Thanh Xuân Có Anh - Phần 2
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:31:54
5
Hạ Thần quả thực là một nam nhân Yêu tộc. Trong khoảnh khắc đó, nên cảm thấy thế nào—bất ngờ, ngạc nhiên buồn ?
và bạn bè tiếp tục chơi thêm vài trận đôi. Đột nhiên, nhận lời mời kết bạn từ Hạ Thần.
Sau khi đồng ý, tò mò nhấp trang cá nhân của . Hồ sơ hiển thị rõ ràng: chuyên rừng, vua rừng chính hiệu.
Ngay khi còn đang lướt xem, Hạ Thần gửi lời mời nhóm. nhấn chấp nhận và phát hiện rằng… chỉ và trong phòng đôi. hỏi gì thêm, chỉ đơn giản ấn Chuẩn .
Trận đấu bắt đầu. Sau một ván, kỹ năng của Hạ Thần chinh phục. Anh đánh đến mức hề thua kém bất cứ tuyển thủ chuyên nghiệp nào.
nghĩ thầm: "Nếu bám chặt cái cây đại thụ , khi giấc mơ leo lên đỉnh vinh quang của sắp thành hiện thực !"
Với tinh thần đó, cùng Hạ Thần tiếp tục chơi thêm vài trận. Kết quả? Toàn thắng! Hệ thống ghép trận cũng chẳng thể ngăn cản nổi sự phối hợp ăn ý của chúng .
Sau nhiều ván đấu, coi Hạ Thần là "cánh tay " của trong game. Anh chơi quá mượt, từng pha xử lý đều hảo.
Cuối cùng, Hạ Thần nhắn: "Em tiết học , chơi tiếp nhé."
Tất nhiên lý do gì để từ chối. Không chút do dự, trả lời ngay:
"Okay! Lần nhớ kéo chị leo rank tiếp đấy!"
6
Buổi tối, Hạ Trí Nghiên rủ ngoài dạo. Trên đường về, chúng ngang qua một siêu thị. Nhớ bạn cùng phòng nhờ mua đồ ăn vặt, liền ghé .
theo danh sách ghi sẵn, nhưng khi đến quầy snack, phát hiện khoai tây chiên vị dưa chuột mà bạn kệ cao nhất.
cao 1m6, dù nhón chân nhảy lên cũng với tới. Thầm phàn nàn trong đầu:
"Cái kệ thiết kế tệ thật, tài nào lấy nó!"
Ngay lúc định bỏ cuộc, một cánh tay rắn chắc vươn qua vai , dễ dàng lấy túi khoai tây chiên xuống và đưa cho .
Cùng lúc đó, một mùi hương thoang thoảng xộc mũi—mùi hoa mùa hè, pha chút bạc hà dịu nhẹ.
giật , và giúp là… Hạ Thần.
Cảm giác vành tai nóng lên, vội cúi đầu, lí nhí : "Cảm ơn."
"Ha ha, gì , chị." Hạ Thần , giọng mang theo chút trêu chọc.
"Chị cũng mua đồ ?" Anh hỏi tiếp.
"Ừm… chị mua cho bạn cùng phòng." nhanh chóng đáp .
"Vậy em nhé, chị họ đang đợi ở ngoài."
Nói xong, cầm túi đồ vội vàng bước về phía quầy thu ngân, trái tim vẫn đập chậm .
Ra khỏi siêu thị, thấy Hạ Trí Nghiên đang chuyện với một bạn. Vừa thấy , cô lập tức lên tiếng:
"Niên Niên, cuối tuần công viên giải trí ?"
nghĩ một lát, cuối tuần cũng kế hoạch gì, liền mỉm gật đầu: "Được thôi!"
7
Cuối tuần, Hạ Trí Nghiên đợi ở cổng trường. Vừa thấy tới, cô nhanh chóng chạy , ôm chầm lấy và reo lên:
"Niên Niên, tới !"
Sau đó, cô trong cổng trường, thấp giọng :
"Chúng đợi thêm một chút nhé, vẫn còn vài nữa tới."
gật đầu đồng ý, để mặc cô kéo đến bóng râm của những tán cây gần đó.
Dưới ánh nắng nhàn nhạt của buổi sáng, bầu trời trong xanh, những cụm mây trắng trôi lững lờ, tiếng ve kêu râm ran những tán cây, tạo nên một bầu khí mùa hè đặc trưng. Một vài nhành hoa hồng vươn khỏi hàng rào cạnh trường, tỏa hương nhè nhẹ, xua phần nào cảm giác oi bức.
Hôm nay mặc một chiếc váy dài hoa nhí. Một cơn gió nhẹ lướt qua, tà váy khẽ tung bay, hòa điệu nhảy của những chú bướm đậu gần đó.
Hạ Trí Nghiên , mắt sáng rực:
"Niên Niên, trông giống tiên nữ quá! Lần thử mặc sườn xám , chắc chắn sẽ là một mỹ nhân cổ điển đấy!"
bật , trêu :
"Nghiên Nghiên, đúng là mắt !"
"Ừ, lắm."
Một giọng nam trầm ấm vang lên phía .
Tim bỗng dưng lỡ một nhịp. Quay , bắt gặp ánh mắt dịu dàng của Hạ Thần, đang bước đến gần.
Những lời của như một đốm lửa nhỏ, khiến mặt thoáng chốc nóng lên. lúng túng cúi đầu, dám đối diện với ánh mắt nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thanh-xuan-co-anh-owul/phan-2.html.]
"Cậu nhất định vẻ của chính mê hoặc . Quả nhiên, sắc là thanh kiếm hai lưỡi!" thầm cảm thán trong lòng. " Hạ Thần đúng là thật…"
Bất giác, nhớ đến một câu từng trong tiểu thuyết:
"Người thì nên ăn vải."
nghĩ thầm, nếu bây giờ một quả vải trong tay, chắc chắn sẽ đút cho Hạ Thần ăn thử. Cảnh tượng đó… chắc hẳn sẽ thú vị.
Đang mải miết suy nghĩ, bỗng giọng Hạ Thần bình tĩnh vang lên:
"Chúng công viên giải trí thôi."
Vừa đến công viên giải trí, Hạ Trí Nghiên kéo chạy thẳng đến khu nhà ma, hứng thú hỏi:
"Niên Niên, dám ? Bình thường nhát lắm, nếu sợ thì cứ ngoài đợi bọn tớ!"
nhướng mày, bật .
Đùa ? Làm thể thừa nhận nhát gan ?
Thà c.h.ế.t vinh còn hơn sống nhục!
8
cổng nhà ma, cánh cửa đen kịt cùng gian tăm tối bên trong mà nuốt nước bọt. Trông gần như , nhà ma thậm chí còn đáng sợ hơn tưởng tượng.
Trong lòng thực sự , nhưng lời thì như bát nước hắt — thể rút . mới mạnh miệng "hùng hổ" tuyên bố rằng sợ, nếu bây giờ rút lui thì còn mặt mũi nào nữa?
Thế là, với đôi chân run rẩy, chậm rãi bước .
Nhân viên nhà ma đưa cho mỗi một chiếc đèn pin— vẻ tạm bợ, chất lượng bình thường. bật thử, ánh sáng yếu đến mức gần như vô dụng, còn chập chờn nhấp nháy, lúc sáng lúc tối, cứ như đang cố tình tạo hiệu ứng rùng rợn .
cầm đèn pin mà cảm giác như đang cầm một củ khoai tây nóng—giơ lên cũng , đặt xuống cũng chẳng xong.
rụt rè bước theo bạn , từng bước chậm rãi như ốc sên bò, dám nhanh. Khi cả nhóm tiến nửa quãng đường, đột nhiên—
"Bịch!"
Một bóng trắng từ cao rơi xuống, lơ lửng ngay mặt .
"Ahhhhhhhhhh!!!"
hét lên thất thanh, suýt chút nữa nhảy dựng lên vì sợ.
"Đừng... đừng đến đây!" lắp bắp, tay run rẩy đến mức suýt rơi cả đèn pin.
Ngay lúc đó, một giọng trầm , nhẹ nhàng vang lên bên cạnh :
"Đừng sợ, em ở đây."
giật sang—là Hạ Thần.
Anh nắm lấy cổ tay , kéo về phía . Bàn tay ấm áp, động tác vững chãi, mang theo một loại cảm giác an khó tả.
suy nghĩ gì nữa, ngoan ngoãn theo , giống như bắt phao cứu sinh giữa dòng nước xoáy.
Hạ Thần dẫn đường trong bóng tối, từng bước của giống như một chiến binh mạnh mẽ đang vạch đường giữa rừng gai, khiến bất giác cảm thấy an tâm hơn.
"Cậu thật chu đáo..."
Khoảnh khắc , cảm xúc trong dường như chút đổi.
Sau khi bước khỏi nhà ma, Hạ Thần buông cổ tay một cách tự nhiên, khẽ an ủi:
"Chị, ."
mỉm với , nhẹ giọng :
"Cảm ơn ."
Vừa lúc đó, những còn cũng lục tục khỏi nhà ma. Hạ Trí Nghiên bỗng chỉ tay về phía khu tàu lượn siêu tốc, mắt sáng rực:
"Niên Niên! Chúng tàu lượn siêu tốc !"
Nghe đến hai chữ tàu lượn, lập tức nuốt nước bọt.
Không, cảm ơn. dọa suýt bay mất hồn trong nhà ma, bây giờ mà lên tàu lượn siêu tốc thì chắc hồn vía cũng bay thẳng lên trời luôn.
vội vàng kiếm cớ:
" . còn … ở trông chừng bạn cùng phòng nữa..."
Hạ Trí Nghiên: "..."
Cậu bằng ánh mắt cạn lời, nhưng còn kịp gì thì Hạ Thần lên tiếng:
"Chị họ, . Em sẽ ở với chị ."
Nghe , Hạ Trí Nghiên chớp mắt một cái, đầy ẩn ý khi nhanh chóng rời .