Thập Niên 90: Đùi Gà Khó Nuốt - Chương 6
Cập nhật lúc: 2025-07-10 21:59:57
thể với ba sống hai kiếp .
hiểu ý ba, ông sống trong hận thù.
Ăn xong, ba nghiêm túc bảo hôm nay ông thăng chức, lãnh đạo hứa tháng sẽ tăng lương.
Ngày mai ba sẽ dẫn mua quần áo và đồ ăn vặt.
Sau ba thể cho cuộc sống hơn.
Khi những lời , mắt ba ngân ngấn nước. hiểu, ba luôn cảm thấy vì để chịu khổ.
nhảy khỏi ghế, nhào lòng ba, ánh đèn vàng nhạt, nhẹ nhàng lau giọt nước mắt nơi khóe mắt ông.
15
Sau thấy ở nhà họ Vương.
Nghe việc chú Vương lén đến thành phố tìm lãnh đạo mà báo với trường học khiến ban lãnh đạo trường tức giận.
Trường đuổi việc ông .
Nhà còn thu nhập, bà nội Vương bắt nuôi cả nhà.
Sau khi chú Vương hạ bệ, con trai bác gái hàng xóm chân ông .
Bác gái hớn hở với :
“Thằng con trai nhà họ Vương cứ như điên, chủ động kể chuyện của khắp thành phố! À, đây lời , mà là lời của lãnh đạo trường học chỗ con trai !”
“Làm nhục trường thật sự! Lãnh đạo trường đuổi thẳng cổ nó. Giờ nó chỉ ru rú ở nhà, còn mặt mũi nào ngoài nữa!
Chỉ là ngờ, nhà họ Vương sắp xếp cho đến việc tại nhà máy chỗ vợ cũ của chú Vương từng .
Đây là chuyện ba kể .
Ông thật sự buông bỏ chuyện phản bội ông.
Lúc kể , ông vẫn còn chút xót xa.
Nơi đó nguy hiểm, xảy chỉ một vụ mất . Nhà họ Vương cũng thật tàn nhẫn. đây cũng là lựa chọn của chính bà .
, tất cả đều do bà tự chọn.
Hồi bà còn ở với ba , b sợ nguy hiểm nên bao giờ để bà việc nặng nhọc.
Bà trân trọng, tự đẩy vực thẳm.
Sau đó, bắt đầu học, lâu gặp bà .
Gặp nữa là ngày ba kết hôn với dì Lý.
Lúc đó, bà gầy gò đến khô héo.
Không bà lấy sức lực từ .
Bà trèo qua bức tường ngăn giữa hai nhà chúng .
Rồi xông thẳng nhà .
Trước mặt , bà quỳ sụp xuống mặt ba , lóc nức nở xin ông tha thứ.
Ba chắn cho dì Lý lưng, nhíu mày :
"Con đường đấy là do cô chọn, cũng chính cô từng ngạo mạn chỉ là thằng thuê, cả đời chẳng thể ngẩng đầu lên ! Hồi đó cưới cô, thật sự gặp đại họa. Sao, bà chủ, giờ hối hận ?"
Mẹ lóc, bò đến kéo ống quần ba , nước mắt nước mũi giàn giụa:
"Em hối hận , Lưu ơi, em thật sự hối hận . Em nên ngoại tình, nên bỏ qua cuộc sống . Em theo thằng khốn nạn đó, nó , nó đánh em, cho em ăn. Em đổi , em thật sự đổi . Anh hãy cho em một cơ hội nữa ."
Sau khi ba và dì Lý đến với , miệng ông cũng trở nên sắc sảo hơn.
Ông mỉa mai:
"Người hướng lên cao, nước chảy chỗ trũng. Sao chồng của lãnh đạo lớn mà ở bên một vứt bỏ như cô? cho cô , cô mau cút , thì sẽ gọi Vương Hiển Chương đến đấy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeyd.net.vn/thap-nien-90-dui-ga-kho-nuot/chuong-6.html.]
Mẹ giờ chỉ cần đến tên Vương Hiển Chương là run lẩy bẩy.
Thấy còn hy vọng, bà vội vàng dậy bỏ .
Sau khi bà , ba ôm vai dì Lý :
“Thế nào, chứ?”
Khuôn mặt vốn luôn nghiêm nghị của dì Lý ửng hồng lên một chút, khen ngợi:
“Tài ăn của ngày càng đấy.”
16
Sau khi ba và dì Lý kết hôn, ông đưa đến căn nhà lớn ở thành phố.
Dì Lý giáo dục ở thành phố hơn.
Dì học ở một ngôi trường .
cẻm ơn đã các tình iu đã đọc truyện, iu tui iu truyện thì hãy bình luận đôi câu và ấn theo dõi nhà tui để đọc thêm nhiều truyện hay nhoaaa ❤️🔥❤️🔥❤️🔥
Cho đến một ngày, khi đang học, dì Lý vội vã đến đón.
Dì hiếm khi tỏ lo lắng đến thế.
Dì quan sát thái độ , nhẹ nhàng :
“Mẹ con... con g.i.ế.c .”
Với sự giúp đỡ của dì Lý, gặp cảnh sát phụ trách vụ án.
Theo lời khai, bộ sự việc rõ.
Hôm ba kết hôn, việc đến tìm ông mấy nhiều chuyện kể với chú Vương.
ông sớm rượu bào nát.
Ông đánh đau đến mức đấy, nhưng Vương Diệu Tổ lớn, từ nhỏ nuông chiều nên hư hỏng, giờ cũng chẳng gì.
Ngoài việc uống rượu, nó chỉ đánh đập gây rối.
Lúc chuyện, nó đánh một trận còn dữ dội hơn cả chú Vương.
Suýt nữa thì nó g.i.ế.c c.h.ế.t bà .
Kể từ đó, sống trong cảnh địa ngục tay Vương Diệu Tổ.
Mấy bà định bỏ trốn nhưng đều bắt .
Cuối cùng, bà thể chịu đựng thêm, bà lợi dụng lúc bà nội Vương để ý, bỏ thuốc chuột nồi.
Cảnh sát khi cả nhà họ Vương bất động, bà còn xiên thêm mười mấy nhát dao.
Hiện trường vô cùng tàn khốc, đến cả điều tra viên kinh nghiệm mười mấy năm cũng chịu nổi.
Giết xong, bà chạy trốn mà còn chủ động báo cảnh sát.
Bà chắc sẽ chết, chỉ một yêu cầu duy nhất là gặp một .
17
Ngày gặp bà , ba yên tâm, cùng.
dì Lý ngăn , dì gật đầu với , tin thể .
Lúc gặp , suýt nhận bà . Bà gầy trơ xương nhưng ánh mắt sắc lạnh.
Thấy , bà vội vàng hỏi:
“Con... con cũng sống ?”
do dự gật đầu.
Bà , ngày càng dữ dội.
“Thảo nào... thảo nào...”