Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Thanh Hoa Trong Tầm Tay - 08.

Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:40:07

Mỗi ngày chỉ ngủ ba, bốn tiếng đồng hồ, học đến quên ăn quên ngủ.

 

Rất nhanh kỳ nghỉ hè kết thúc, đến ngày khai giảng.

 

chuẩn một món quà chia tay cho Bạch Làm: “Hết học kỳ chúng còn cùng bàn nữa, tặng chút quà.”

 

Bạch Làm ngẩng đầu, gõ gõ bài kiểm tra: “ chuẩn quà chia tay.”

 

“Cậu thi đậu một trường , đó chính là món quà lớn nhất cho !” mỉm như một bà hiền.

 

“Ông cụ non!” Bạch Làm xoa đầu .

 

Ngày hôm , gặp Bạch Làm ở lớp của cô Hồ.

 

13.

 

“Ba tớ còn quyên góp một tòa nhà, đặc quyền dùng thì phí.”

 

Cậu trải bài kiểm tra toán , dùng bài tập lấp kín miệng .

 

“Hai bài khó thật! Lại là bài kiểm tra tốn tiền mua ?”

 

lập tức cuốn hút: “Để thử xem trình độ của .”

 

Toán học là môn học coi trọng thời gian, bạn bỏ bao nhiêu, sẽ nhận bấy nhiêu.

 

Thoát khỏi lớp của thầy Cao, và Bạch Làm bắt đầu học tập sự hướng dẫn của cô Hồ.

 

Tuy đây là một lớp bình thường, đề bài độ khó , nhưng cô Hồ yêu cầu chúng giảng, mà giao nội dung để chúng tự học, buổi tối tự học mở lớp riêng.

 

Hình thức như phù hợp với .

 

tận mắt thấy thành tích của từng bước tăng lên, cách với thứ hạng của Chu Tư Năm cũng ngày càng gần.

 

Đương nhiên, Bạch Làm cũng đang vững bước tiến lên.

 

“310… 155… 33…” Trước kỳ thi cuối học kì một lớp 12, Thi Liên Liên niệm thứ hạng của trong ba kiểm tra gần đây!

 

“Ngồi tên lửa cũng nhanh như !” Thi Liên Liên vẻ mặt ngưỡng mộ: “ đức hạnh gì mà một học bá chứ!”

 

“Xí! Chẳng qua là hạng 33 thôi mà, còn kém xa Lâm Lâm đấy!”

 

Đáng tiếc là ở cũng thể thiếu những kẻ thích móc.

 

“Bọn tớ chuyện trong lớp, đến lượt xen ? Chỉ là hạng 33 thôi á, bạn học hạng mấy?” Thi Liên Liên phản bác một tràng, hổ là chú luật sư.

 

“Cậu! Thì chứ, cũng hơn mấy huênh hoang, Thanh Hoa!” Đám bạn của Trần Lâm Lâm, Chu Nhuỵ tóc ngắn .

 

“Cho dù Thanh Hoa, cũng hơn !” quen vẻ kiêu ngạo của Chu Nhuỵ, trực tiếp hỏi Trần Lâm Lâm: “Có cá cược , kiểm tra tới, ai , thì cổng trường hô to ba câu, ‘ là kẻ bại trận!’”

 

Thành tích học kỳ của Trần Lâm Lâm cũng tệ, nhưng cũng tốc độ tiến bộ của nhanh như thế nào.

 

“Chẳng lẽ dám?” dùng phép khích tướng thuần thục.

 

Quả nhiên Trần Lâm Lâm kích động: “Ai sợ ! Cá thì cá!”

 

kéo Thi Liên Liên lớp.

 

Bạch Làm vẫn đang ngủ bù, so với năm lớp 10, 11 thì hơn nhiều, ít nhất đến lớp cũng tỉnh táo.

 

Thi Liên Liên Chu Nhuỵ kích động, cũng còn tâm trạng buôn chuyện, về chỗ liền bắt đầu bài tập.

 

“Lần , nhất định sẽ vượt qua Chu Tư Năm!” Không từ lúc nào, Bạch Làm tỉnh, học tập vất vả như thế nào.

 

Để học xong chương trình hai năm lớp 10, 11 trong một học kỳ, ép đến mức ngay cả uống nước cũng tính toán thời gian.

 

Nếu như kỳ thi tuyển sinh cấp 3 còn chút lơ là, thì kỳ thi đại học, tuyệt đối cho phép thất bại.

 

“Bài kiểm tra thử sẽ khó, đánh bại Chu Tư Năm một !”

 

Trần Lâm Lâm chỉ là tiện tay giải quyết.

 

vung nắm tay, Bạch Làm nắm lấy.

 

“Có thể học tập vì báo thù, nhưng đừng quên, còn học tập vì chính ! Vào trường đại học , thể cho nhiều lựa chọn hơn, cũng thể giúp tránh xa những khiến đau khổ!”

 

Giọng Bạch Làm hiếm khi dịu dàng: “Coi như tặng danh ngôn miễn phí, cố gắng lên, thiếu nữ!”

 

Kết quả cuối kỳ nhanh, nhất khối, còn bỏ xa thứ hai - Chu Tư Năm.

 

“Nhất?” Thầy Cao dám tin: “Nhất khối thể ở lớp thường?”

 

Nhìn kỹ tên, Vương Á Nam.

 

Các thầy cô quen với tốc độ thăng hạng nhanh như tên lửa của , nên cũng cảm thấy quá ngạc nhiên.

 

“Còn một học kỳ nữa, còn 130 ngày, cô Hồ khéo đào tạo một Thanh Hoa thật đấy!” Có thầy nhịn trêu chọc.

 

“Dù cũng là do tuyển thẳng cấp 3, các thầy xem thành tích .”

 

“Từ khi Vương Á Nam đến, thái độ học tập của lớp cô Hồ đều tích cực lên! Chúc mừng cô!”

 

Nghe những lời chúc mừng vốn nên thuộc về , mặt thầy Cao méo mó.

 

Thầy Cao vẫn tin, ngoài tìm Chu Tư Năm: “Chu Tư Năm, còn kém em nhiều như , em cũng là tuyển thẳng, lý do gì thể thi hạng cao mà em thể?”

 

Nhìn vẻ mặt mong chờ của thầy Cao, Chu Tư Năm chỉ cảm thấy cả như sắp suy sụp.

 

ngang qua, mắt thẳng phía .

 

Thực khi Bạch Làm , định từ bỏ báo thù.

 

Khó khăn lắm mới sống một đời, để thù hận che mờ mắt, ô uế tâm hồn , chỉ rời xa tất cả những điều , dốc lực thi đại học.

 

đương nhiên Thanh Hoa là một mục tiêu xa vời, nhưng đặt mục tiêu càng cao, càng thể kích phát ý chí chiến đấu của , để hối tiếc.

 

Chỉ là bạn cùng bàn mới Thi Liên Liên vẫn kéo đến ban 1: “Trần Lâm Lâm, sẽ quên những gì chứ?”

 

Mặt Trần Lâm Lâm đỏ bừng: “…”

 

ngay là thi cử gì, nhân phẩm cũng chẳng , đúng là kẻ bại trận.”

 

nhắc những lời mà thầy Cao với lúc , nguyên văn trả cho Trần Lâm Lâm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thanh-hoa-trong-tam-tay/08.html.]

 

Bạch Làm sai, đôi khi buông vài lời tàn nhẫn, càng ích cho cả thể xác lẫn tinh thần.

 

Làm nữa là để rời xa vũng lầy.

 

Học kỳ cuối năm lớp 12.

 

Mang đến cho hai sự kiện vô cùng trái ngược:

 

“Á Nam, chúc mừng , thi thử , còn cao hơn cả đầu của trường Nhất Trung ba điểm!” Thi Liên Liên vẫn luôn nhiều chuyện như , tin tức lúc nào cũng nhanh nhạy.

 

“Còn Chu Tư Năm đó, các ? Học đến mức tiều tụy, mà càng thi càng kém! Nghe sắp rớt khỏi top 100 !”

 

Năng lực chịu áp lực của Chu Tư Năm quả thật , nhưng vẫn tàn nhẫn như .

 

Lần thể tàn nhẫn với khác, chỉ thể tự tổn thương gấp bội.

 

“Được , còn hai mươi ngày nữa là thi đại học!” ngăn Thi Liên Liên buôn chuyện, để ý đến Chu Tư Năm nữa.

 

“Bạch Làm, Thi Liên Liên, bài kiểm tra của các ? Mau đưa tớ giúp các chữa nào!”

 

Thi Liên Liên kêu oai oái phản đối , Bạch Làm thì vẫn bình tĩnh như thường.

 

Ngày thi đại học.

 

Khi đặt bút nét cuối cùng của môn Sinh, đầu tiên hiểu ý nghĩa của hai chữ viên mãn.

 

Dựa khác là điều đáng tin cậy.

 

Chỉ chính , mới thể nắm giữ vận mệnh.

 

Thi xong, mời Bạch Làm ăn một bữa cơm: “Lần thật sự là chia tay , áy náy quá, chuẩn một món quà cho !”

 

Sau đó cẩn thận đưa chiếc máy chơi game Switch mà tốn nhiều tiền mua cho Bạch Làm.

 

Số tiền chiếm gần một nửa tiền dạy kèm cho đấy!

 

Bạch Làm nhận quà: “Bây giờ thể giải thích cái ‘hiểu lầm’ ?”

 

A? Cậu mà vẫn còn nhớ!

 

“Sau khi ba ly hôn, trở thành đứa trẻ nhà, dù sống với ai, dù chuyện gì xảy , chỉ trích luôn là , ai tin cả, đầu tiên tin đấy.”

 

14.

 

thích , bạn gái nhé!” Làn da Bạch Làm trắng, ửng lên chút hồng, khiến càng thêm trai.

 

Chỉ là kiếp tổn thương quá sâu, sợ…

 

bỏ chạy: “ thích yêu xa, xin !”

 

Mệt mỏi quá độ!

 

Sớm thì tặng quả bóng rổ cho xong.

 

nghèo rớt mồng tơi lòng rơi lệ, ăn xong bữa cơm thì quyết định lao cuộc sống thuê.

 

“Được mùa! Được mùa! Vườn trái cây của trường mùa, thu hoạch quả xoài siêu to, nặng 697 gram, nhất tỉnh!”

 

Trang chính thức của trường đăng tin vui rầm rộ.

 

Đây là để đối phó với quy định từ cấp , tuyên truyền chính sách về thủ khoa.

 

trường Nhị Trung vẫn vui mừng điên cuồng, còn đốt pháo hoa ba ngày, hận thể tặng xoài cho tất cả .

 

tạo quả xoài to nhất, nhận sự tiếp đãi nhất.

 

“Bạch Làm ?”

 

Khó khăn lắm mới ứng phó xong những khác, thành tích của Thi Liên Liên, vội vàng hỏi.

 

Người lớn , khi từ chối thì bạn bè cũng .

 

“Đi du học !” Thi Liên Liên thi cũng tệ, khả năng buôn chuyện càng cao: “Chu Tư Năm chỉ thi đậu một trường tầm trung, còn học nữa!”

 

hỏi về Chu Tư Năm, chỉ lo lắng cho thành tích của Bạch Làm.

 

cô Hồ giữ bí mật, xem Bạch Làm thi cũng .

 

đau lòng cho Bạch Làm, suy nghĩ lâu, gửi cho một tin nhắn dài WeChat động viên.

 

Kết quả, chỉ nhận ba chữ: Cảm ơn .

 

Quá đáng!

 

Có thời gian đó, thà thêm còn hơn!

 

Sau đó, Bạch Làm đang du lịch, mỗi khi đến một nơi, đều đăng lên vòng bạn bè, gửi một tấm bưu cho .

 

“Băng đảo ngày mưa…”

 

“Argentina nắng chói chang…”

 

“Về sớm , sắp khai giảng , dẫn mở mang tầm mắt, xem lễ khai giảng của Thanh Hoa!” nhắn tin cho Bạch Làm.

 

Bên Bạch Làm trả lời: “Gặp trực tiếp ở hội trường.”

 

“Không , tìm hội trường chắc?” khỏi chút kỳ lạ.

 

Cho đến ngày hôm đó.

 

“Cậu bằng cách nào?” thấy thẻ sinh viên của Bạch Làm.

 

“Chắc là ba quyên một tòa nhà !” đang đùa.

 

điều tiếp theo còn là đùa nữa…

 

Cậu nhẹ nhàng ôm chặt : “Tặng quà gặp !”

 

“Á Nam, chúng ở cùng một khuôn viên trường, tính là yêu xa nhỉ?”

 

-Hoàn văn-

 

 

Loading...