THẬP NIÊN 80 : TRỌNG SINH CHỮA LÀNH - CHƯƠNG 7
Cập nhật lúc: 2025-07-09 05:00:46
Đợi dì hàng xóm .
Mẹ Kiều kéo tay Kiều Cẩm Nghệ.
"Cẩm Nghệ, con mau đến bệnh viện huyện xem An An thế nào ."
Kiều Cẩm Nghệ lắc đầu: "Mẹ, Tạ Vũ An thuộc về Tạ Ngạn Chu nuôi dưỡng, liên quan đến con."
"Chát!"
Mẹ Kiều tát một cái mặt cô: "Kiều Cẩm Nghệ, An An là m.á.u mủ ruột thịt của con đấy, con thể m.á.u lạnh như ?"
Mặt Kiều Cẩm Nghệ đau rát, cô trách .
Bởi vì chuyện trọng sinh, kiếp trải qua những gì, cô cũng tiện giải thích với lớn tuổi.
Để lo lắng, cô gật đầu: "Vâng, con sẽ thăm nó ngay."
Mẹ Kiều lúc mới yên tâm, an ủi cô: "Cẩm Nghệ, An An còn nhỏ, nó hiểu chuyện là bình thường, đợi nó lớn lên, nó sẽ hiểu nỗi khổ tâm của , hồi nhỏ con cũng nghịch ngợm lắm, con xem, con lớn lên cũng hiếu thảo với và bố con ?"
Trọng sinh trở về lâu như , Kiều Cẩm Nghệ đầu tiên .
Cô : Mẹ ơi, sẽ , Tạ Vũ An lớn lên cũng sẽ đổi hơn .
Tạ Vũ An và ba nó giống , vĩnh viễn sẽ yêu quý phụ nữ run tay, chẳng gì như con.
...
Cha Kiều và Mẹ Kiều nấu canh cho Tạ Vũ An, mua nhiều đồ, bảo Kiều Cẩm Nghệ thăm An An.
Kiều Cẩm Nghệ xách đồ đạc, bộ đến huyện.
Buổi trưa cô mới tới bệnh viện.
Trong bệnh viện.
Tạ Vũ An vẫn đang giường bệnh.
Mạnh Thư Ca Tạ Ngạn Chu thức trắng đêm, bưng cơm canh đưa cho .
"Anh Ngạn Chu, hai đêm chợp mắt , cũng ăn gì, ăn một chút ạ. An An sẽ ."
Nói xong, cô : "Cô Kiều Cẩm Nghệ cũng chẳng hiểu nhẫn tâm đến , con trai viện mà cô cũng đến lấy một ."
"Ngay cả em là ngoài mà em còn thấy xót cho và An An."
Kiều Cẩm Nghệ đến cửa, vặn thấy lời Mạnh Thư Ca .
Cô nuông chiều Mạnh Thư Ca, đặt đồ tay xuống, gõ cửa phòng đóng.
"Cô Mạnh , nhẫn tâm thì cũng bằng cô hạ độc trẻ con ạ."
"Cô và Tạ Vũ An ở bên lâu như , lẽ nào nó ăn đậu phộng ?"
"Cô cho nó ăn đậu phộng, chờ nó c.h.ế.t , cô sinh một đứa khác với Tạ Ngạn Chu ?"
Lời của Kiều Cẩm Nghệ khiến cả phòng bệnh chìm sự tĩnh lặng c.h.ế.t chóc.
Ấy mà trong phòng còn cả y tá và bệnh nhân khác, Mạnh Thư Ca, trong mắt đầy vẻ khinh bỉ.
"Hóa cô của đứa bé ."
"Thế thì là tiểu tam ."
Mặt Mạnh Thư Ca khi đỏ khi trắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thap-nien-80-trong-sinh-chua-lanh/chuong-7.html.]
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Tạ Ngạn Chu vội vàng giải thích: "Cô Mạnh cố ý."
Còn An An đang giường bệnh cũng phụ họa theo: "Mẹ đừng trách cô Mạnh, là do con tự ăn đậu phộng."
"Cô Mạnh đều dị ứng đậu phộng, chỉ mỗi con dị ứng, là vì cho con một cơ thể khỏe mạnh, con mới thành thế !"
Giết diệt tâm.
Trái tim Kiều Cẩm Nghệ đột nhiên lạnh , giờ phút cô băng giá.
Cô từng câu từng chữ: "Nhà họ Kiều chúng đời đời kiếp kiếp ai dị ứng đậu phộng, con thật sự trách thì hãy trách ba con."
Nói xong, cô để đồ bố cho cháu ngoại chuẩn .
Còn Tạ Vũ An thấy mới đến, hỏi han gì định , vội vàng yếu ớt gọi.
"Mẹ ơi, đừng ."
Bước chân Kiều Cẩm Nghệ chỉ dừng giây lát, bóng lưng cô biến mất mặt Tạ Vũ An.
An An thấy , trong lòng bỗng nhiên chút hoảng loạn.
Trước đây mỗi khi ốm, sẽ lo lắng, sốt ruột, nỡ rời xa nửa bước.
giờ, ?
Mẹ dường như thật sự còn quan tâm đến nữa ...
"Ba ơi, thật sự cần chúng nữa ?" Nó nhịn hỏi Tạ Ngạn Chu.
Tạ Ngạn Chu ngẩn . Anh trầm giọng đáp.
"Sẽ , đó là con, thể cần con chứ."
Tạ Ngạn Chu chắc chắn.
khuôn mặt nhỏ nhắn của An An nhăn nhó , tiếp tục truy hỏi.
"Thế cần ba nữa ? Anh Đại Tráng trong làng , khi ba ly hôn, tìm cho một ba mới, con cũng sắp ba mới ạ?"
Tạ Ngạn Chu lời con trai , sắc mặt càng lúc càng khó coi.
, thể hai chữ "sẽ ".
Bởi vì những ngày , cứ nhắm mắt , thấy khuôn mặt giống với Kiều Cẩm Nghệ của Tiểu Hoa.
...
Bên , Kiều Cẩm Nghệ về đến nhà là buổi tối.
Cô lịch, ngày 17 tháng Giêng, còn 9 ngày nữa là đến đêm Giao Thừa đón năm mới.
Đợi qua Giao Thừa, cô sẽ mang theo con gái Kiều Hi cùng Đàm Châu, học thêu.
Nằm giường.
Kiều Hi ôm chặt Kiều Cẩm Nghệ, lẩm bầm trong mơ: "Mẹ ơi, quá... cuối cùng cũng của con ..."
Ngoài bố , Kiều Cẩm Nghệ từng thấy một đứa trẻ nào yêu nhiều đến , với ánh mắt ngập tràn ánh sáng.
Cô cũng ôm chặt lấy Kiều Hi.
Lại ba ngày nữa trôi qua, chỉ còn 6 ngày nữa là đến Tết.
Tạ Vũ An mới xuất viện, còn Tạ Ngạn Chu tìm đến Kiều Cẩm Nghệ: "Chúng chuyện một chút ."