Thanh Yểu - Phiên ngoại
Cập nhật lúc: 2025-07-11 02:03:06
Ta tên Lịch Cảnh Hành.
Từ nhỏ lớn lên trong quân doanh cùng phụ .
Năm mười sáu tuổi, phụ gian tế bán , kỵ binh Hung Nô bao vây trong khe núi.
Khi dẫn viện quân đến nơi, phụ c.h.é.m đầu.
Vua Hung Nô xuống ngựa đầu hàng, bày tỏ ý định quy thuận triều .
Viên quan giám sát theo lập tức vui mừng khôn xiết, liền lệnh cho lui binh.
Lúc đó, thủ cấp của phụ vẫn còn chân bọn chúng.
Lui binh cái quái gì!
Mắt đỏ ngầu, lệnh trói tên quan giám sát , đó c.h.é.m sạch Vua Hung Nô cùng mười vạn kỵ binh của .
Kháng lệnh chiến trường là trọng tội.
Hoàng thượng niệm tình phụ công lao lớn, chỉ hạ lệnh tịch thu gia sản, đánh hai trăm trượng, phạt xuống giữ cổng thành.
Bọn quan văn cho rằng hình phạt quá nhẹ, còn tiếp tục dâng tấu thỉnh tội.
Hoàng thượng lập tức đập bàn quát lớn:
“Lịch gia ba đời tòng quân, bộ đều c.h.ế.t trận sa trường mới đổi lấy thái bình như ngày hôm nay. Các ngươi trẫm g.i.ế.c nốt đứa con trai duy nhất còn sót của Lịch gia?”
“Trẫm hỏi các ngươi, nếu phụ các ngươi c.h.é.m đầu đá như bóng, các ngươi nhịn nổi ?”
“Ai thể nhịn? Đứng cho trẫm xem!”
Bách quan im thin thít, ai dám lên tiếng nữa.
Thế là nhặt một mạng.
dù tránh tội chết, thì tội sống cũng khó thoát.
Dù Hoàng thượng ngầm dặn dò bọn họ nương tay, nhưng hai trăm trượng đánh xuống vẫn đủ lấy nửa cái mạng của .
Lúc đó trọng thương sắp chết, đầu óc mơ hồ.
Chính lúc đó, Thanh Yểu đến bên .
Nàng bán trâm cài và đồ trang sức, mời đại phu đến, tận tâm tận lực chăm sóc , an ủi mẫu .
Sau , khi thăng quan tiến chức, nàng là ý đồ, nhân lúc suy yếu để chen chân .
Ta chỉ nhàn nhạt hỏi: “Vậy thì ?”
Ai cũng thích thêu hoa gấm, tô điểm thêm cho những điều vốn mỹ.
mấy ai hiểu rằng, một nhúm than hồng giữa ngày tuyết rơi mới là thứ đáng quý nhất.
Huống hồ, đến mức đặt cược hết thảy hy vọng lên một kẻ như , nàng chắc chắn sống khổ sở trong Tạ gia, đến nỗi chẳng còn đường lui, chỉ còn cách liều một phen.
Nếu khi qua khỏi, danh tiết của nàng mất, cả đời cũng chẳng thể gả cho ai khác.
Những ngày dưỡng thương, tỉnh giấc giữa đêm vô , mỗi tỉnh dậy đều thấy nàng gục bên giường, nắm c.h.ặ.t t.a.y , trong cơn mộng mị nước mắt giàn giụa.
Khi đó, thề—cả đời , sẽ để nàng rơi lệ nữa.
cuối cùng, vẫn thể bảo vệ nàng.
Trong một buổi yến tiệc, nàng hạ độc bởi chính đích tỷ của —Tạ Dung Nguyệt, trở thành Thế tử phi.
Nơi nàng, mới là nhà của .
Vậy nên g.i.ế.c Tạ Dung Nguyệt để báo thù cho nàng, đó uống thuốc độc, xuống trong quan tài của nàng.
Thanh Yểu sợ bóng tối, nếu một trong đó, nàng sẽ sợ lắm.
Ta nghĩ rằng sẽ gặp nàng hoàng tuyền.
khi mở mắt nữa, mặt là một nam nhân xa lạ đang bên giường .
Thuộc hạ cận của cung kính bẩm báo:
Truyện được dịch và đăng tải bởi Diệp Gia Gia
“Tướng quân, ngài trúng độc tiễn của địch, may nhờ vị cứu chữa mới giữ tính mạng.”
“Hắn tên là… Chúc Quân Phi.”
Chúc Quân Phi?
Ta chăm chú gương mặt mặt, đường nét phần xa lạ, nhưng ánh mắt —đó rõ ràng là thê tử của , Tạ Thanh Yểu.
Ký ức đời và kiếp từ từ trùng khớp .
Lúc , mới hiểu rằng— trùng sinh.
Ta nhớ đời , vì gian tế xuất hiện mà phụ bỏ mạng.
đến nay, đó vẫn lộ diện.
Lại nghĩ đến việc khi xuất chinh, Tạ đại nhân một tố cáo và bắt giam…
Thì , nàng sớm sống .
Lòng kinh ngạc vui mừng.
ngay đó, chợt nhớ đến chuyện nàng giả vờ tuyệt tình, cự tuyệt hôn ước với , ngay cả khi cứu cũng chỉ là vì tiền đồ của bản .
Kiếp , nàng cần nữa.
Lòng đau như d.a.o cắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thanh-yeu/phien-ngoai.html.]
Vừa giận, thương.
Ta cố ý hành hạ nàng, nàng tự thừa nhận là Tạ Thanh Yểu, thừa nhận rằng nàng vẫn quan tâm đến .
Thế nhưng, mặc kệ gì, đến tận lúc vết thương lành hẳn, nàng vẫn giả vờ như chuyện gì, che giấu một kẽ hở.
một chuyện mà nàng —
Mỗi khi chăm sóc , nàng tỏ vẻ hờ hững, nhưng ánh mắt tràn ngập xót xa.
Ngay cả thuộc hạ của cũng len lén báo :
“Tướng quân, ánh mắt Chúc ngài chút kỳ lạ…
“Thuộc hạ nghi ngờ, lẽ… sở thích đoạn tụ…”
Đoạn tụ?
Câu khiến bừng tỉnh.
Nàng cố ý tránh xa , chẳng vì cưới khác ?
Thế thì, nếu còn ai dám gả cho nữa thì ?
Ta quyết định liều một phen.
Ta lớn tiếng tuyên bố thích nam nhân.
Thanh Yểu khiếp sợ đến mức lập tức bỏ trốn ngay trong đêm.
Sau đó, trở về kinh, dùng quân công cầu xin Hoàng thượng hỗ trợ, ép nàng gả cho .
Ta vốn định giấu chuyện trùng sinh cả đời, bởi vì kiếp , câu cuối cùng nàng để là—“Hãy sống cho thật .”
, sợ rằng nếu nàng , nàng sẽ giận.
Thế nhưng, đến đêm động phòng hoa chúc, một thói quen vô thức của vẫn để lộ sơ hở.
Thanh Yểu từ tức giận chuyển sang biến sắc, vành mắt đỏ lên, nghẹn ngào hỏi:
“Nếu trùng sinh, kiếp c.h.ế.t như thế nào?”
Ta dối, bảo rằng sống đến tám mươi tuổi, già mới chết.
Thanh Yểu tin, nước mắt lã chã, nghẹn giọng mắng gạt nàng:
“Thân thể thương chồng chất như , thể sống đến tám mươi?”
Ta mỉm , nhẹ giọng đáp:
“Sao mà thể? Nàng cứ chờ xem, đời sẽ chứng minh cho nàng thấy.”
Ta dứt lời, nàng càng tức giận hơn.
“Lịch Cảnh Hành, rõ thể … Vậy mà vẫn cưới ? Chàng phụ của con trẻ ?”
“Ta .”
Nàng trừng mắt , đôi mắt đẫm lệ đầy giận dữ.
Nhìn dáng vẻ uất ức tức tối , kìm mà buột miệng :
“ nếu nàng mẫu , thì… thể thỉnh thoảng con trai của nàng.”
Rồi đánh.
Đường đường là Đại Tướng quân, ngay trong đêm tân hôn thê tử đánh hai trận.
Thế còn thể thống gì nữa chứ!
Vậy nên, đêm , quyết tâm phản kích.
Cho đến khi nàng liên tục cầu xin tha thứ.
!!
Thanh Yểu mang thai .
Khi phát hiện , thai nhi ba tháng.
Đại phu lẽ do tâm tình thoải mái, thêm điều dưỡng thích hợp, nên mới kỳ tích .
Giây phút tin, nàng bật vì vui sướng.
ngay đó, nàng liền sang đạp văng khỏi giường.
“Từ hôm nay, phép lên giường của nữa!”
Thế là đuổi khỏi phòng.
Chỉ vì chuyện tối qua thế thế ?
Lúc đó ai mà nàng thai chứ?
Ta đủ lý do để tin rằng nàng đang mượn việc công để trả thù riêng.
Miệng thì đồng ý, nhưng đợi nàng ngủ say, len lén trèo lên giường.
Nhìn gương mặt nàng khi ngủ, đắc ý.
Hề hề.
Không ngờ đúng ? Ta về đây!
Hết.