Thao Túng Tâm Lý Bệnh Kiều - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-07-10 23:21:11
9
vỗ về hệ thống: "Chẳng ngươi là trùng sinh ? Khi đó cho về sự tồn tại của ngươi , bây giờ cũng chẳng cả."
Hệ thống gào lên: "Để cư dân bản địa sự tồn tại của hệ thống, sẽ phạt tiền đấy! Lần ở dòng thời gian phạt một , ngài dính thêm thứ hai nữa?!"
: "… Xin , ."
Hệ thống giãy giụa định nh//ảy lầu, vội vàng túm lấy hai chân của nó, cả hai lộn xộn một trận.
Túc Thận đẩy cửa bước , thấy cảnh tượng nhưng hề tỏ kinh ngạc: "Nó là hệ thống của em đúng ?"
"Hả?"
Cả lẫn hệ thống đều ngớ : "Sao ?"
Túc Thận cong môi: "Từ nhỏ, động vật bao giờ thích , gặp là chúng liền căng thẳng, chỉ con ch.ó thấy hăng hái nhào tới, sợ chịu mang nó ."
Hệ thống vùi đầu trong lòng , lầm bầm: “Cái gọi là chiếm thế chủ động."
Túc Thận ấn đầu nó xuống, xuống bên cạnh , tựa đầu , đôi mắt híp đầy thư thái: "Anh sớm em cô . Cô bao giờ dịu dàng với , vui thì coi như ch//ó mà trêu đùa vài cái, vui thì chạy theo đám nhân tình của cô . Sau đó em đến, tính cách khác biệt, nhận chứ? Ban đầu, nghĩ em âm mưu gì đó thể để lộ, thậm chí còn từng lén g.i.ế.c em để cô thể . …"
Túc Thận bật : "Anh chợt nhận , tại để cô chứ? Anh vốn thích cô , chỉ đang hưởng thụ cảm giác ngược đãi. Em dành mười năm để biến thành một bình thường, phát hiện ngày càng thể rời xa em, nhưng em luôn ngoài thế giới của , khiến bất an."
nhíu mày: "Mười năm? Chúng quen lâu như ?"
Túc Thận: "Dĩ nhiên, vì là trùng sinh. Mười mấy năm , em cũng với về sự tồn tại của hệ thống, với rằng tất cả chỉ là nhiệm vụ của em. Khi đó, nhận sự tồn tại của chỉ là một gánh nặng đối với em. Anh từng nghĩ, nếu ch//ết , liệu em nhớ đến ?"
Nói đến đây, Túc Thận bật : "Kết quả là ch//ết, mà còn trở về quá khứ. Em xem, chuyện gọi là gì?"
suy nghĩ một chút, nghiêm túc đáp: "Gọi là kẻ yêu đương mù quáng nhưng tận."
Túc Thận: "…"
Nghe xong câu chuyện của , nhớ đến kiếp của , tra nam thao túng tâm lý, còn mù quáng trong tình yêu, đúng là một trải nghiệm đầy bi thảm. lập tức lắc đầu.
"Chia sẻ một sự thật thú vị: Không cần tự hạ thấp bản , con vẫn thể sống ."
"…"
Túc Thận bất lực ôm trán, nhưng nhịn bật .
"Anh thật sự quá may mắn khi gặp em."
đồng tình: "Về kiểm tra thử xem đào trộm mộ tổ tiên nhà ai , nếu xui xẻo tám đời mà gặp em thế ?"
Túc Thận lườm , buồn cãi . Một lúc , do dự hỏi: "Sau khi thành nhiệm vụ, em sẽ rời ?"
"Sao tự nhiên hỏi thế?"
"Hỏi chơi thôi."
ném câu hỏi cho hệ thống, nhưng nó im thin thít. Nhìn bộ dạng chột của nó, kinh ngạc hỏi: "Đừng với là khi thành nhiệm vụ, đầu thai đấy?"
Hệ thống lắp bắp: "Ừm… Chứ còn gì nữa?"
Cơn tức trào lên, tóm lấy đầu nó, giọng âm u: "Nhắc nữa xem nào."
Hệ thống gào : "Vốn dĩ đây là nhiệm vụ trừng phạt mà! Ai nhốt trong tù cả đời chứ? Hết thời hạn thì thả thôi!"
: "Thế ngươi thấy nhà tù nào bao ăn bao ở, ba bữa một ngày vi cá bào ngư, còn hầu hạ tận chân răng ?"
Hệ thống: "Cái …"
Sau khi hệ thống gỡ bỏ chế độ chặn âm thanh, Túc Thận cũng cuộc trò chuyện của chúng .
Anh im lặng lâu, một lúc mới ngẩng đầu lên, chân thành hỏi :
"Em ăn lẩu cầy ?"
yyalyw
10
Hệ thống sợ hãi chui lòng : "Ký chủ! Cứu với!"
xoa đầu nó, trong lòng chút trống trải: "Nói mới nhớ, tiến độ nhiệm vụ thế nào ."
Hệ thống ngẩng đầu lên, mặt tràn đầy vui sướng: "Ký chủ, kiểm tra , thanh tiến độ của chúng đầy!"
sững , còn kịp gì, hệ thống bắt đầu lẩm bẩm: " thể đưa ngài rời !"
"Khoan !"
Túc Thận giữ nó , chút bực bội: "Tiến độ của các tính kiểu gì ? là trùng sinh, dù tiến độ cũng thể tính chứ?"
Hệ thống: " chẳng hai là một ?"
Túc Thận lạnh: "Nhiệm vụ của các chẳng lẽ chỉ một mục tiêu duy nhất là ? Nếu dễ dàng như thì khỏi cần nhiệm vụ, cứ kéo tương lai của về đây là xong."
Hệ thống trầm tư: "Hình như cũng đúng."
Túc Thận thở phào: "Hơn nữa, theo thấy, đây là sai sót trong công việc của , đừng mong một bước lên trời, từng bước một mới là đạo lý. Thế , coi như bồi thường, thể hiện chút thành ý."
Hệ thống dắt mũi, ngơ ngác gật đầu.
nghi ngờ sâu sắc rằng hơn mười năm qua, ảnh hưởng ít đến .
Hệ thống cụp tai, giọng lí nhí: "Vậy hai gì?"
Túc Thận kiên định : "Để Tống Thanh ở đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thao-tung-tam-ly-benh-kieu/chuong-5.html.]
Tống Thanh là tên thật của ngoài đời, nhưng từng với , lẽ là do ở tương lai .
Mà hồi đó lắm mồm ? Chuyện gì cũng kể tuốt.
Hệ thống bắt đầu run rẩy: "Không… ."
"Tại ?"
"Chu kỳ tồn tại của mỗi ký chủ ở đây đều giới hạn. Dựa theo tuổi thọ gốc của cô , nhiều nhất cô chỉ thể sống ở đây mười ba năm."
Mười ba năm, tính đúng năm Túc Thận nh//ảy lầu.
Túc Thận mặt đổi sắc: "Chẳng nếu chết, cô thể tiếp tục sống ?"
kinh ngạc trợn tròn mắt: "Cái gì?"
Hệ thống càng thêm chột : "Khi mục tiêu nhiệm vụ ch//ết, thể tính toán lợi ích, vì thế đưa cô đầu thai, chọn đúng thời điểm để xếp hàng, đầu thai một gia đình giàu ."
: "…"
Hệ thống, mày cũng chơi chữ quá nhỉ.
Khi và nó đang cãi , Túc Thận bỗng khẽ.
Cả lẫn hệ thống đều sang .
Túc Thận xoa trán, từng chữ rõ ràng: "Em đoán xem, thịt trong tủ lạnh là của ai?"
Vừa dứt lời, cơ thể hệ thống vốn run rẩy giờ càng run dữ dội hơn.
Túc Thận: "Cậu cảm nhận đúng ? Việc đầu tiên khi trọng sinh là lừa một phần khác của , chặt nó."
ngơ ngác.
Dưới lời giải thích đơn giản của , cuối cùng cũng câu chuyện thật sự mà hệ thống che giấu.
ở tương lai thành việc đổi Túc Thận, khi định tận hưởng cuộc sống thì hệ thống thể sống qua năm nay, còn sẽ tiêu hao vận khí của .
Để c.h.ế.t tâm, thuê dàn dựng một màn kịch, ném một nhà xưởng bỏ hoang, đợi rời sẽ đến cứu. Không ngờ, cứu, lập tức nh//ảy lầu.
Ngay giây phút Túc Thận c.h.ế.t , hệ thống đưa .
chuyện hề đơn giản như .
Hệ thống quá tham lam, chỉ lợi ích từ mà còn nuốt trọn vận khí của Túc Thận. Nó lập kế hoạch bí mật ràng buộc , giúp đảo ngược thời gian. Nếu tiếp tục luân hồi vài nữa, vận khí của sẽ tiêu hao sạch, đến khi còn giá trị nào.
choáng váng.
"Hệ thống, mi cũng tâm cơ thế ?"
Hệ thống giả ch//ết lên tiếng.
Túc Thận hừ lạnh: " chặt một hệ thống , ngại chặt thêm cái nữa ."
Hệ thống run rẩy: "… cũng như , nhưng… nhưng cô thực sự sẽ chết. thể đổi mệnh của cô , chỉ thể… chỉ thể nhân cơ hội kiếm thêm chút ít, nếu , chịu lỗ lớn khi tách cơ sở dữ liệu để ràng buộc !"
Tốt lắm, tham vô đối.
Sau khi lật bài ngửa, hệ thống co rúm trong góc, run lẩy bẩy. và Túc Thận , nhún vai.
"Xem , chắc chắn ch//ết . dù cũng sống một , bao năm qua, tính vẫn là lời ."
Túc Thận dang rộng vòng tay ôm lấy .
"Anh , nếu ch//ết, thế giới sẽ tái thiết lập, hệ thống sẽ chẳng kiếm chút điểm nào. Nó thử hơn chục , cuối cùng mới buộc ràng buộc với , hy vọng thể ngăn cản ."
"Cái gì?"
Lượng thông tin quá lớn, mất một lúc mới phản ứng : "Ý là, luân hồi hơn mười ?"
Anh xoa đầu : "Anh ngay là em nhớ mà."
Hệ thống nức nở: "Khốn kiếp, nếu còn luân hồi nữa, đợi đến khi vận khí của hao hết, sẽ chẳng kiếm đồng nào! Hai chỉ bắt nạt !"
Túc Thận mỉm : "Chỉ cần thể gặp cô , gì cũng chấp nhận. Đợi cô chết, sẽ tự sát, cùng lắm chúng bắt đầu từ đầu."
Hệ thống sụp đổ.
" cần điểm nữa, ?! hủy liên kết với cô ngay lập tức! về trụ sở, hai đúng là á//c q//uỷ!"
vội hỏi: "Sau khi hủy liên kết, thể ở đây ?"
Hệ thống như mưa: "Có chứ! Cô c.h.ế.t , thể đầu thai nữa, bao giờ rời khỏi đây . Sau dù thế giới tái thiết lập cũng liên quan đến nữa… Dù thì, mặc kệ hai !"
hiểu rõ tình hình, phất tay: "Vậy thì chia tay trong vui vẻ nhé."
Hệ thống lập tức hủy liên kết, chạy mất dạng như ma đuổi, lóc sẽ bao giờ nữa.
Căn phòng bỗng trở nên yên tĩnh.
nghiêng đầu Túc Thận, bất đắc dĩ khẽ.
"Kẻ yêu đương mù quáng ạ, giờ chỉ còn hai chúng thôi."
Anh ôm chặt lấy , tựa lòng .
Tương lai muôn vàn biến , nhưng chúng chỉ trân trọng từng giây phút hiện tại.