từ bỏ cơ hội học hành nữa!
Bà véo tai : “Con nhỏ c.h.ế.t tiệt , học hành cái gì mà học! Bố mày mới chết, trong nhà một chút thu nhập cũng ! Em mày học dựa cái gì? Giống như mày c.h.ế.t sớm , thật xui xẻo!”
“Vương Liệt Kiệt thậm chí còn con của ba cháu! Là do bà nhận về, vì một thứ hương khói hư vô mà bà màng đến việc cháu gái ruột của học!” Nhắc đến em trai, khỏi tức giận, hét lớn.
Thấy luôn ngoan ngoãn đột nhiên bùng nổ, bà đầu tiên là ngẩn , đó run rẩy môi, ôm n.g.ự.c giả vờ ngã xuống đất.
“Con nhỏ c.h.ế.t tiệt , mày đây là tao tức c.h.ế.t ! Tao sống nữa…”
Các thầy cô tiếng lóc của bà thu hút đến.
Ngoài cửa, bóng dáng Chu Tư Năm sớm biến mất.
chiêu nào thì đối phó chiêu đó, trực tiếp quỳ xuống mặt bà , còn xắn tay áo đồng phục lên, để lộ những vết đỏ bầm cánh tay.
“Bà ơi, cháu là cháu gái ruột của bà mà, cháu còn thành niên, bà ép cháu bỏ học, gả cho lấy tiền sính lễ, cái gã Chu Đại Minh bốn mươi tuổi, ăn cơm còn đút. Cháu , bà liền đánh cháu, bà nhẫn tâm …”
Các thầy cô và bạn học vây xem thì xôn xao bàn tán.
Thấy hiệu quả, thậm chí quỳ thêm vài bước, đến khàn cả giọng: “Bà ơi cháu xin bà, cháu sẽ thi đậu đại học , sẽ kiếm tiền cho gia đình…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thanh-hoa-trong-tam-tay/01.html.]
Nói đến những chiêu trò , vẫn là học từ bà .
Đời , khi bỏ học, bà cũng dùng cách ép gả chồng.
đánh Chu Đại Minh thương, trộm chứng minh thư bỏ trốn ngay trong đêm.
lên thành phố ngủ ngoài đường, nhặt rác rưởi, ăn bánh bao mốc meo, chỉ Chu Tư Năm quan tâm đến .
Vài lời an ủi của là niềm an ủi lớn nhất của lúc bấy giờ.
02.
Anh gửi đồ ăn vặt cho , thứ trả chính là khoản tiền học phí khổng lồ.
cuối cùng thì ?
Anh chê nghiệp cấp ba, xứng với , một vị giáo sư.
Cho dù nỗ lực tự học, đến trường giảng, những chương trình học của nghiên cứu sinh, đều nắm vững.
Anh vẫn chúng tiếng chung.
Một tờ bằng cấp, thật sự quan trọng đến ?
Quan trọng!
Đời , tuyệt đối từ bỏ!
Người tụ tập càng lúc càng đông, thầy Trương cũng sợ ảnh hưởng .
Thầy vội vàng đỡ hai bà cháu dậy.
“Bà của Vương Á Nam, con bé mới mười sáu tuổi, bà thể ép nó gả chồng, đó là phạm pháp.”
Bà ngờ những điều , nhưng cũng hề hoảng hốt, chỉ đơn giản là ngoan cố chịu dậy: “Không gả chồng thì chẳng lẽ trường học các chịu trách nhiệm ? Không bỏ học thì học phí cũng mặc kệ!”
“Việc đó lo!” Từ ngoài cửa, cô Hồ, giáo viên dạy văn của , thể nhịn nữa.
Cô đẩy cửa bước : “Thầy Trương, Vương Á Nam tố chất , thành tích học tập ở cấp hai cũng , nhưng con bé quá vất vả, vốn dĩ thời gian dành cho việc học. Trước đây , hóa cảnh gia đình của em như .”
“Hi vọng trường thể xem xét miễn giảm một phần học phí, phần còn sẽ lo!”
“Chuyện tiền lệ!” Thầy Trương cau mày.
Cô Hồ liếc bà một cái: “ định xin cho em ở nội trú, chỉ cần về nhà, chắc chắn em sẽ trường trọng điểm.”
Đời , lúc bỏ học, cô Hồ nhiều giữ , cô các thầy cô cấp hai nhắc đến , là một đứa trẻ chỉ thông minh hiếm thấy, học thật sự đáng tiếc.
lúc đó quá ngu ngốc, tin lời của Chu Tư Năm, con gái chỉ thể dẫn đầu ở cấp hai, lên cấp ba dù cố gắng bao nhiêu cũng theo kịp con trai.
Hơn nữa, yêu sớm khiến tâm trí học hành, thành tích tuột dốc, càng học càng , tạo thành một vòng luẩn quẩn.
“Cô Hồ, em thể để cô gánh vác những chuyện em.” Tuy cảm kích cô Hồ, nhưng đây là cuộc đời của chính , tự chịu trách nhiệm.
“Thầy Trương, em cầu xin trường tiếp tục giúp đỡ em, nếu em thi đậu Thanh Hoa, tất cả chi phí sẽ xóa bỏ, em còn thể tuyên truyền tuyển sinh cho trường, ạ?”
Thầy Trương đang uống nước thì phun cả : “Thanh Hoa? Em cũng dám ! Trường Nhị Trung chúng , mỗi năm thi vài đó thắp hương bái Phật !”
“Trước đây em thời gian học tập.” chột giải thích.
Thật , cũng cảm thấy đang chuyện viển vông, dù thì năm lớp mười gần như học hành gì, kiến thức hổng quá nhiều là điều hiển nhiên, thầy Trương cũng tin.
“Không những chuyện khác, tuần là thi cuối kỳ , em xem điểm của thế nào hãy mạnh miệng.”
Cô Hồ cũng cảm thấy lời đáng tin: “Vương Á Nam, em cần lo lắng về học phí, nếu em thấy áy náy thì đợi trả cho cô cũng .”
im lặng một lúc, một việc chỉ thể dùng sự thật để chứng minh.