[THẬP NIÊN 80] XỬ LÝ Ổ CẶN BÃ - CHƯƠNG 4
Cập nhật lúc: 2025-07-25 21:55:07
ken két nghiến răng hàm.
là một Tống Thành đáng gờm.
là một bà chị dâu tởm lợm.
là một cặp gian phu dâm phụ!
ôm con gái, khe khẽ lời xin .
Rồi túm một phát nhéo nhẹ con gái.
Con gái giật đột nhiên ré lên kinh thiên động địa, tiếng con , cũng đau lòng đến rơi nước mắt.
Không ít cổng nhà máy tiếng thê lương của con gái thu hút, thi về phía chúng .
bước lên một bước, 'bịch' một tiếng, quỳ xuống mặt hai họ.
"Chị ơi, cầu xin chị, trả chồng cho ?"
7
Cổng nhà máy tấp nập , náo nhiệt.
Vì sự xuất hiện của , bỗng dưng như ấn nút tạm dừng.
Tống Thành ngây một lúc lâu, mới hoảng hốt , "Uyển, Uyển Hoa?"
Chị dâu Lưu Xuân Hạ cũng ngây .
Dường như ngờ tới, xuất hiện ở đây.
Hơn nữa, còn chặn họ ngay cổng nhà máy.
giấu sự hận thù trong mắt, lớn tiếng :
"Anh , , em ở nhà thật sự sống nổi nữa !"
"Trong nhà gặp nạn đói, em..em và chồng sắp c.h.ế.t đói , chúng em, chúng em ngay cả bánh màn thầu ngô cũng ăn nổi nữa, hức hức hức..."
"Con gái mấy hôm sốt, nếu em bán chiếc bút máy để đổi lấy chút lương thực, chỉ sợ , chỉ sợ hôm nay thấy con em nữa ."
Nói xong, đợi bọn họ gì, như thể lúc mới thấy Lưu Xuân Hạ.
"Chị? Chị dâu? Sao chị ở đây?"
"Mẹ chồng, chồng chẳng cửa nhà góa phụ nhiều chuyện thị phi, sợ những kẻ lười biếng trong làng dụ dỗ chị, nên chị về nhà đẻ ?"
"Sao? Sao chị vẫn còn ở thành phố? Lại còn, còn ở cùng với Tống Thành nữa?"
xong, đẩy nhẹ con gái cưng trong lòng, "Con gái cưng, gọi bố , tìm bố con , đúng , còn bác gái của con nữa."
"Gọi bác gái ."
Lời của , thành công khiến sắc mặt Lưu Xuân Hạ tái mét.
Chị lùi hai bước, thể mềm nhũn, suýt ngã xuống đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thap-nien-80-xu-ly-o-can-ba/chuong-4.html.]
May mà Tống Thành phản ứng nhanh, vứt phăng chiếc xe đạp, ôm chầm lấy chị lòng.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Chỉ 'choang' một tiếng.
Tiếng chiếc xe đạp đổ xuống đất, thành công kéo trở về thực tại.
"Gì cơ? Cô , cô gọi Phó Giám đốc Nhà máy là chồng ? nhầm ?"
"Không nhầm , cũng thấy, ôi ơi! Chẳng lẽ, đây mới là vợ của Phó Giám đốc Nhà máy?"
"Ối trời ơi, lạy Chúa ! Sự kiện động trời đây ! Chẳng lẽ cái tên là Xuân Hạ , thật sự là chị dâu của Phó Giám đốc Nhà máy ?"
"Chị dâu? Ối trời ơi!!!!! Là chị dâu thật !!!!"
"Mẹ ơi!! Cái cảnh ngày nào cũng cùng như vợ chồng, hóa là giả ?"
.......
tiếng bàn tán xung quanh ngày càng lớn.
Trái tim vẫn luôn treo lơ lửng, cuối cùng cũng thả lỏng một chút.
Chuyện chỉ cần , sẽ sợ Tống Thành chối cãi.
hai vẫn đang ôm , giọng cầu xin của vang lên.
"Đ-đằng ? Đằng ôm chị dâu gì thế?"
"Với , họ gì thế nhỉ, hai là vợ chồng?"
"Chồng ơiAnh đưa chị dâu lên thành phố ? Lại còn sống chung danh nghĩa vợ chồng nữa?"
"Tống Thành, , ? Hai ở cùng ?"
bật dậy đột ngột, xông tới tát mạnh mặt Tống Thành một cái!
"Chát!"
"Tống Thành! Hay lắm đồ khốn Tống Thành! Vợ con ở quê suýt c.h.ế.t đói! Anh đưa chị dâu lên thành phố hưởng sung sướng? Lại còn sống chung danh nghĩa vợ chồng?"
"Anh đối xử với như thế ? ở quê chăm sóc đang liệt giường, cùng chị dâu quan hệ bất chính! Tống Thành, sách vở của hết bụng chó ? Được, đây sẽ tìm lãnh đạo của để phân xử!"
ôm con gái xông nhà máy, lúc Tống Thành mới như tỉnh hồn .
Cẩn thận đặt Lưu Xuân Hạ xuống đất, mới giữ chặt lấy tay .
"Uyển Hoa! Em loạn gì thế! Em thấy em tới chị dâu ngất ?"
"Chị dâu thấy ở thành phố ăn ngon mặc , mới nghĩ tới việc tới chăm sóc , chị dậy sớm thức khuya em chăm sóc , em cảm ơn chị thì thôi còn oan cho chị , em, lương tâm của em ?"
Tống Thành một cách khó tin.
Lại liếc Lưu Xuân Hạ đang giả vờ ngất đất.
Chỉ thấy não bộ của Tống Thành thật đúng là lạ lùng khó hiểu.