Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com

Thanh Mai Không Nhớ, Trúc Mã Không Quên - Chương 7 (Hoàn Thành)

Cập nhật lúc: 2025-07-09 04:34:19

13.

 

Tạ Trạm tin tưởng nhiều hơn một chút.

cũng nên bắt đầu từ .

 

Anh gợi ý, bảo kể hôm nay , gặp ai .

Ban đầu định bịa một câu chuyện tào lao cho xong. mắt , nổi.

 

do dự một chút :

“Em bệnh viện, gặp… thanh mai trúc mã của .”

 

Giọng Tạ Trạm cao lên:

“Hửm?”

 

chợt nhận lỡ lời:

“Không , thanh mai của , là Lâm Tuyết! Là cô thế, em chỉ lặp thôi, chứ em tin .”

 

Thực là tin .

chợt nhớ Tạ Trạm từng với — cô chỉ là bạn học cấp hai, đến tên còn nhớ.

 

Anh bảo hãy tin nhiều hơn.

 

ngẩng đầu:

“Anh em tin , thì cũng sẽ tin lời em đúng ?”

 

Tạ Trạm bóp nhẹ má , trong mắt đầy ý :

“Ừ, tin em.”

 

lẩm bẩm kể với :

“Lâm Tuyết đưa em năm triệu để rời xa đấy.”

 

“Thế em đồng ý ?”

“Đương nhiên là !”

 

Anh xoa đầu :

“Cuối cùng cũng một việc đúng, thưởng cho bé con mới .”

 

chần chừ:

“Có thể… đừng thưởng ?”

 

Tạ Trạm đây cũng “thưởng” lắm. cái “thưởng” của … ai mà là đang thưởng cho ai…

 

Mặt từ từ đỏ lên:

“Ít nhất… cũng đợi ba tháng hẵng thưởng ?”

 

đang đầu thai kỳ, vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.

 

Anh khẽ :

“Trong đầu em là ý nghĩ thuần khiết.”

 

Anh cầm điện thoại lên, giơ cho xem.

rõ – là một tin nhắn từ ngân hàng.

 

Tài khoản nhận: +5,000,000.00 RMB

: !!??

 

“Muốn ? Nếu thì đưa .”

 

lập tức bật dậy, lao hôn liên tục:

“Muốn! Tạ Trạm, đúng là !”

 

Anh đỡ để ngã:

“Bé con, em câu khác hơn.”

 

Anh chằm chằm, từ từ lùi .

:

 

“Em cũng yêu .”

 

14.

 

Quả cam đầu tiên – là yêu cầu đầu tiên của :

“Hãy tin tưởng nhiều hơn.”

 

Đôi khi để ý, đến khi ai đó nhắc đến mới chợt nhận — Tạ Trạm gì cũng sẽ báo với .

Anh giấu điều gì cả.

Chỉ cần hỏi, sẽ .

 

Một buổi trưa chủ nhật, bữa ăn, chúng ở trong thư phòng.

Tạ Trạm đang sách.

 

Lúc sách đeo kính gọng vàng, dây kính thả xuống nhẹ nhàng, trông đúng kiểu thư sinh nho nhã bên ngoài, ngụy trang sói dữ bên trong — đặc biệt là bây giờ.

 

Sách của Tạ Trạm lâu lật trang.

Yết hầu trượt lên trượt xuống, hỏi :

“Bé con, vui ?”

 

tít mắt:

“Anh cứ tiếp tục mà~”

 

Anh nới lỏng cà vạt, lật thêm một trang sách.

Rõ ràng khóe mắt đỏ, trán nổi gân xanh — nhưng vẫn lời ghê.

 

Khi chơi đủ, rúc lòng , quyển sách của Tạ Trạm mới chỉ lật thêm đúng hai trang.

 

trách :

“Đọc sách chẳng nghiêm túc gì cả, như nữa nha~”

 

Anh đan tay tay :

“Bé con, đợi con chúng đời …”

 

“Đợi con sinh ”, “Đợi ” — mấy câu đó đến phát mệt .

Nợ nhiều sợ gánh thêm, chẳng thèm lo tương lai nữa!

 

Chuyện để Lương Trừng của  lo.

Bây giờ mặc kệ!

giờ cũng chỉ thể đè hôn một trận là cùng.

 

Thấy định “quậy” tiếp, Tạ Trạm mới lấy một quyển sổ dày.

“Được , giờ chọn phong cách trang trí lễ cưới nào. Em thích cái nào?”

 

những thiết kế rực rỡ hoa mắt chóng mặt.

Cái thích, cái cũng thích. Cái nào cũng .

 

buột miệng:

“Hay là kết hôn ly hôn, kết vài cho thử nhiều kiểu?”

 

Tạ Trạm “ghi sổ nợ” thêm một nữa.

Hu hu, em chỉ đùa thôi mà…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thanh-mai-khong-nho-truc-ma-khong-quen/chuong-7-hoan-thanh.html.]

 

Yêu cầu thứ hai của

Lấy .

 

Lễ cưới thì tổ chức, nhưng giấy đăng ký kết hôn .

 

Một ngày trời quang mây tạnh gì đặc biệt, Tạ Trạm gọi dậy:

“Bé con, dậy , dẫn em chơi.”

 

ngái ngủ, đầu còn tỉnh, bế rửa mặt đánh răng.

 

“Đi chơi ?”

“Chút nữa sẽ .”

 

Rồi dắt đến cục dân chính.

cổng hỏi:

“Nơi là chỗ để chơi á?”

 

Anh mặt đổi sắc:

.”

 

: … Trung Quốc, câu ‘ đến thì cứ thôi’ thật sự linh nghiệm.

 

Thuận tay lấy luôn sổ đỏ (giấy đăng ký kết hôn).

 

May mà hành trình sắp xếp chỉ đến cục dân chính.

Buổi chiều, chúng đến vườn cam hái cam.

 

hái đầy một rổ, lén ăn một quả.

Cam ngọt, ngon lắm.

 

Một quả ăn hết, phần còn đưa cho Tạ Trạm.

 

Anh cắn một miếng:

“Anh ăn mất bé con ~”

“Không ăn!”

“Nhất định ăn.”

“Không cho!”

 

giật quả cam trong tay , nhưng ăn một phát hết luôn.

 

nhào :

“Anh để cho em một múi nào hết á!”

 

Anh đỡ , chắc chắn:

“Hết . Bé con ăn sạch .”

 

Đáng ghét.

Anh ăn là cam. Không em!!

 

Sau một ngày chơi mệt, tựa vai ngủ .

Ánh nắng mùa thu dịu dàng.

ngủ một giấc sâu.

 

mơ thấy năm mười bảy tuổi, ôm sách ngang khuôn viên trường cấp ba.

Trên cành treo đầy cam chín.

vươn tay hái, thì ngón tay chạm một khác.

 

Trong hiện thực, “xin ”, lưng bỏ .

trong giấc mơ, ngẩng đầu lên.

 

thấy khuôn mặt quen thuộc, một phiên bản thiếu niên còn non nớt mỉm hỏi :

“Bạn học Lương Trừng, còn nhớ ?”

 

Ngoại truyện

 

Lương Trừng thật sự nhớ .

 

Tại một bữa tiệc, cô lén lút theo dõi một cặp nam nữ, cứ thế trộm họ.

Cô gái trông cũng xinh, còn … tên là Trần gì đó, trông giống cá giọt nước.

 

theo hai họ, còn thì theo cô.

Đi một đoạn, cô dừng , ánh mắt đờ đẫn.

 

theo — hai đang hôn .

 

Cô lẩm bẩm:

“Không ai cũng kiếm tiền bằng cách … Mình đúng là nổi.”

 

bắt chuyện với cô, mới — hóa cô từng suy nghĩ nghiêm túc đến chuyện ở bên “cá giọt nước” đó, vì thiếu tiền.

 

Nếu , thì tại ?

 

dụ dỗ cô:

“Muốn thử cân nhắc đến ?”

 

Cô nghĩ động lòng vì nhan sắc của cô.

.

 

Là cô quên mất .

 

Cô chắc chẳng nhớ nổi, lúc nhỏ từng sống cùng ở một thị trấn nhỏ phía nam.

Dưới khu chung cư luôn một bé ít .

Mọi đều thích , chỉ cô, mỗi thấy sẽ chào hỏi:

 

“Anh ơi, em chia cho ít kẹo nè! Hôm nay em mua cho em cả túi to luôn, ngọt lắm đó!”

 

“Anh ơi, hôm nay em bánh quy, ăn thử !”

 

“Anh ơi, đây là cam em hái ở vườn cam hôm nay đấy, ngon lắm! Em tên là Lương Trừng, cái là cam — là em đó nha!”

 

Cô quen hết đám trẻ trong khu, bất kể là quỷ, ngang qua đều cô bắt chuyện.

Ngay cả mấy con ch.ó qua cũng cô hỏi:

“Có ăn xúc xích ?”

 

cũng chỉ là một trong đó.

nhớ.

 

thì ?

 

hôn lên má cô trong cơn mơ màng:

“Bé con, gọi .”

 

Cô mơ mơ màng màng lẩm bẩm:

“Anh đừng nghịch nữa… em buồn ngủ mà…”

 

Đêm thu dịu dàng.

ngủ yên trong vòng tay .

 

(Toàn văn )

Loading...