Thảo yêu - Chương 4
Cập nhật lúc: 2025-07-11 00:01:57
Từ bao giờ mà sư của trở thành kẻ đáng ghét đến thế ?
Hắn cũng Khải Nguyệt Tuyết hận đến mức . Lúc khi trừ tà ám, Mộ Huyền rằng tất cả là do sư gây , dẫn đến kết cục hàng trăm bỏ mạng. Thế nhưng, vẫn sẵn sàng gánh chịu tội , bởi vì luôn tự nhủ rằng là đại sư , vĩnh viễn che chở cho các sư , sư .
Những lời oán hận, nguyền rủa của thiên hạ, đều để tâm.
đến khi ch.ết trong góc khuất, khi miễn cưỡng ngưng tụ hồn phách để tận mắt chứng kiến cảnh nàng một kiếm xuyên tim, ngã xuống ngay bên cạnh thi t.hể , ngay cả hồn phách cuối cùng cũng thể thoát …
Khoảnh khắc đó, phẫn nộ đến cực điểm. Khoảnh khắc đó, thấu tất cả.
Nhân quả, phép tắc vận hành, những điều từng chạm đến Thiên Đạo, nay mắt hóa thành thực chất.
Hắn mất gần trăm năm để ngưng tụ hồn phách của nàng.
Từng chút từng chút một nàng trưởng thành, khiến cảm thấy an lòng hơn bao giờ hết.
"Ta vốn dĩ buông tha cho ngươi, nhưng tại ngươi cứ thích đ.â.m đầu chỗ ch.ết như ?"
Mộ Huyền vung tay, phi kiếm nữa xuất hiện. Uy áp khủng khiếp lập tức khiến Khải Nguyệt Tuyết quỳ sụp xuống.
"Ta nghĩ rằng ngươi là hận nhất. Có lẽ vị hôn thê từng si tâm đổi của còn hận hơn ngươi đấy. Thực , từ lâu hủy bỏ hôn ước, con đường tu hành, cần một đạo lữ như ."
Mộ Huyền tiến đến từng bước, uy áp mỗi lúc một nặng nề hơn, đến mức thể thấy tiếng xương cốt của Khải Nguyệt Tuyết nứt vỡ.
"Không… thể nào…"
"Ngươi g.i.ế.c thì ? Ta sẽ nữa nắm giữ tiên cơ." Khải Nguyệt Tuyết run rẩy phun một ngụm m.áu, trong mắt tràn đầy cam lòng.
"Ngươi nữa trọng sinh ?" Mộ Huyền lạnh. "Thật đáng tiếc, nhân quả luân hồi, ngươi dùng bộ ‘tương lai’ của để đổi lấy một cơ hội sống ."
"Ngươi… rốt cuộc đang gì?"
"Vạn sự vạn vật đều cái giá của nó. Hiện tại, ngươi sẽ biến mất."
Ta thấy Mộ Huyền tra tấn Khải Nguyệt Tuyết hồi lâu, cho đến khi một cô gái khuôn mặt tái nhợt xuất hiện.
"Sư , đừng g.i.ế.c ? Ta sẽ chăm sóc cả đời."
Nữ tử biểu cảm si cuồng ôm chặt lấy Khải Nguyệt Tuyết.
"Như , mới thể chỉ thuộc về . Ta sẽ nhốt vĩnh viễn, chăm sóc cho đến khi ch.ết."
"Không… cần…"
Ta thấy Khải Nguyệt Tuyết giãy giụa càng lúc càng dữ dội.
nữ tử mỉm ôn nhu.
"Ngoan nào, lời ? Ta đánh . Bên ngoài quá nhiều gi.ết …"
Nàng thong thả : "Chàng hai chữ ‘ cần’, nên chỉ đánh gãy một chân của mà thôi."
Những còn khi giúp nàng chế trụ Khải Nguyệt Tuyết liền rời .
Thạch Lựu bên cạnh, tặc lưỡi tán thưởng: "Ta , nữ nhân mắt mù cũng nhiều lắm ."
Ta liếc nữ tử vẫn đang mỉm dịu dàng ở đằng xa.
Thạch Lựu lập tức hiểu ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thao-yeu/chuong-4.html.]
"Đó chính là chính thê của Khải Nguyệt Tuyết đấy."
Ta ý kiến gì thêm. Khải Nguyệt Tuyết , Thạch Lựu thuận thế tiếp quản ghế chưởng môn.
Nàng lập tức cải tổ hệ thống tu hành, phân bố tài nguyên, yêu cầu công bằng giữa quyền lợi cùng trách nhiệm. Người nào cần trợ giúp thì thể đăng ký ủy thác, đổi lấy linh thạch tương ứng.
Sau một loạt cải cách, quan tâm quá nhiều đến những chuyện .
Bởi vì lo lắng hơn về một chuyện khác, gần đây, Mộ Huyền luôn cố ý tránh mặt .
"Tại cứ trốn tránh mãi?"
Ta trực tiếp trốn phòng Mộ Huyền, chờ trở về bất ngờ từ trong chăn chui .
"Chàng đang trốn tránh !"
"Không ."
"Có!" Ta hiếm khi tức giận. "Ngay cả Tiểu Ất cũng , còn cố tình tìm đủ thứ chuyện bận rộn, tránh gặp ."
Mộ Huyền im lặng thật lâu. Ánh trăng ngoài cửa sổ rọi xuống, khiến gương mặt vốn tái nhợt của càng thêm mong manh, tựa như một tầng ánh sáng lạnh lẽo bao phủ.
"Ta bây giờ xí."
Mộ Huyền chút bất an, khẽ siết c.h.ặ.t t.a.y áo.
Ta nghiêm túc đánh giá, đó lắc đầu.
"Chàng thật sự ."
"Nàng đó là dáng vẻ thật của mà."
Bộ xương khô màu đen hiện , nó thể cảm nhận sự sợ hãi và căng thẳng của Mộ Huyền.
Giữa trán là viên Tụ Linh Châu mà liều ch.ết khảm lên.
Ta chần chừ mà tiến lên, mạnh dạn ôm lấy Mộ Huyền, đó hôn nhẹ lên giữa trán .
"Càng hơn!" Ta nghiêm túc .
Mộ Huyền rõ ràng chút thẹn thùng, im lặng hồi lâu mới lắp bắp hỏi:
"Thật ?"
"Thật mà."
Ta dối, dù thì yêu quái vốn đều là những sinh vật kỳ lạ mà, đúng ?
Dáng vẻ thật sự của vẫn là tiểu cô nương làn da xanh lục.
Đôi khi, vì thời tiết đổi đỉnh đầu còn mọc thêm cây nấm.
"Như thì chúng càng xứng đôi hơn nha!" Ta vui vẻ ôm chặt lấy Mộ Huyền. "Ta cảm giác rằng chúng là cặp đôi hảo nhất thế gian !"
Mộ Huyền cẩn thận ôm lấy , ôm chặt lấy Thiên Đạo hóa thành thực thể, một Thiên Đạo chỉ thuộc về riêng .
"Ừ, chúng là xứng đôi nhất."
Hoàn.