[Thập Niên 70] Trở Về Bắt Chồng Và Chị Dâu Trả Giá - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:34:03
Hồi nhỏ từng học tư thục, chút tiếng Nga. Đoàn trưởng chuyện, bèn sắp xếp cho giáo viên ngoại ngữ tại trường trung học địa phương.
Hai con cũng chính thức tiểu học.
Cuộc sống tuy vất vả nhưng so với hơn nhiều.
từng ngăn cản Tạ Quân Nghiêu đến thăm con nhưng vẫn từng đến một .
Hai đứa trẻ cũng còn như , suốt ngày miệng gọi "cha".
Hình như hai đứa thấu con thật của nên chúng còn tôn kính đàn ông nữa.
Mãi đến nửa năm , cửa nhà xuất hiện một bóng dáng quen thuộc.
Tạ Quân Nghiêu trông vô cùng thảm hại, gọi một tiếng:
"Tuyết Tuyết."
cau mày:
"Anh đến gì?"
Tạ Quân Nghiêu lúng túng:
"Anh nhớ em và con, mấy con sống chứ?"
" là lạ thật." lạnh, "Sao nhớ sớm hơn, cũng nhớ muộn hơn, giờ nhớ? Là vì Thẩm Liên Chi cần nữa ?"
Sắc mặt lập tức tái nhợt.
đoán đúng .
Do vấn đề tác phong, Tạ Quân Nghiêu giáng liền ba cấp, mất tư cách cho nhà theo quân, căn nhà nhỏ của cũng thu hồi.
Từ khi cấp bậc của tụt dốc, Thẩm Liên Chi dần trở nên lạnh nhạt.
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Tạ Quân Nghiêu bảo cô lấy tiền trợ cấp liệt sĩ của đại ca mua nhà ở thành phố, tiên định chỗ ở, thể thường xuyên đến thăm con họ.
Ai ngờ Thẩm Liên Chi từ chối thẳng thừng, thu dọn hành lý, dọn đến nhà một doanh trưởng độc khác.
Lúc , Tạ Quân Nghiêu mới những năm qua, Thẩm Liên Chi lén lút qua với ít , chăm sóc , chăm sóc cả doanh trưởng .
Không ít khoản trợ cấp của đem nuôi con .
Biết chuyện , Tạ Quân Nghiêu đau khổ tột cùng, cuối cùng cũng thấm thía nỗi khổ của .
"Tuyết Tuyết, đây khốn nạn quá, lúc nào cũng nghĩ em giỏi giang hơn cô , kiên cường hơn cô , em ở cũng thể sống .”
“Là sai , nên bỏ rơi con em.”
“Tuyết Tuyết, cho một cơ hội nữa ."
Tạ Quân Nghiêu trông vẻ thực sự hối hận, nước mắt lấp lánh nơi khóe mắt:
"Nhà cần đàn ông, con cũng cần cha."
Nếu những lời sớm hai năm, lẽ sẽ xúc động đến bật .
Đáng tiếc, c.h.ế.t một .
Đặt tất cả hy vọng cuộc sống đàn ông là một chuyện đáng sợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thap-nien-70-tro-ve-bat-chong-va-chi-dau-tra-gia/chuong-6.html.]
Thấy im lặng, Tạ Quân Nghiêu càng thêm tha thiết:
"Tuyết Tuyết, luôn yêu em. Mỗi tháng đều thư tình cho em, lúc nào cũng nhớ em, điều em mà."
đẩy , thẳng một câu:
"Anh những thứ đó, rốt cuộc là vì nhớ , vì áy náy?"
Tạ Quân Nghiêu sững sờ.
"Tất cả thư tình cho , đều vì phát hiện bản nảy sinh tình cảm khác thường với Thẩm Liên Chi. Sau đó ôm đầy nỗi hổ thẹn mà , đúng ?" sớm thấu bản chất của .
"Tạ Quân Nghiêu, tình yêu của mua nổi một hạt gạo, thư tình của cũng giải quyết cái ăn cái mặc của .”
“Anh , từng mơ một giấc mơ, con đói đến c.h.ế.t trong cơn bão tuyết, mà chẳng rơi một giọt nước mắt."
Tạ Quân Nghiêu c.h.ế.t lặng.
Nỗi đau đớn nhanh chóng bao trùm .
một nữa đuổi khách:
"Anh , con cần cha như ."
Từ hôm đó, Tạ Quân Nghiêu thường xuyên xuất hiện cửa nhà .
Ban đầu là mang đồ đến, từ những thứ nhỏ như thực phẩm, vật dụng hàng ngày, đến những thứ lớn như tivi, điện thoại.
nhiều với đừng phí công vô ích, định tha thứ.
Anh chỉ khổ:
"Bây giờ cầu xin em tha thứ nữa, chỉ bù đắp cho con em thôi."
cấm tiếp xúc với bọn trẻ.
cứ ngỡ với tính cách của hai đứa, chúng chắc chắn sẽ tha thứ cho .
Ai ngờ, chúng nhận lấy những gì đưa nhưng bao giờ một câu tha thứ.
Khi hỏi lý do, con trai với :
"Đêm hôm , quỳ xuống đất cầu xin cha mà cha vẫn đầu , con còn nhận cha nữa ."
"Không cha sai mới hối hận, mà vì bây giờ ai thèm đoái hoài đến ông , nên mới đầu thôi."
kinh ngạc sự thấu suốt của con trai .
Sau , tình cờ gặp vợ của đoàn trưởng phố.
Trong thời gian đoàn trưởng giúp tìm việc, bà kể về chuyện của , còn từng mời đến nhà ăn cơm.
Lúc đó mới , bà cũng xuất từ nông thôn.
Bà từng một nuôi con ở quê, hiểu rõ điều đó khó khăn đến mức nào.
Lần gặp , bà kéo về nhà dùng bữa.
Trong lúc ăn cơm, bà nhắc đến chuyện của Thẩm Liên Chi.