[THẬP NIÊN 70] ĐỪNG TƯỞNG AI CŨNG NGU - HẾT
Cập nhật lúc: 2025-07-10 18:51:45
15.
Mấy năm nay học để thành việc học, thích nghi với cuộc sống ở Thủ đô.
Sau khi nghiệp, đối thủ từng xử lý Tô gia tìm đến , sẽ cho một vị trí công việc , coi như cảm ơn "vì nghĩa diệt ".
vui vẻ nhận lời.
Trong thời gian đại học, Thẩm Nghiên gửi cho ít thư.
đều xem qua từng lá thư, nhưng một hồi âm.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Mãi cho đến khi về làng, đón bố nuôi lên Thủ đô định cư.
Mới gặp Tô Vãn và Thẩm Nghiên.
"Mấy năm nay em sống chứ?" Thẩm Nghiên gốc cây, lúng túng gợi chuyện.
gương mặt vẫn đang độ xuân sắc, trai ngời ngời , khỏi cảm thán, quả nhiên năm tháng ưu ái .
phóng khoáng đáp : "Như thấy đấy, sống ."
Vết sẹo mặt , qua sửa chữa của bác sĩ, nếu trang điểm kỹ một chút, kỹ thì cơ bản nhận gì.
"Anh vẫn luôn đợi em." Thẩm Nghiên tiến gần một bước, đôi mắt đào hoa xinh khẽ cụp xuống, hàng mi nhẹ run, dường như đang đợi đáp .
Một năm , Thẩm gia phục hồi danh dự, trở về Thủ đô , chỉ là còn huy hoàng như xưa.
tủm tỉm hỏi: "Rồi nữa?"
"Anh theo đuổi em từ đầu, ?"
ngẩng đầu chim én tổ mái hiên, cất lời: "Anh từng , Tô Vãn là chim trời, nên đến đại học hưởng thụ tự do. , cũng là chim trời, nhưng nên hôn nhân con cái trói buộc. là chính !"
Đôi mắt đau buồn của Thẩm Nghiên long lanh ánh lệ, giọng ai oán, mang theo nỗi quyến luyến và tiếc nuối sâu đậm: "Thật sự còn khả năng nào ?"
"Nói thừa!"
xoay rời , Tô Vãn đầu bù tóc rối, bụng mang chửa, ở cổng nhà .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thap-nien-70-dung-tuong-ai-cung-ngu/het.html.]
Nhìn thấy , cô lao bổ tới, miệng phun lời tục tĩu: "Tiện nhân, là mày cả, là mày sai Vương Nhị Ma Tử cưỡng bức tao, đồ hạ tiện, tao báo cảnh sát bắt mày."
nghi ngờ Vương Nhị Ma Tử đang đủng đỉnh tới, vui : "Vợ quản cho , lỡ động thai thì ?"
Vương Nhị Ma Tử hề hề để lộ hàm răng vàng khè: "Con mụ c.h.ế.t tiệt, sinh viên đại học của làng sợ hết hồn, xem tao đánh c.h.ế.t mày ." Nói vớ lấy một cành cây, quất về phía Tô Vãn đang điên điên khùng khùng.
"Bớt vu oan cho , nếu năm đó ngày nào mày cũng ăn mặc lẳng lơ câu dẫn tao, đàn ông trong làng ngày nào mày mà chẳng sốt ruột bực , bản mày lẳng lơ ong bướm, còn vu khống cho con bé Khương nhà ."
thở dài một tiếng, đầu thấy Thẩm Nghiên cũng theo tới.
Dứt khoát đóng sập cổng , vui vẻ đoàn tụ với bố .
Kiếp của Tô Vãn định sẵn mục ruỗng ở vùng núi sâu mà cô từng khinh thường .
hề sai bảo Vương Nhị Ma Tử nửa đêm trèo tường cưỡng bức cô , chỉ bóng gió vài câu rằng Tô Vãn giờ cô độc một , khoản tiền lớn trong tay.
Bố nuôi , ngày rời , Tô Vãn lóc om sòm níu lấy Vương Nhị Ma Tử đòi báo công an.
Kết quả khi thấy Thẩm Nghiên tới, cô lập tức đổi ý định.
"Khương Ý còn cần nữa , cưới em , em bằng lòng gả cho ."
Thẩm Nghiên thấy thế vội vàng lùi . Không tâm trạng lúc của nữa.
Vương Nhị Ma Tử chịu, tiến lên một bước, mặt dân làng: "Mày quyến rũ tao, hai đứa ngủ chung một giường , mày gả cho tao."
Thẩm Nghiên thấy liền chạy khỏi sân, chỉ còn thấy bóng chiếc ô tô xa khuất dạng.
Cả cuộc đời , chúng chính là thoát khỏi sự kỳ vọng của khác để tìm thấy bản thực sự.
Đời chỉ một phương hướng.
Không cần thuyền nhẹ cũng tự vượt muôn trùng núi.
Chúc , chúc , đều một tương lai tươi rạng ngời.
Hết