Thông báo
🔥SUU TRUYEN ĐÃ HOẠT ĐỘNG TRỞ LẠI. CHÀO MỪNG CÁC BẠN ĐÃ ĐẾN VỚI WEBSITE ĐỌC TRUYỆN CHỮ HÀNG ĐẦU.🔥
- Nếu bạn muốn sở hữu 1 website đọc truyện chữ như Suu Truyện thì hãy liên hệ telegram @devdark07. Hoặc qua mail: devdark383@gmail.com
Tính năng COMING SOON: Phòng Chat Thế Giới

Thanh Mai Trúc Mã Nhà Bên Là Phản Diện - Ngoại truyện

Cập nhật lúc: 2025-07-23 21:49:16

Mùa thu năm ba mươi hai tuổi của Giang Thận, xe lăn.

Gió thu se sắt.

Vệ Minh dẫm lên lá vàng khô đầy đất bước phòng, thấy Giang Thận bên cửa sổ, ngón tay gầy guộc trắng bệch nhẹ nhàng vuốt lên một bức tranh, trong mắt sâu thẳm vô cùng.

Trên tranh là một cô gái xinh , linh động. Có lời đồn rằng, cô gái trong tranh là mà Giang Thận yêu sâu đậm.

Vệ Minh luôn cảm thấy ánh mắt Giang Thận bức tranh , đôi khi giống như đang yêu tha thiết, nhưng đôi lúc giống như đang lạnh lùng một xa lạ ở xa.

"Có chuyện gì?" Người đàn ông xe lăn mở lời, giọng nhạt nhòa.

xe lăn, nhưng giọng vẫn mang theo khí thế uy nghiêm, khiến Vệ Minh khỏi nghẹt thở.

Vệ Minh vội vàng dẹp bỏ suy nghĩ trong lòng, cung kính đáp: "Hai địa lao... hình như trụ nữa ..."

Vệ Minh , hai nhốt địa lao là kẻ hại c.h.ế.t cô gái trong tranh.

Hung thủ g.i.ế.c lẽ đưa pháp luật, nhưng Giang Thận thế.

Anh nhốt họ trong địa lao, ngày ngày tra tấn.

Những thủ đoạn đó, đến cả bọn tội phạm như bọn họ cũng rùng .

Giang Thận, quả thực như một kẻ điên tỉnh táo.

Vệ Minh từng điều tra riêng, cô gái thật cũng chẳng lành gì. Khi còn sống hành xử độc ác tàn nhẫn, tất cả ruồng bỏ, một câu "chết là đáng" cũng chẳng quá đáng.

Trên đời , e rằng chỉ Giang Thận xem cô là báu vật.

Giang Thận nghiêng đầu liếc một cái.

Vệ Minh vội vàng cúi đầu: " hiểu , sẽ cho mời bác sĩ đến ngay."

Cứu hai sắp c.h.ế.t sống , tiếp tục tra tấn – lặp lặp trong tuyệt vọng như thế, ai cũng sẽ phát điên.

"Còn một chuyện nữa," Vệ Minh dè dặt , "Ngài... nên tiếp tục điều trị ."

Có lẽ là quả báo, mấy năm Giang Thận kẻ thù trả thù, gãy cả hai chân, đó phát hiện u não, sống bao lâu.

Việc điều trị mỗi tháng chỉ là kéo dài chút sinh mạng mong manh.

Mỗi ngày uống từng nắm thuốc giảm đau. Vệ Minh từng thấy tiếng rên đau đớn của trong đêm khuya.

Sống như thế, c.h.ế.t lẽ mới là giải thoát.

từ năm ngoái, Giang Thận kiên trì tiếp nhận từng đợt điều trị đau đớn, cố gắng duy trì sự sống mong manh.

Vệ Minh lờ mờ cảm thấy, Giang Thận đang chờ một .

Anh sẵn sàng chịu đựng tất cả, chỉ để chờ xuất hiện.

Mùa đông năm nay lạnh lạ thường. Sau khi bác sĩ truyền dịch xong cho chủ nhân hòn đảo, gọi .

"... còn sống bao lâu nữa?"

Bác sĩ trẻ sững , đây là đầu tiên bệnh nhân kỳ quặc và im lặng mở miệng hỏi: " còn sống bao lâu?"

Tế bào ung thư di căn , đặc biệt là khối u chèn ép dây thần kinh, từng phẫu thuật, đó tái phát, ba xạ trị Gamma Knife, nhưng hiệu quả .

Anh từng khuyên bệnh nhân xạ trị bộ não, lúc đầu đối phương đồng ý, nhưng điều thể gây mất trí nhớ, thậm chí rối loạn nhận thức, lập tức từ chối do dự.

Anh từng gặp bệnh nhân nào cố chấp, mâu thuẫn như thế.

Dường như sống, nhưng cũng chẳng thiết tha gì với sự sống.

"Mùa xuân năm thì ?" Người đàn ông hỏi.

Bác sĩ im lặng.

"Qua Tết ?"

Vẫn là im lặng.

Người đàn ông bật khẽ: " hiểu ."

Bác sĩ trẻ đành lòng, an ủi: "Giang hãy kiên trì điều trị, kỳ tích."

"Cảm ơn."

Người đàn ông bỗng ho dữ dội, lưng gầy co rút, ho liên tục mấy tiếng mới dừng . Hơi thở yếu ớt, lòng bàn tay lấm tấm m.á.u đỏ tươi đáng sợ.

"Mở cửa sổ ."

Người đàn ông lau sạch tay, thản nhiên xe lăn đến bên cửa sổ.

" chúng một chút."

"Chúng" mà Giang Thận chính là vườn hoa hồng đầy sân, đều là do tự tay trồng từng cây một.

Gió lạnh thổi qua thể ốm yếu của , nhưng chẳng hề để ý, ánh mắt dịu dàng về phía vườn hoa.

Bác sĩ bỗng nghĩ chăng Giang Thận cố sống đến mùa xuân, để thấy hoa hồng do chính tay trồng nở rộ một ?

Anh nghĩ bệnh nhân quả thật yêu hoa như mạng.

Giang Thận ở C thành biệt danh khiến tên sợ.

Ai cũng là ác ma, ai lớn lên trong môi trường khắc nghiệt, tăm tối đến mức nào. Đến cả bản Giang Thận cũng cho rằng là kẻ bệnh hoạn, bình thường.

Một đứa con hoang từng tranh giành đồ ăn với chó hoang, thể đòi hỏi nhân tính?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thanh-mai-truc-ma-nha-ben-la-phan-dien/ngoai-truyen.html.]

Người mắng gì, đều cợt bỏ qua, lưng trả mối thù gấp mười, gấp trăm .

Anh tưởng sinh là kẻ tàn nhẫn đê hèn như thế. Cho đến khi mơ thấy một giấc mơ. Trong mơ, tuổi thơ cũng khổ cực như .

Anh lạnh lùng những ký ức trong mơ dần trùng khớp với ký ức thật. Rồi thứ đổi trong mơ, gia đình tìm , giáo dục tử tế, trở thành học, chính trực, sống hạnh phúc bên cô gái yêu.

Mọi thứ bắt đầu đổi từ cô gái , từng xuất hiện trong ký ức của .

Giấc mơ lặp lặp mỗi đêm, và cô gái cùng qua nhiều nơi, cùng , tình nguyện cúi đầu vì cô.

Nụ của cô rõ mồn một mắt, nhưng mỗi tỉnh dậy, chỉ còn bóng tối và cô độc.

Anh bắt đầu đố kỵ với chính trong mơ, cuộc sống mà khao khát đến tuyệt vọng.

Anh tưởng đó chỉ là giấc mơ tự tạo , nhưng một ngày tỉnh dậy, giường bệnh xa lạ và thật sự thấy cô gái . Y hệt như trong mơ.

Anh thậm chí dám đưa tay chạm , dám chuyện. Sợ chỉ cần mở miệng, liền tỉnh khỏi mộng .

Sau đó tỉnh dậy, tất cả tan biến, kìm sai điều tra.

Cô gái tên Ôn Ninh , trong thế giới của , sớm c.h.ế.t .

Hung thủ dựa tiền tài và danh vọng mà che giấu tất cả.

Còn , cũng dùng tiền và thế lực mà trả thù gấp bội.

Giang Thận vẫn thường nghĩ nếu cô chết, liệu đến tìm , dắt bước một cuộc đời khác?

Cuối đông, trời bắt đầu ấm.

Trên hòn đảo của , Giang Thận thấy cô gái trong mơ, chạy về phía , nhào lòng .

Hương thơm cô xua tan giá rét. Thì ôm một là cảm giác như thế.

Cô ngẩng đầu, rụt rè : "Anh nhận em ? Em là..."

"Anh ."

Giang Thận giơ tay, định chạm má cô, nhưng khẽ lệch , chỉ nhẹ nhàng phủi chiếc lá khô vai cô.

"Anh ." Giang Thận cố gắng nở nụ dịu dàng như trong mơ.

"Là Ninh Ninh của ."

Câu trả lời của khiến cô gật đầu thật mạnh.

Cô ở đảo, ngày ngày trang trí phòng thành kiểu thích.

Cùng biển đập băng, câu cá, chơi bài với đám vệ sĩ dữ dằn.

Việc cô thích nhất là đẩy xe lăn đưa dạo quanh đảo.

( Truyện dịch bởi Quất Tử, audio kênh youtube Quất Tử Audio )

Cả hai đều ngầm hiểu mà nhắc đến bệnh tình của .

Họ thả tự do cho Hứa Gia Minh và bạn gái - hai đó chắc chắn sẽ báo cảnh sát khi rời đảo. Giang Thận quan tâm.

Anh chẳng còn bao nhiêu thời gian, nên phí hoài chuyện khác.

Giang Thận chống đỡ đến đêm Giao Thừa. Hai trong phòng gói bánh chẻo. Chủ yếu là Ôn Ninh gói, Giang Thận còn sức để khép vỏ bánh, chỉ yên cô.

Cô giơ chiếc bánh dễ thương lên, cau : "Lần đầu em gói đó! Anh chê, ăn hết sạch cho em."

Nói xong bực đặt bánh xuống.

"Thôi, quá, chắc ngon . Không ăn nữa."

Mấy ngày bệnh Giang Thận trở nặng, đến mức thể nuốt nổi đồ ăn.

Anh thấy cô lén lút lau nước mắt.

"Về ," nhẹ giọng .

Anh qua nổi đêm nay, để cô thấy cảnh c.h.ế.t xí đến thế nào.

"Em . Em đợi hoa hồng nở."

Giang Thận ngước ngoài cửa sổ. Còn hai tháng nữa là hoa nở.

Anh đợi đến ngày đó.

Đến giờ ngủ, Ôn Ninh nũng chịu về phòng. Cuối cùng cũng đành nhượng bộ theo ý .

"Vậy thì hôn em một cái, em mới chịu ngủ." Cô lí nhí nhỏ.

Giang Thận giơ tay, dịu dàng vuốt khóe mắt hoe đỏ của cô.

"Đừng quậy."

Đây hoa hồng của .

Được lưu trong khu vườn của một thời gian, là điều may mắn dám cầu.

"Ninh Ninh, chúc em năm mới vui vẻ."

Quất Tử

Giang Thận đợi đến giao thừa.

Anh trong mùi hương bánh chẻo đêm Giao Thừa.

Trong tim , vườn hồng nở rộ ngập tràn.

Loading...