THANH MAI TRÚC MÃ CỦA PHU QUÂN TA - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:25:51
17
Vinh Dương hồn , liếc Tống Trạch.
“Trách Tô tiểu thư mở miệng ngậm miệng đều thích kết giao với các tiểu thư khuê các, lẽ là tiểu thư khuê các nào ở kinh thành kẻ ngốc, bỏ tiền cho Tô tiểu thư.”
Vinh Dương cố ý .
“Thật kỳ lạ, tổ tiên của Tô gia đều ở kinh thành, Tô tiểu thư dùng tiền của phủ Vĩnh Nghị Hầu. Người ngoài còn tưởng Tô tiểu thư là ái của Vĩnh Nghị Hầu.”
Những tiểu thư khuê các xung quanh đều dạy dỗ cẩn thận, ai mà thủ đoạn của Tô Vân Tương.
Nghe đều che miệng khẽ.
Tam tiểu thư nhà Binh bộ Thị lang đùa.
“Quận chúa , con ngựa mà Tô tiểu thư đang cưỡi chính là Lưu Quang mà Vĩnh Nghị Hầu đặc biệt tìm kiếm. Theo thấy, nếu các binh sĩ ở biên cương đều ngựa như thì sức chiến đấu của kỵ binh triều , e rằng còn mạnh hơn nhiều .”
Tô Vân Tương hận thể trừng mắt nàng.
“Tương Tương, cưỡi ngựa ? Ở đây gì?”
Lúc Tiêu Khâm cưỡi ngựa đến.
Hắn dung mạo tuấn tú, từ nhỏ chiến trường, dáng cao thẳng khác với những công tử bột.
Nhất thời tự động mở một lối .
Tô Vân Tương liếc và Vinh Dương nở nụ thật tới, xoay lên ngựa.O mai Dao Muoi
“Khâm ca ca, chờ một chút.”
Lưu Quang phi như bay ngoài, nhanh đuổi kịp Tố Tuyết ở phía .
Hai con ngựa song song, hai lưng ngựa .
Giống như một đôi.
Vinh Dương hận đến dậm chân, ngón tay chỉ trán .
“Ngươi đó, cũng quá vô dụng! Ngươi xem đôi cẩu nam nữ , để ngươi mắt. Nếu cứ tiếp tục như , vị trí phu nhân Hầu gia của ngươi cũng nhường !”
Lời nàng còn dứt thì xa xảy biến cố.
Không vì Lưu Quang đột nhiên trở nên điên cuồng, giương vó phi như bay về phía rừng rậm hướng tây bắc.
Nơi đó trong phạm vi săn b.ắ.n của hoang gia, thường mãnh thú xuất hiện.
Tiêu Khâm bám sát phía Tô Vân Tương, gần như chút do dự mà đuổi theo.
Binh lính ở khu săn b.ắ.n vội vã tập hợp để cứu viện.
Trong lúc hỗn loạn, tháo một chiếc túi thơm ở thắt lưng ném cho Thanh Vũ.
“Mùi nồng, đau đầu, ném .”
18
Khi Tiêu Khâm và Tô Vân Tương cứu thì đều thương.
Tô Vân Tương ngã khỏi lưng ngựa, gương mặt cành cây đ.â.m .
Vết thương kéo dài từ khóe mắt đến khóe miệng.
Còn Tiêu Khâm vì cứu nàng mà cánh tay đập đán, xương cũng vỡ vụn.
Đại phu chỉ lắc đầu.
Nói rằng ngay cả khi vết thương lành , nếu xương lành thì e rằng cánh tay khó thể cầm thương.
Một chiến trường mà ngay cả bản còn bảo vệ thì khó thể đảm nhiệm chức chủ tướng.
Hắc Vũ vệ đương nhiên cũng sẽ trung thành với một kẻ vô dụng.
Tiêu Khâm mặt xám như tro tàn.
Vinh quang của Tiêu gia tốn bao nhiêu tâm cơ để bảo vệ, lẽ đến đời sẽ thật sự chấm dứt.
Liên tiếp mấy ngày, thậm chí còn dâng sớ xin thái y trong cung đến Hầu phủ xem bệnh.
Tất cả các đại phu đều bó tay.
Còn mặt của Tô Vân Tương thì hỏng .
Sẽ một công tử thế gia nào cưới một nữ tử vốn mang tiếng còn hỏng mặt thê tử.
Hơn nửa tháng , thư của Tô tướng quân từ biên ải truyền về.
Tô Vân Tương khiêng một chiếc kiệu nhỏ tiến phủ Vĩnh Nghị Hầu.
Trong thư rằng, nếu thế tử Tiêu Khâm nể tình xưa chê thì hãy cho nàng một vị trí quý .
Tiêu Khâm đương nhiên vui mừng.
Hơn nữa, chuyện xảy ở khu săn b.ắ.n hôm đó, tra tra cũng vì Lưu Quang đột nhiên phát điên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thanh-mai-truc-ma-cua-phu-quan-ta/chuong-6.html.]
Trong lòng Tiêu Khâm vẫn còn một chút áy náy với Tô Vân Tương.
Cho rằng dạy dỗ , càng thương xót Tô Vân Tương.
Không ai ngờ rằng từ lâu đó, thêm “Trọc Kê tán” cỏ cho ngựa ăn.
Bài thuốc vốn xuất phát từ bí thuật phòng the, tác dụng trợ hứng.
Giảm liều lượng cho động vật ăn thì thể tăng cường cảm giác thèm ăn, khiến chúng tràn đầy sức sống.O Mai Dao Muoi
Lưu Quang ăn “Trọc Kê tán” hơn một tháng, thuốc tích tụ.
Hôm đó, chỉ cần cho một ít hương liệu kích tình túi thơm của , nó liền trở nên nóng nảy khó nhịn.
Ngựa của Tiêu Khâm vốn là một đôi với Lưu Quang, càng khiến nó thể kiềm chế, phát điên chạy loạn.
Ta trong gương đồng.
Những điều chỉ mới là bắt đầu.
Những mưu tính khổ tâm bấy lâu, từ từ sẽ đến.
Ta sẽ đòi tất cả.
19
Tô Vân Tương tuy cam lòng , nhưng cũng còn con đường nào khác.
May mà Tiêu Khâm vẫn si tình với nàng , cũng chê vết thương mặt nàng .
Ngày ngày ân ái mặn nồng.
Hôm đó, Thanh Vĩ đến báo, Tô Vân Tương và Y Nguyệt cãi .
Nguyên nhân là hai gặp trong vườn hoa, Tô Vân Tương vốn thích Y Nguyệt, dựa phận quý của cao hơn Y Nguyệt, liền tìm cớ bắt nàng phạt quỳ.
Miệng lưỡi Y Nguyệt cũng tha , bóng gió châm chọc Tô Vân Tương là đồ xí.
Tô Vân Tương vô cùng tức giận, lập tức đánh với Y Nguyệt.
Y Nguyệt trở về liền kêu đau bụng, gọi đại phu đến xem.
Có thai .
Thiếp thất con chính thất, vốn chuyện vẻ vang gì trong những gia đình quyền quý.
Tiêu Khâm vui mừng, đây là đứa con đầu lòng của .
Tuy tay phế, nhưng chỉ cần con trai, Tiêu gia vẫn còn hy vọng vinh quang.
Hắn cảm kích sự hiền huệ và độ lượng của .
Lại âm thầm hứa hẹn khi đứa trẻ đời, nếu là con trai, sẽ ôm đến viện của để nuôi dưỡng.
Liên tiếp mấy ngày, Tiêu Khâm đều ngủ chỗ Y Nguyệt.
Tô Vân Tương đập vỡ nhiều bình hoa và chén trong viện của .
20
Một thời gian , Y Nguyệt cũng yên tâm dưỡng thai.
Tô Vân Tương cũng im ắng.
Mãi cho đến khi sắp đến mùa đông, Tô Vân Tương nhiều ngày gặp, hôm nay mặc một chiếc áo khoác nhỏ màu mật ong kết hợp với váy lụa màu vàng nhạt, bước sảnh chính một cách uyển chuyển.O mai d.a.o muoi
Từ khi thương ở mặt, nàng vẫn luôn dùng khăn che .
Lúc mặt còn bất cứ vật che chắn nào, những vết sẹo dữ tợn đó biến mất gần như còn dấu vết nào.
Vốn đây nàng chỉ thích ăn mặc như nam nhân, cố tình ăn mặc như , chỉ khiến Tiêu Khâm bật dậy khỏi ghế.
“Tương Tương, mặt của nàng, khỏi ?”
Tô Vân Tương như con chim nhỏ lao vòng tay Tiêu Khâm.
“Khâm ca ca, đừng cần nữa. Ta chỉ còn thôi.”
Tô Vân Tương ở trong lòng Tiêu Khâm chậm rãi cong khóe môi với .
Chắp mắt sang xuân, Tô Vân Tương chút .
Giọng của nàng bắt đầu trở nên khàn khàn, lông cơ thể cũng trở nên rậm rạp.
Thậm chí yết hầu cũng nhô lên.
Nếu như đây, khi nàng cải trang thành nam nhân, môi hồng răng trắng, trông giống như một công tử bột.
Thì hiện tại mặc đồ nam nhân, quả thực khó thể phân biệt .
Theo thời gian, càng ngày nàng càng giống một nam nhân hơn.
Tô Vân Tương tìm đại phu khắp nơi.
ai , rốt cuộc xảy chuyện gì.
Điều khiến nàng khó mà mở miệng hơn nữa là, trong chuyện phòng the, nàng tâm mà lực.