[Thập Niên 80] Sống Lại Vì Con Trai - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-07-08 23:35:58
“Tú Vân, con trai mất, nhưng việc xét duyệt chính sách cho của con Xảo Nhi quan trọng hơn, chúng chỉ ly hôn tạm thời, cho Xảo Nhi một cha danh nghĩa thôi!"
Vừa qua đầu thất của con trai, chồng - Cố Hải Đông, trở về nhà với cả bụi bặm.
Trên mặt một chút đau buồn, nắm chặt cổ tay , giọng lạnh như băng.
Chính là tên khốn ! Chính cướp mất suất đại học đáng lẽ thuộc về con trai , đưa cho đứa con trai tầm thường của em họ, khiến con đào than để kiếm tiền học, c.h.ế.t thảm hầm mỏ sập!
Giờ đây, còn nhường đường cho con trai kẻ thù ?
Máu hoà với nước mắt sôi sục trong lòng, hận ý gần như trào ngoài.
giật mạnh tay , lao đầu bia mộ của con trai...
Mở mắt nữa, trở về ngày khi con trai định mỏ than!
Nhìn khuôn mặt trẻ trung đầy lo âu của con, siết chặt nắm đấm, móng tay gần như cắm thịt.
Cố Hải Đông, và nhỏ em họ cứ chờ đấy!
Kiếp , chỉ con trai tiền đồ sáng lạnh, mà còn đám đó nợ m.á.u trả bằng máu!
01
cầm chiếc đồng hồ của Cố Hải Đông tặng khi cưới, nhanh chóng đến cửa hàng hợp tác xã cung ứng.
Mười năm , đây là của hồi môn giá trị nhất huyện. Giờ đây, nó chỉ đổi một xấp tài liệu ôn thi và tiền bưu điện.
"Mẹ, bán đồng hồ?" Minh Huy cửa nhà, ánh mắt đầy bất an.
"Học hành quan trọng hơn." nắm chặt tiền, nhét ngực.
Minh Huy cúi đầu, môi run rẩy. "Mẹ, danh sách , con."
"Cái gì?" Tay run lên.
"Là Trần Gia Minh." Giọng Minh Huy nhỏ, như hạt bụi rơi xuống đất.
Trần Gia Minh? Con trai em họ xa của Cố Hải Đông? thể tin tai .
Minh Huy ba năm cấp ba, thành tích luôn đầu.
Còn Trần Gia Minh? Chỉ là học sinh đủ điểm.
lôi bức thư Cố Hải Đông gửi tháng .
Trong thư năm nay suất đại học khó khăn, bảo Minh Huy ôn tập kỹ.
Không một chữ nhắc đến việc chính là trưởng nhóm giáo dục huyện, nắm quyền quyết định cuối cùng.
"Thu xếp đồ đạc, chúng lên huyện." lấy chiếc áo vải xanh giấu đáy rương.
Tòa nhà giáo dục huyện xám xịt, văn phòng Cố Hải Đông ở cuối tầng hai. Trên tường treo đầy giấy khen, bàn việc đặt ảnh dự hội nghị tỉnh, chẳng nổi một tấm ảnh của Minh Huy.
Cố Hải Đông thấy chúng , như tật giật .
"Sao hai con đến đây?" Anh liếc xung quanh, như sợ khác thấy. "Vào phòng ."
Phòng họp nhỏ chật như cái hộp. Cố Hải Đông đóng cửa, định mở miệng, một cô giáo trẻ bước .
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
"Thầy Cố, đây là kế hoạch tháng ." Cô giáo , "Dì Xảo bảo tối nay nhất định đến ăn cơm, mừng tin vui của Gia Minh đó!"
Sắc mặt Cố Hải Đông biến đổi, vội vàng đuổi cô giáo .
"Danh sách là thế nào?" chằm chằm mắt , "Minh Huy thành tích đầu huyện, cho Trần Gia Minh?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thap-nien-80-song-lai-vi-con-trai/chuong-1.html.]
"Giáo dục chỉ xem thành tích." Cố Hải Đông tránh ánh của , "Gia Minh ý thức chính trị cao, biểu hiện diện phù hợp hơn. Minh Huy quá sách vở, chín chắn, cần ngoài xã hội rèn luyện thêm."
Dối trá! nguyền rủa trong lòng.
Minh Huy ở góc phòng, im lặng gì.
Từ nhỏ nó ngưỡng mộ cha , tin từng lời .
Đột nhiên nhớ năm năm Cố Hải Đông đón Trần Xảo Nhi lên huyện.
Anh Xảo Nhi là họ hàng xa đời ông nội, góa chồng khó khăn, nên cần giúp đỡ.
đồng ý, còn bỏ thêm tiền giúp cô thuê nhà trong khu ký túc xá.
Giờ đây, cô sống trong căn nhà sáng sủa rộng rãi, còn và con trai vẫn mắc kẹt trong căn nhà đất nông thôn chật hẹp.
02
Năm thứ hai Cố Hải Đông điều lên huyện, tiền chu cấp hằng tháng gửi về bắt đầu ít .
Trong thư luôn kinh phí cơ quan khó khăn, lương đủ xoay sở.
tin.
Tằn tiện, bèn tự để dành tiền mua sách cho Minh Huy.
Mùa đông năm đó, Trần Xảo Nhi tìm đến.
"Tú Vân, Gia Minh tham gia kỳ thi, nhưng tiền để đăng ký." Cô đỏ mắt, "Hải Đông chị khá giả hơn, thể cho mượn năm mươi đồng ?"
liền lấy tiền dấu vại gạo.
Đó là học bổng Minh Huy nhận ở học kỳ .
Cầm học bổng của Minh Huy, đôi tay siết chặt thành nắm đấm, móng tay cắm sâu da thịt, Cố Hải Đông lấy nó bao nhiêu nhỉ? Năm ? Sáu ? Mỗi đều "để dành nó lên đại học mà dùng".
Giờ hiểu , tiền bao giờ để dành.
Nó biến thành học phí phụ đạo của Trần Gia Minh, thành phong bì mời gia sư, thành những cuốn sách tham khảo xếp ngay ngắn giá.
Kiếp , Minh Huy trượt đại học, đành ở mỏ than.
vẫn nhớ lời Cố Hải Đông hôm đó: "Không đậu thì ? Con trai chịu khổ. Đi mỏ than bao, lương cao hơn nông thôn."
Sáu tháng , hầm mỏ bất ngờ sập.
lao đến mỏ than, thấy một t.h.i t.h.ể nát bươm khiêng lên.
Thẻ công nhân của Minh Huy yên trong bùn lầy.
Cố Hải Đông ba ngày mới đến, chỉ trong linh đường mười phút, một giọt nước mắt.
"Tú Vân, đừng nữa." Cuối cùng , "Gia Minh học cần lý lịch gia đình đầy đủ, việc thể trì hoãn. Chúng tạm thời ly hôn, đợi thằng bé nghiệp sẽ tái hôn , em thấy ?”
Trước mộ con trai, tức suýt hộc máu.
"Mẹ, chúng ." Giọng Minh Huy kéo về hiện thực.
Nhà Trần Xảo Nhi ở tòa ký túc xá nhất, phòng khách sáng sủa rộng rãi, ghế sofa kiểu mới nhất năm ngoái.
"Ngồi , đừng khách sáo." Trần Xảo Nhi chỉ chiếc ghế nhỏ góc nhà.
Trên bàn ăn, Trần Gia Minh cạnh chỗ chủ nhà, Cố Hải Đông mật khoác vai nó. và Minh Huy xếp cuối bàn, như hai kẻ ngoài cuộc.
"Gia Minh, nhận giấy báo nhập học chứ? Cho dì xem nào." Trần Xảo Nhi khoe khoang đưa phong bì đỏ.
Trần Gia Minh đắc ý khoe tờ giấy, ánh mắt liếc Minh Huy. "Con chuẩn mua cặp mới, còn chăn màn cho ký túc xá nữa."